Cố Cửu Từ Hoắc Minh Triêt-đại lão sủng ngọt thê tận trời - 185
Cập nhật lúc: 2024-11-07 18:28:13
Lượt xem: 10
Chiến Anh hơi kinh ngạc, ngẩn ra, sau đó mới thân sĩ mở cửa xe cho Cố Bắc Từ, đáy mắt cũng có ý cười.
"Cảm ơn Cố tiểu thư."
Cố Cửu Từ nói tiếng cảm ơn rồi mới lên xe.
Đằng xa, Hứa Vận Nhi nhìn thấy Cố Cửu Từ được hầu hạ giống như công chúa, sự đố kị trong lòng cô ta từ như đồng cỏ mọc lan tràn.
Tại sao? Rõ ràng cô ta đã gửi cho Hoắc Minh Triệt nhiều tin nhắn như thế, tại sao không tin nào có tác dụng chứ? Chẳng lẽ là...
Trong lòng Hứa Vận Nhi run rẩy, nghĩ ngay tới một khả năng, cô ta lập tức lấy điện thoại ra, tìm số điện thoại cá nhân của Hoắc Minh Triệt, sau khi do dự một giây, trực tiếp ấn gọi.
"Xin lỗi, số máy quý khách vừa gọi không tồn tại xin vui lòng kiểm tra lại."
"Không tồn tại? Sao có thể chứ?"
Trong nháy mắt, Hứa Vận Nhi như sương đánh cà tím, hoàn toàn chán nản.
Lần này, khi tới phòng làm việc của Hoắc Minh Triệt, Cố Cửu Từ đã không còn phải dè dặt như lần đầu nữa. Không cần Chiến Anh dẫn đường, cô tự tin quen thuộc bước vào thang máy và lên tầng trên cùng.
Thang máy dừng ở tầng cao nhất, phòng làm việc của tổng giám đốc không đóng cửa, hình như Hoắc Minh Triệt đang đi họp chưa về. Cố Cửu Từ từ tốn bước vào, ngay khoảnh khắc ấy, đôi mắt cô trợn tròn kinh ngạc, theo bản năng lùi lại mấy bước, nhìn kỹ lại cửa phòng để chắc chắn mình không vào nhầm chỗ.
Nga
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/co-cuu-tu-hoac-minh-triet-dai-lao-sung-ngot-the-tan-troi/185.html.]
Phòng làm việc rộng lớn như vậy, giờ đây bị ngăn cách bởi một bức rèm màu hồng nhạt, bên trong còn đổi thành bộ ghế salon mang phong cách thiếu nữ, thậm chí trên ghế salon còn đặt một chiếc chăn và gối ôm màu hồng. Các trò chơi giải trí đều được chuẩn bị đầy đủ, bên dưới bàn uống trà nhỏ còn bày mấy hộp đồ ăn vặt và trái cây.
"Đây là..."
Cố Cửu Từ không kiềm chế được, thốt lên một tiếng kinh ngạc. Cô nhớ lần trước mình chỉ lẩm bẩm một câu rất nhỏ, không hề để tâm, vậy mà Hoắc Minh Triệt đã chuẩn bị cho cô một bất ngờ đến vậy.
"Thích không?"
Một giọng nói trầm thấp vang lên từ trên đỉnh đầu cô. Cố Cửu Từ giật mình xoay người lại, đối diện với đôi mắt sâu thẳm như ngân hà của anh.
"Thích, em rất vui. Nhưng... anh không thấy như vậy rất không phù hợp với phong cách phòng làm việc của anh à?"
"Anh không thấy vậy."
Người đàn ông ánh mắt dịu dàng, đưa tay theo thói quen vén nhẹ lọn tóc phất qua vai Cố Cửu Từ.
"Ăn cơm thôi."
"Ừm, được."
Được đại ma vương nhắc, Cố Cửu Từ cũng cảm thấy đói bụng, liền chủ động đi tới bàn trà, mở hộp cơm và thành thạo bới cơm cho mình và Hoắc Minh Triệt.