CÓ CON VỚI ANH RỂ - Chương 24
Cập nhật lúc: 2025-06-18 15:28:10
Lượt xem: 21
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Minh hỏi đến đây? Chị Hằng cứng họng, tôi ban đầu cứ nghĩ chị Hằng với Minh vẫn còn gì đó với nhau nên chị ta mới xuất hiện nơi này lúc nửa đêm, nhưng sau khi nghe rõ mọi chuyện tôi mới ngộ ra rằng, chị đến là do muốn làm khó dễ với tôi thì nghe được tin Minh dẫn gái về đây ở, sở dĩ chị vào nhà được cũng là một phần Minh chưa đổi mã khóa. Còn cả chuyện trước khi rời đi Minh đã cho chị ta một số tiền rồi. Thế mà bây giờ lại còn dám đến.
Tôi biết Minh đang nói móc chị Hằng, nhưng không biết chị đang nghĩ gì trong đầu mà bây giờ trước mặt anh lại cười cười, điệu bộ lã lướt rồi nhỏ giọng nói với anh
-Em cần…?
Vừa nói chị Hằng vừa ra dấu tay 5 ngón. Minh cũng cười lại với chị, mà nụ cười lại sặc mùi nguy hiểm chứ không hề có chút thân thiện gì cả.
-Cần 5 triệu? Được?
Chị Hằng lắc đầu
-Không 500! Em cần 500 triệu. Nếu như anh cho em thì em hứa từ nay về sau sẽ không còn phá 2 người nữa.
Vừa nghe xong, Mẹ Minh đã lớn giọng chửi thẳng mặt chị Hằng
-mày bị điên à, 500 triệu, mày đâu có giá tới mức đó?...
Mẹ vừa nói đến đây, Minh đánh mắt ra hiệu bà để im cho anh xử lý nên bà đành im luôn, chứ tôi nghĩ có lẽ bà đang bức xúc dữ lắm.
-500 triệu?
-Đúng rồi, chỉ 500 triệu thôi. Em biết với khả năng của anh thì 5 tỷ cũng ít chứ đừng nói chi 500 triệu đúng không?
-Ừ.
Minh gật đầu ra vẻ đồng ý càng khiến cho chị Hằng lại thêm phấn khích, có lẽ chị nghĩ sẽ lấy được 500 triệu của Minh dễ dàng lắm, cho đến khi Minh chỉ tay về phía trên trần nhà, nơi đó có một mắt cam được gắn. Anh nhàn nhã nhìn chị Hằng rồi nói
-Tội cố ý xông vào nhà, cùng đồng bọn dùng d.a.o hành hung người khác, lại thêm tội tống tiền. Tôi e 500 triệu cũng không đủ để chạy án cho cô khỏi ngồi tù đâu? Còn nửa
Vừa nói Minh vừa giơ chiếc điện thoại trên tay anh cầm lên, trên màn hình hiển thị đang thực hiện cuộc gọi. Minh nói thêm
-Tôi vừa gọi công an giúp cô rồi. Tầm 5p nữa họ tới đó Muốn 500 triệu thì lên đồn giải trình mà nhận.
Từng lời nói với giọng điệu rất thản nhiên và nhẹ nhàng đủ để khiến cho chị Hằng sợ xanh mặt. Chị ta đi tới khụy xuống trước mặt nắm lấy tay Minh. Giọng chị ỉ oi van nài
-Em xin anh, dù sao mình cũng từng là vợ chồng, ngôi nhà này một thời gian chúng ta có quá nhiều kỷ niệm hạnh phúc. Em…là em nhớ nhà nên mới về đây, em cũng nhớ anh nữa. Về nhà gặp Ngọc, là em dâu em xuất hiện ở nhà mình, em không giữ được bình tĩnh mới hành động nông nỗi thế thôi. Nhưng anh biết không, nó là vợ thằng Khang, mà Khang lại là bạn thân anh. Anh đem em dâu về nhà anh ở, anh không sợ miệng đời dị nghị anh à?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-con-voi-anh-re/chuong-24.html.]
Minh vung tay, đẩy chị Hằng ra xa anh, sau đó nhìn chỉ nhíu chặt đôi mày rậm nói
-Cái chuyện em dâu về đây ở có đủ để miệng đời dị nghị bằng cô mang thai con của thằng khác rồi đem về đây cắm lên đầu tôi một cặp sừng hay không hả?
-Em…Anh Minh em biết là em sai rồi. Anh tha thứ lỗi cho em được không anh. À em…em cũng đã sảy thai rồi, em bỏ nó rồi. Chẳng phải là anh rất yêu thương em sao. Minh anh tha lỗi cho em, chúng ta làm lại từ đầu nha anh.
Mặc kệ Minh với thái độ bài xích với chị rất rõ ràng, ấy vậy mà chị Hằng vẫn mặt dày nhào đến ôm lấy anh, nước mắt ngắn nước mắt dài cùng những câu nói thê lương cố gắng năn nỉ Minh hồng mong anh thay đổi.
Mẹ Minh đứng bên cạnh, nhìn cảnh tượng trước mặt, dì bất ngờ nở một nụ cười vô cùng thích thú sau đó từ từ bước tới, thẳng thừng vươn tay kéo chị Hằng ra và bồi thêm cho chị một cái tát thẳng tay
-Bây giờ không những tao thấy mày rất đ..ĩ mà còn thêm rất ghê tởm, bất nhân đấy Hằng. Tự tay mày giet đi đứa con chuẩn bị chào đời vậy mà mà chẳng chút hối lỗi. Dù đó không phải cháu ruột tao nhưng tao thật sự rất thương xót cho số phận của nó đã đầu thai vào nhằm bụng một con ác quỷ. À còn nữa, để tao nói cho mày biết dù thằng Minh nó có bỏ qua cho mày thì tao đây cũng không bao giờ chấp nhận cho mày bước chân vào làm dâu nhà tao một lần nào nửa.
Chị Hằng đưa tay ôm lấy mặt chị. Chẳng những bị mẹ Minh chửi không thấy nhục nhã còn cố chấp quỳ xuống ôm lấy chân dì liên tục khóc lóc van xin. Chị vừa nói, vừa khóc lóc nấc lên từng hồi
-Con biết rằng mẹ sẽ không tha thứ cho con, không chấp nhận con nữa, con cũng biết là con sai khi lừa dối gia đình mình. Nhưng mẹ ơi con yêu anh Minh, con không thể nào sống thiếu anh ấy được đâu mẹ?
-Không thể sống thiếu nó mà lại đi khách bên bar thằng Bò( tên chủ quán bar). Rồi mày yêu con tao hay yêu tiền của nó hả. Lý lịch mày thế nào tao nắm rõ trong lòng bàn tay đây này.
-Con…Mẹ ơi mẹ tha cho con đi. Con hứa con sẽ thay đổi mà mẹ?
-Mày thay đổi…có mà đầu thai lại mới lột hết được cái cốt của mày.
Dì chửi vào mặt chị Hằng không chút nhân nhượng nên có lẽ sau khi thuyết phục mẹ Minh không được cùng thái độ không mấy vui vẻ nên chị Hằng không còn giữ được bình tĩnh. Chị lao đến nhanh tay rút ra con d.a.o đã chuẩn bị sẵn bên mình rồi áp luôn vào cổ mẹ Minh.
-Nếu bà không chấp nhận tôi thì bà đi chet luôn đi. Cũng do bà, tại bà mà anh Minh mới bỏ tôi đấy?
-Mày thử giet tao xem. Để tao coi lá gan mày lớn cỡ nào.
Minh vì lo cho an toàn của mẹ nên gương mặt anh lập tức dần biến sắc
-Mau thả mẹ tôi ra? Cô muốn gì cũng được, miễn đừng làm hại bà là được.
Chị Hằng hướng mắt nhìn sang Minh cười nói với giọng đầy thách thức
-Anh là đang cầu xin tôi à? Vậy thì anh quỳ xuống đi, van xin tôi tôi thấy hài lòng sẽ thả mẹ anh ra.
-Cô đừng có mơ.
Tôi thấy Minh với chị Hằng đôi co không ai chịu nhường ai nên không còn để ý xung quanh. Ngay lập tức đi từ từ từng bước từng bước một thật nhẹ nhàng tới chỗ chị Hằng đứng. Cho đến khi thấy chị hoàn toàn sơ hở nhanh tay tôi nhào đến nắm lấy tóc chị giật ngược ra sau, đúng lúc đẩy mẹ Minh thoát khỏi tay chị.