Cố Cửu Từ Hoắc Minh Triêt-đại lão sủng ngọt thê tận trời - 197
Cập nhật lúc: 2024-11-08 08:05:29
Lượt xem: 3
Nhiều năm về sau, Diệp Khản khi biết toàn bộ chân tướng đã mỉa mai Cố Cửu Từ như sau:
“Làm gì có ai kỳ lạ như cô chứ, chính mình cùng chính mình đoạt nam nhân?!”
Nga
Nhưng là hiện tại hắn sẽ không biết đang bị Cố Cửu Từ đùa giỡn.
“Hừ - điều đó thì không chắc đâu. Loại phụ nữ không có nội hàm như cô, ngắm chưa tới một tháng đã phát chán rồi.”
Diệp Khản cố ý giội gáo nước lạnh lên đầu Cố Cửu Từ một cách giễu cợt.
Cố Cửu Từ nhíu mày, ánh mắt trở nên hung ác, chỉ vào Diệp Khản rồi nói với Hoắc Minh Triệt:
“Hoắc tổng, phu nhân của anh bị người khác ức h.i.ế.p rồi, mau đày anh ta tới Châu Phi đào than đá đi!”
“Cô nằm mơ à! Hoắc gia căn bản không có sản nghiệp ở Châu Phi! Đây là tác hại của việc cô xem tiểu thuyết tổng tài tiểu kiều thê quá 180 phút một ngày đấy!”
Diệp Khản tràn đầy đắc ý phản bác.
“Diệp thiếu, tuy rằng chúng ta không có Châu Phi nghiệp vụ, nhưng là chúng ta có bắc cực nghiệp vụ......”
Chiến Anh bên cạnh hữu nghị nhắc nhở, nét mặt Diệp Khản lập tức cứng đờ, cảm giác như sắp ngạt thở đến nơi. Lấy tác phong hôn quân của lão đại hiện tại, thực sự có khả năng đem hắn sung quân đến bắc cực a!
Nghĩ tới việc sản nghiệp ở Bắc Cực lại là do mình đề xuất mở rộng, Diệp Khản khó chịu vuốt chính mình ngực, gan đau!
Cố Cửu Từ sau khi nói xong liền hơi hối hận, cảm thấy trò đùa hôm nay có chút quá đáng. Cô cẩn thận nhìn Hoắc Minh Triệt, thấy anh vẫn giữ mặt không biểu cảm, chẳng nói tiếng nào hồi lâu, khiến cô càng thêm thấp thỏm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/co-cuu-tu-hoac-minh-triet-dai-lao-sung-ngot-the-tan-troi/197.html.]
Ngược lại, trong lòng Diệp Khản bỗng nhen nhóm chút hy vọng, có vẻ ông chủ vẫn không bị sắc đẹp trước mắt làm mất lý trí.
“Nếu đã không có sản nghiệp ở Châu Phi…”
Người đàn ông chậm rãi mở miệng, ánh mắt chờ mong của Diệp Khản càng sáng lên, trong khi biểu cảm của Cố Cửu Từ dần ủ rũ.
“Vậy thì em không cần phải đi...”
“Vậy cậu qua bên đó mở rộng sản nghiệp đi.”
Diệp Khản lập tức thở phì phò, suýt nữa thổ huyết ngay tại chỗ. Bây giờ toàn thân cậu ta đều đau, nhất là trong tim!
Đại đao bốn mươi mét của tôi đâu? Đao của tôi đâu rồi!
“Cuộc sống này vô pháp qua! Lão tử không qua! Châu Phi gì chứ!! Tuyệt đối không đi!”
Diệp Khản hổn hển bước đến ghế bên cạnh ngồi xuống, ý đồ thu hút sự chú ý của ông chủ. Nhưng người đàn ông chẳng thèm để mắt tới cậu, mà vẫn nhìn Cố Cửu Từ không rời.
“Hài lòng?”
Cố Cửu Từ cười tít mắt, cố ý liếc Diệp Khản một cái, đáp:
“Rất hài lòng. Vậy em đi học đây, anh làm việc tốt nhé, không được tăng ca đâu.”
“Ừm.”