Cố Cửu Từ Hoắc Minh Triêt-đại lão sủng ngọt thê tận trời - 207
Cập nhật lúc: 2024-11-08 13:19:02
Lượt xem: 4
"Tư Thần, mình chỉ muốn cậu thấy rõ chân tướng, người Vu Cố thích là Hứa Vận Nhi. Cậu không cần lãng phí thời gian vì cậu ta nữa."
"Nếu không thì sau này, cậu cũng sẽ phải chịu kết cục như mình..."
"Đúng! Vu Cố thích Hứa Vận Nhi, mà cậu cũng là chị em tốt của cô ta, nên cảm phiền cậu biến khỏi tầm mắt tôi ngay lập tức. Tôi không muốn lãng phí thời gian với người thân của tình địch đâu! Mời cậu biến đi, được chứ?"
Tư Thần xoay người, đến cả một cái nhìn cũng không muốn dành cho Cố Cửu Từ. Trái tim Cố Cửu Từ nhói lên, đau đớn như thể bị ai đó bóp nát.
"Tư Thần, ba năm trước đây cậu từng nói không sai... Là mình đã nhìn lầm người. Mình xin lỗi."
Nhìn bóng dáng lạnh lùng của Tư Thần, cuối cùng cô cũng có đủ dũng khí để xin lỗi.
"Ô, cậu xin lỗi, vậy tôi phải ngoan ngoãn mà chấp nhận sao?"
"Mình... ý mình không phải vậy... mình..."
"Cố Cửu Từ, cậu có biết không? Trong mắt tôi, cậu còn ghê tởm hơn cả Hứa Vận Nhi!"
Chạng vạng buông xuống, Hoàng Cư chìm trong sự tĩnh lặng. Cố Cửu Từ ngồi lặng trong căn phòng đặc biệt kiến tạo vì cô, vô thức kéo một khúc nhạc, đầu óc không ngừng hồi tưởng lại cuộc trò chuyện với Tư Thần bên hồ nhân tạo.
"Cậu nghĩ rằng chỉ một lời xin lỗi nhẹ nhàng là có thể đổi lấy sự tha thứ của tôi sao?"
"Cố Cửu Từ, tôi thật hối hận vì đã quen biết cậu, càng hối hận vì đã từng thân thiết với cậu!"
"Cảm phiền cậu về sau cách xa cuộc sống của tôi ra một chút!Tôi sẽ khônghai lần đem thiệt tình đút cho cùng một con ch.ó đâu!”
Từng lời nói của Tư Thần như những nhát dao, đ.â.m thẳng vào trái tim Cố Cửu Từ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/co-cuu-tu-hoac-minh-triet-dai-lao-sung-ngot-the-tan-troi/207.html.]
Đột nhiên, một bóng đen xuất hiện trước mặt, bao phủ lên cô. Người đàn ông nhẹ nhàng đặt tay lên tay cô, buộc cô phải dừng tiếng đàn.
Cố Cửu Từ bừng tỉnh, phát hiện Hoắc Minh Triệt đã đứng trước mặt.
"Triệt ca ca, anh đã về rồi."
Nga
Cố Cửu Từ buông cây đàn, hữu khí vô lực cất lời chào anh.
"Khúc 'Thứ Sáu Đen Tối' này không phù hợp để dự thi tuyển sinh đâu."
Ánh mắt sâu thẳm của Hoắc Minh Triệt dừng lại trên khuôn mặt cô, giọng anh trầm ấm nhưng đượm phần nghiêm khắc.
"Hả? Khúc nhạc em vừa kéo là 'Thứ Sáu Đen Tối' sao?"
Cố Cửu Từ ngẩn ra, hóa ra cô vừa kéo một bản nhạc cấm, từng được đồn rằng người nghe nó đều sinh ra khuynh hướng tự sát.
"Có lẽ do em suy nghĩ quá nhiều... Bản nhạc em định thi thật ra là 'Hóa Bướm'."
Cố Cửu Từ nhéo giữa mày, mệt mỏi giải thích.
"Em có chút đói bụng. Chúng ta ăn cơm trước được không?"
"Ừ."
Hoắc Minh Triệt liếc nhìn cô một cái, không nói gì thêm.