Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

CÓ CON VỚI ANH RỂ - Chương 17

Cập nhật lúc: 2025-06-18 15:27:54
Lượt xem: 19

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/qXel6Vjon

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

-Thế con gái dì cao sang thế nào lại đi giựt chồng của cái đứa nghèo hèn như con vậy dì? Bộ mấy người giàu giàu như con gái dì kiếm một thằng đàn ông cho riêng mình khó lắm nên muốn xài đồ chung của con hả?

-Mày?

Bị tôi nói cho bà ta không thể trả lời được nữa, sắc mặt nhanh chóng tối sầm quay ra trút sự tức giận lên mẹ chồng tôi

-Bà xem con dâu và thằng con trai của bà xỉ nhục mẹ con tôi kia kìa. Tôi nói cho bà biết chồng tôi mà biết chuyện này thì ông ấy sẽ không để yên cho gia đình bà đâu. Mấy người nhớ đó.

Nói xong bà ta bực dọc kéo con gái mình rời đi. Liền lúc này cứ nghĩ mọi chuyện sẽ êm ắng lại. Nhưng không mẹ chồng trừng mắt nhìn tôi như muốn ăn tươi nuốt sống, không nói không rằng quơ tay cầm lấy cái bình trà đập mạnh lên đầu tôi. Bà gào lên

-Cái con ăn hại. Mày chet đi cho rảnh nợ…!

Ngay khoảnh khắc mẹ cầm lấy bình trà trên bàn, tôi vội ôm lấy Na che cho con, một tay theo quán tính đỡ lấy đầu mình.

-Choảng…!

Tiếng đỗ vỡ vang lên đầy c.h.ế.t chóc, tôi nhắm tịt mắt lại, run rẩy đón nhận. Cứ nghĩ trong đầu có khi mình sẽ chet mất nên càng cố ôm lấy Na vào lòng, nhưng rồi mấy giây trôi qua vẫn không thấy mình bị đau tôi mới hoàng hồn từ từ mở mắt ra. Tôi thở phù, đưa tay lên đầu mình, vẫn bình thường.

Nhưng tiếp theo đó thì tôi lại không thể tin được, mẹ chồng tôi ngã quỵ ngồi bệch luôn xuống nền nhà. Tôi quay lại.

Đứng đối diện cảnh tượng m.á.u me trước mắt không khỏi làm tôi điếng người, Khang…anh lại dám đứng ra chống đỡ cho mẹ con tôi. Những mảnh vỡ lớn nhỏ rơi xuống nền nhà, có cả những mảnh vỡ của chiếc bình còn gim vào đầu anh chính vì vậy mà má/u trên đầu cũng thi nhau đỗ xuống đỏ lờm xộc lên mùi tanh tưởi.

Khang ngã khụy xuống, hai tay ôm đầu bê bết máu. Mẹ chồng c.h.ế.t trân tại chỗ có lẽ đang rất lo lắng cho thằng con trai cưng nên mất bình tĩnh luôn. Ba chồng tôi có lẽ nghe được sự việc nên tôi thấy ông bò trườn từ trong phòng ra rồi gào lên

-Trời ơi oan nghiệt…Ngọc, con gọi xe đưa thằng Khang vào viện đi con.

Tôi gật đầu với ông, để Na vào chiếc nôi tre cho con chơi với búp bê sau đó vội đi tới đỡ Khang dậy.

-Anh sao rồi? Có đau lắm không?

Khang nhíu mày kìm nén cơn đau trả lời tôi

-Anh không sao? Chỉ đau đầu xíu thôi.

-Em đưa anh đi viện.

Quay qua tôi nói với mẹ

-Mẹ trông Na giúp con nhé. Nhớ pha sữa cho nó uống ạ.

Mẹ lúc này chẳng đôi co với tôi nữa, bà lập tức gật đầu rồi hối thúc tôi

-Mẹ biết rồi. Con mau đưa thằng Khang đi viện nhanh dùm mẹ đi.

Vết thương trên đầu Khang khá nặng, bác sĩ phải cắt bỏ một lỏm tóc trên đầu anh rồi may thêm 7 mũi mới cho về thế nên khi chúng tôi về đến nhà cũng đã hơn 10h đêm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-con-voi-anh-re/chuong-17.html.]

Na khóc um lên trong phòng, mẹ chồng đi đâu cũng chẳng biết. Tôi vội vào xem thì trong bỉm Na đi vệ sinh tràn cả ra ngoài mẹ cũng chẳng thay. Bụng con lép xẹp có khi cả ngày chẳng nổi một giọt sữa.

Tôi xót con, đối với mẹ chồng bây giờ chỉ biết lắc đầu ngao ngán.

Cả đêm tôi lo cho Na, vệ sinh tắm rửa cho con sạch sẽ cho con b.ú rồi dỗ ngủ. Tiếp đến lại xuống bếp ghim nồi cơm và nấu thức ăn, xoay qua vao phòng cho ba ăn uống. Về phần Khang, do anh uống thuốc buồn ngủ nên khi về đến nhà ngả lưng xuống là ngủ khò nên tôi cũng đỡ một phần phải lo cho anh.

Xong xuôi công việc nhà đến hơn 12h đêm. Tôi vừa dọn rửa đống chén thì nghe tiếng chó sủa inh ỏi trước cửa, có tiếng dép của mẹ đi về. Vừa trông thấy tôi bà có chút giật mình lắp bắp nói

-Con…con về khi nào? Thằng Khang sao rồi hả? Mẹ cứ nghĩ hai đứa còn ở lại trong viện chứ?

-Mẹ đi đâu về vậy ạ? Con đã nhờ mẹ chăm

Na nhưng khi con về nhà thì chẳng thấy mẹ đâu, Na thì khóc đến khản cổ. Mẹ Na còn nhỏ, mẹ bỏ nó ở nhà như vậy rủi sảy ra chuyện gì rồi sao ạ?

-Nhưng mà đã sảy ra chuyện gì đâu? Mẹ có việc nên đi giải quyết gấp thôi.

-Giải quyết bên sòng bài hả mẹ?

-Thì…ê con kia mày ăn nói với tao vậy đó hả. Đừng có mà lên mặt nghe chưa?

-Con không có lên mặt gì ở đây với mẹ hết, mà con chỉ nói vậy thôi. Thôi con đi ngủ đây?

Tôi chán nản không thèm rửa nửa mà lau tay đi thẳng một hơi vào phòng. Bây giờ có đứng cãi nhau với mẹ tới sáng thì mẹ cũng cãi ngang theo ý bà chỉ tổ tôi thêm mắc bệnh tức mà thôi.

Lúc tôi vào phòng thì Khang đã thức từ bao giờ rồi, chắc là anh nghe được cuộc cãi vả giữa tôi và mẹ nên khi thấy tôi anh vội đưa tay kéo tôi lại ngồi trên đùi anh, anh xin lỗi tôi rồi hứa hẹn đủ điều

-Anh xin lỗi vì thời gian qua đã vô tâm để em chịu khổ. Nhưng Ngọc nè sau này anh sẽ không có vậy nữa đâu. Anh sẽ thay đổi sẽ ở bên em và lo cho gia đình mình. Em đừng buồn, đừng giận anh mà đòi ly dị nửa nha em?

Tôi ngạc nhiên nhìn Khang, không thể tin

được là anh có thể nói ra mấy lời này.

-Anh bị chạm dây thần kinh ở đâu rồi hả Khang?

-Sao em hỏi vậy?

-Vì mấy lời anh vừa nói kkhông giống như anh suy nghĩ lắm.

-Anh biết anh sai rồi mà. Em tin anh lần này nha.

-Vậy còn cái chuyện anh vô sinh. Và bé Na thì sao. Anh giải thích cho em nghe với?

Sực nhớ ra chuyện quan trọng nên ttôi hỏi ngay. Nghe xong Khang có chút nhíu mày rồi im lặng một lúc, vì thái độ anh như vậy càng làm tôi lo lắng thêm. Nhưng mấy giây sau câu trả lời của Khang càng làm tôi kkhông khỏi không bất ngờ

-À lúc đó bệnh viện gửi nhầm tờ giấy này cho anh, anh tưởng mình vô sinh nên cũng lo lắm. Nhưng sau bác sĩ liên lac lại nói là kết quả nhầm bảo anh đến viện nhận giấy lại. Kết quả anh hoàn tòan bình thường , và Na chắc chắn là con của anh rồi em đừng lo nha. Vốn dĩ tờ giấy này không quan trọng anh tiện tay bỏ vào tủ áo em mới ccó dịp phát hiện ra đấy. Chứ nếu như anh có gì, thì anh đã giấu nhẹm rồi đâu để em phát hiện ra. Đúng không?

Loading...