CÓ CON VỚI ANH RỂ - Chương 15
Cập nhật lúc: 2025-06-18 15:27:49
Lượt xem: 22
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/4VQydWuR98
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tôi gọi liền 3 cuộc đều nhận lại là tiếng tút vô định vang lên rồi kết thúc cuộc gọi như thể người bên kia khi nhìn thấy số tôi gọi đến họ chán ghét vô cùng chẳng thèm muốn nói chuyện vì sợ phí đi thời gian của họ vậy đó. Thế nhưng đến khi tôi nhắn đi một tin với nội dung là bức ảnh chụp lại tờ kết quả xét nghiệm của Khang gửi qua cho anh.
Đúng như tôi dự đoán, chưa đầy 2s sau tin gửi đi, Khang đã lập tức gọi lại ngay cho tôi.
Tôi mỉm cười, nụ cười lạnh đến vô cảm nhỏ giọng bấm nghe
-Em nghe đây?
Khang dường như bên đó đang mất bình tĩnh nên giọng anh không được lưu loát
-Ngọc, tờ xét nghiệm, à mà em bình tĩnh. Đợi anh về. Đừng nói gì cho ai khác nghe nữa hiểu chưa?
-Em vẫn đang rất bình tĩnh. Bình tĩnh để chờ anh về…thỏa thuận đồng tình ly hôn với em.
-Cái gì? Em muốn ly hôn? Em bị điên à? Ai cho em cái gan đó?
Khang quát tôi, có lẽ anh không nghĩ tôi lại dám nói với anh lời đó. Còn tôi tôi biết đã làm cho Khang biết sợ, nên tôi càng cố tình chọc tiếp tục cho anh mất bình tĩnh hơn
-Cái gan em vẫn còn nhỏ so với việc anh đủ lớn gan giấu chuyện mình bị vô sinh. Em không nói nhiều, cho anh 24h có mặt ở nhà. Nếu không em không biết mình có giữ được cái mồm mình có đi chơi xa không đấy?
Đúng là có tật giật mình nên trong vòng qua ngày sau là Khang có mặt tại nhà. Mẹ chồng tôi thì đâu biết lý do anh về. Vừa thấy Khang đã chụp tay anh lại rồi đon đả chìa tay trước mặt anh lên giọng đòi hỏi ngay
-Con về may quá. Con xem đưa cho mẹ mượn 10 triệu nhá. Mấy nay con vợ mày nó ăn xài phung phí làm mẹ bị hụt tiền chợ rồi.
Lại bài ca đổ lỗi lên đầu tôi. Tôi đang dưới bếp đi ra. Vẫn chưa biết là Khang đã về nên khi bước lên nhà trước vừa trông thấy anh, nhất thời tôi bất ngờ tột độ né sang một bên nấp vào thật nhanh, cũng may hai mẹ con họ đang gây nhau nên chưa thấy tôi
Gương mặt Khang lộ rõ sự mệt mỏi, lại vừa về bị hỏi tiền. Lập tức anh không kìm được sự khó chịu mà lớn tiếng với mẹ luôn
-Gặp mẹ là lúc nào cũng tiền tiền. Con đang gặp chuyện bất lợi rồi đây này.
-Hả, chuyện gì mà bất lợi con nói mẹ nghe xem?
-Thôi nói với mẹ cũng chả được gì. Con vào phòng đây.
Vừa nói Khang toang bước đi, tôi hoảng hốt không biết lánh đi đâu, lại còn sợ Khang phát hiện ra mình đang nghe lén anh. Cũng may vừa hay bà dì Sáu kia từ ngoài đi vào. Gặp Khang bà ta không giấu được sự niềm nở
-ủa Khang, con về lúc nào vậy? Thế con Nguyệt có về cùng con không hả?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-con-voi-anh-re/chuong-15.html.]
Tôi thở phào khi Khang lúc này ngó ra nhìn bà ta, nên tôi vội lánh đi nhanh luôn vào phòng. Vì vậy mà cuộc nói chuyện của họ tôi không thể nghe tiếp được nữa.
Ngồi trên giường, tôi chơi với con, ở tháng tuổi của Na lúc này thì trò chơi ú à làm con thích thú lắm, đôi môi nhỏ xíu hồng hào cứ luôn miệng cười tấm toe tấm toét.
Cạnh.
Tiếng cửa phòng bật mở, vì đã chuẩn bị tâm lý nên Khang về tôi chẳng chút gì lo sợ. Ngược lại có khi người lo lắng bây giờ đang là Khang mới đúng
-Ngọc.
Âm thanh trầm ấm quen thuộc cất lên, bất giác trong lồng n.g.ự.c tôi như ai đó cầm búa gõ mạnh. Tôi hít một hơi quay lại. Trân mắt nhìn gương mặt đối diện vừa thân thuộc vừa xa lạ chậm rãi trả lời
-Anh về rồi.
Khang đi tới, để cặp táp trên bàn, tay đưa lên cổ nới lỏng cà vạt ra. Anh ngồi xuống cạnh tôi, đưa tay kéo tôi quay lại đối diện với anh bằng cử chỉ nhẹ nhàng nhất có thể
-Ngọc, anh xin lỗi, anh có lỗi với em vì đã giấu chuyện đó với em. Nhưng mà anh làm vậy là thật sự có nỗi khổ. Em hiểu cho anh nha Ngọc. Anh yêu em, anh không muốn chúng ta phải ly hôn đâu em.
Khang vừa nói vừa khóc, nhưng với tôi lúc này thì điều đó thật sự chẳng phải là quá giả tạo hay sao. Anh yêu tôi, yêu thì tại sao còn đi cặp kè với người khác. Lại giấu tôi việc tày trời nửa. Tôi lúc này đối với sự yếu đuối của anh hoàn toàn chẳng chút đồng cảm. Ngược lại tôi còn căm hận, chỉ muốn lao tới bóp lấy cổ anh, hỏi anh tất cả đầu đuôi câu chuyện.
-Anh không muốn ly hôn nhưng lại ngoại tình với người khác? Anh ăn tạp như thế không thấy dơ hay sao hả?
-Anh… ai nói với em là anh có người bên ngoài hả? Ngọc nghe anh nói, anh chỉ có mình em, anh yêu em, vợ của thằng Khang này là em chỉ mình em thôi. Cho nên en phải tin tưởng ở anh, đừng đòi ly hôn nha em.
Khang khá là mất bình tĩnh cứ một câu yêu hai câu thương, nói yêu tôi nhưng giọng nói lại run rẩy như thể đang muốn giấu giếm chuyện xấu gì đó mà sợ sẽ bị phát hiện càng khiến cho tôi thêm thấy anh bây giờ thật sự rất hèn nhát
-Là mẹ anh và bà dì Sáu gì đó nói vô tình em nghe đấy?
-Em nói sao, là mẹ nói?
-Đúng, họ còn nói khi anh ly hôn em họ sẽ rước cái cô gái kia về cho anh ngay. Chuyện đã đến nước này thì thôi em sẽ nhường anh cho cô ta, để mẹ vui lòng mà không cố tình hà khắc với em để em chịu không nổi mà đồng ý rời đi.
Tôi vừa nói vừa khóc, đáng lẽ là sẽ giả vờ khóc trước mặt Khang thôi để cho anh thấy tôi thật sự rất tội nghiệp, nhưng có lẽ do bị tổn thương nhiều nói xong là nức nở luôn vì thương cho sự chịu đựng của bản thân mình quá lớn.
Khang càng nghe, nét mặt anh sa xầm đầy toan tính nhưng không thể phũ nhận rằng trong đáy mắt anh lúc này đang nhìn tôi có cả sự yêu thương. Anh đưa tay, ôm tôi vào lòng anh, không nói gì cả chỉ có lồng n.g.ự.c anh là nhấp nhô vang lên nh,4ững nhịp đập nặng nề…
Vừa đúng lúc này Na khóc, tôi vùng tay khỏi anh bước lên giường ôm lấy con. Khang nhìn Na, đôi mày nhíu chặt, tôi có thể thấy ánh mắt anh không dành cho con được tình yêu thương của bật làm cha mẹ mà trong ấy, trong cái ánh nhìn đang bộc lộ kia chỉ chất chứa sự tội lỗi dành cho Na mà thôi.
-Em dỗ con đi. Anh tìm mẹ một chút!