Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

CÓ CON VỚI ANH RỂ - Chương 37

Cập nhật lúc: 2025-06-18 15:28:40
Lượt xem: 17

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4VQydWuR98

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Dù cho tôi liên tục đẩy Minh khỏi người tôi nhưng không hiểu sau trong tim lại xảy ra một nghịch lý là muốn anh vẫn cứ ôm mình như thế, cho nên càng đấu tranh tư tưởng, gương mặt tôi càng lúc càng đỏ bừng lên vì xấu hổ.

Minh im lặng mặc kệ tôi vẫn không chịu buông tha tôi. Cứ thế anh đưa tay nâng mặt tôi, đôi môi cong lên lộ ra một nụ cười nguy hiểm, cứ thế mà mặc tôi từ chối và giãy giụa anh vẫn bất chấp ngang ngược đưa đầu lưỡi của mìn tiến sâu vào bên trong tôi, chiếc lưỡi lão luyện cuộn chặt vào lưỡi tôi, mùi vị nóng hổi thanh mát như kẹo bạc hà từ miệng anh tỏa ra như đớp lấy và là tê liệt hết từng cảm xúc và thân thể tôi.

Minh càng hôn càng khiến toàn bộ dây thần kinh của tôi căng cứng, tôi từ từ nhắm mắt, sự đụng chạm này khiến tôi tự dưng đắm chìm trong mụ mị, cả cái nóng toát ra từ người Minh như thiêu như đốt bức lấy cơ thể tôi, cứ như thế tôi không từ chối cũng không cự tuyệt im lặng mà cam tâm tình nguyện mặc cho Minh hôn mình.

Sau giây phút đắm chìm trong mụ mị, tôi chợt bừng tỉnh vội đẩy Minh ra khi trong cơn say mèm Minh vô thức buột miệng gọi tên

-Hạ Vy, anh nhớ em?

Tim tôi đập mạnh, tầm mắt sững lại nhìn Minh, có chút hụt hẫng, tôi vội vàng đưa tay đẩy mạnh Minh ra rồi tự chửi bản thân mình thật điên rồ, tôi điên rồi điên mới làm cái điều vừa rồi với Minh.

Hạ Vy là ai? Tôi đoán chắc là người anh yêu rất nhiều. Nhưng cô ấy hiện tại đang ở đâu, tại sao yêu nhau mà họ lại không ở cùng nhau, còn Minh nửa anh đã có người yêu lại dám đưa tôi về nhà ở cùng. Anh không sợ cô ấy ghen hay sao?

Muôn vàn câu hỏi được đặt ra trong đầu, tôi vội vàng quay mặt, lảng tránh sự đối diện với Minh. Bên ngoài ban công gió lùa vào lạnh buốt thế nhưng không hiểu sau cả người tôi nóng bừng dâng lên tận đại não.

Còn Minh, giây phút nhận ra mình đã hôn tôi và gọi tên người khác anh chỉ im lặng đi lại ghế ngồi, cả người anh vật vờ như kẻ lên cơn nghiện sau đó không nói không rằng tay ôm đầu lắc mạnh vài lần rồi đi thẳng vào phòng tắm xả nước ào ào.

Sự đụng chạm lần đó lại khiến cho tôi và Minh tránh mặt nhiều hơn, mãi cho đến khi 1 tháng sau đó có lệnh triệu tập của tòa án mời đến tôi mới bất ngờ khi biết được Khang bị cảnh sát thành phố về tới tận quê để bắt hắn lên này vì tội cố ý bắt người trái phép.

Minh mặc quần âu đen, áo sơ mi sọc xanh từ phòng anh bước ra, mái tóc vuốt keo gọn gàng. Nhìn Minh lúc này đẹp trai đến lạ làm cho tôi vô thức bị cuốn vào thân hình trước mặt mãi cho đến khi Minh lên tiếng tôi mới giật mình thu vội tầm mắt

-Cô chuẩn bị xong chưa.

Tôi ngó qua Na đang ngồi xem tivi. Loay hoay con bé sắp 1 tuổi rồi nên ngồi cứng lắm, có khi còn bò lanh quanh nhà.

-Xong rồi, nhưng anh hỏi chi vậy ạ?

-Để tôi đưa cô đi.

-Có phiền anh không. Tại tôi cũng thấy ngại lắm.

-Cô nghĩ là đang phiền tôi?

Minh nhướn mày nhìn tôi hỏi, tôi bối rối nên chỉ gật đầu. Vậy mà anh lại cười, nụ cười lạnh tanh làm tôi khó hiểu

-Sao anh lại cười?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-con-voi-anh-re/chuong-37.html.]

-Không có gì? Hôm nay tôi rảnh.

Hôm nay tôi rảnh, tôi hiểu ý Minh là hôm nay anh ấy rảnh nên nếu có đưa tôi ra tòa thì cũng không thấy phiền. Tôi hiểu vậy nên cười cười rồi lên tiếng đáp lại

-Vậy nhờ anh đưa tôi đi nha.

-Ừ.

Vì để không xảy ra sơ suất Minh đưa bé Na sang nhà gửi cho mẹ anh. Mẹ Minh thì đạ biết được Na là con gái của Minh rồi nên bà không những đồng ý mà còn thấy rất vui khi con bé sang với bà nữa. Còn tôi, từ cái ngày Minh nói mẹ con anh đã biết Na là con anh thì giữa tôi và mẹ anh cũng dần có khoảng cách hơn, dì ấy không còn thường xuyên ra nhà nửa vì tôi luôn tránh mặt, và ngay lúc này cũng vậy Minh bế Na đi vào nhà một mình còn tôi vẫn ngồi lỳ ngoài xem vì chính tôi tôi cũng có mặc cảm, với lại giữa tôi và Minh bây giờ thật sự rất khó nói nên tôi cũng không biết phải đối diện với Dì ấy ra sao nữa .

Phiên tòa lần thứ nhất kết thúc, toàn tuyên án Khang nhận án 3 năm tù về tội cố ý bắt người trái phép. Còn cả bản án dưới quê chú thím Út đang thưa kiện Khang về tội chiếm đoạt tài sản nữa.

Khang nghe kêu án xong thì không chấp nhận, anh ta như thể điên lên cứ nhìn về phía chúng tôi chửi rủa liên tục đến khi cán bộ bắt anh ta giải đi thật xa mới không còn nghe âm thanh gào thét ấy nữa.

Quay sang nhìn Minh, tôi hoài nghi hỏi

-Là anh đứng sau mọi chuyện nên tòa mới xử Khang nhanh vậy không hả? Với lại mức án Khang nhận cũng hơi cao thì phải.

Minh hiểu ý tôi nói nên cười trừ

-Cũng không hẳn. Chú thím cô cũng đang kiện nó dưới quê đấy, có khi vì vậy mà đơn kiện đẩy lên đây luôn.

-À nhưng tôi thắc mắc sao hôm đó anh biết Khang là người thuê người bắt tôi vậy hả?

-Vì cô vừa mới giao hàng cho ship thì bọn kia gọi cô đấy, có lẽ bọn nó rình rập cô suốt dưới chung cư, khi thấy cô giao hàng thì uy h.i.ế.p shipper cho số cô cho bọn chúng.

-Thì ra là vậy, đúng họ thật đáng sợ… Dù sao thì cũng cảm ơn anh nhiều nha.

-Cô đứng đây tôi lái xe lại rồi cùng về.

Minh đi ra lấy xe, còn tôi đứng trước cửa tòa án đợi Minh thì đằng sau mẹ con chị Hằng vội vàng chắn trước mặt tôi. Tay chị Hằng còn cầm d.a.o chĩa vào người tôi rồi đanh giọng uy h.i.ế.p

-Mày mau rút đơn kiện thằng Khang nghe không? Nếu mày không rút đơn tao giet mày đó?

Mẹ Khang cũng giận dữ quát vào mặt tôi

-Con khốn, mày bỏ nhà theo trai lại còn muốn hại con tao đi tù, hôm nay mày không rút đơn là tao không để mày yên đâu.

Vì sợ mẹ con họ làm liều nên tôi cũng run lắm đứng im lại nhưng uất ức trong lòng vì những chuyện đã xảy ra không nhịn được khi thấy họ xuất hiện nên tôi đã gạt qua nỗi sợ, lấy hết can đảm trả lời họ luôn

Loading...