Vào phòng, Na thức giấc, con nhìn tôi cười, bao nhiêu bực dọc nãy giờ điều vì nụ cười của con mà tan biến hết. Nằm chơi với Na tôi vừa cầm điện thoại định bấm gọi cho Khang, định kể chuyện ở nhà cho anh nghe và hỏi bao giờ anh về để giải quyết cho tôi thì thứ mà đập vào mắt tôi lúc này đó là hình ảnh từ một facebook lạ hoắc gửi đến nằm trong tin nhắn chờ.
Tôi tò mò mở ra, trong lòng không khỏi dấy lên nhiều cảm xúc nghi hoặc. Và đúng như tôi lo sợ, tầm mắt tôi dần sững lại. Bàn tay run run cầm chặt lấy điện thoại khi mà người trong ảnh hiện diện rõ ràng là Khang đang tay trong tay ôm một cô gái lạ, cả hai người tình tứ như một đôi tình nhân đi thẳng vào trong một khách sạn lớn.
Tôi chẳng biết mình đang có cảm giác gì trước hình ảnh mình đang nhìn thấy, chỉ là bàn tay thật sự là đang rất run. Chưa bao giờ tôi nghĩ đến việc Khang sẽ ngoại tình với người khác, vì chí ít đi nữa tôi so ra chẳng thua kém gì Khang cả, chỉ là thời gian này có con nhỏ, tôi ít ra đường nên không sửa soạn mấy thôi, nhưng điều đó chẳng phải là mẫu người vợ luôn đứng sau vun vén cho gia đình là hậu phương để người đàn ông ra ngoài yên tâm làm việc như bao người đàn ông đang muốn tìm hay sao?
Tôi ngồi im lặng trên giường, bây giờ nước mắt không còn rơi nổi nữa. Ráo hoảnh chỉ là trái tim đập mạnh liên hồi. Co rút từng hồi, đau thắt đến không thở nổi như thể ai cầm d.a.o đ.â.m mạnh vào đó.
Từng ký ức mơ hồi đẹp đẽ như một bức tranh vẽ, bỗng nhanh chóng vỡ tan như bong bóng xà phòng. Ngay lúc này tôi muốn làm ầm lên, muốn gọi ngay cho Khang để chất vấn và chửi anh một trận. Thế nhưng sau một hồi bần thần, tôi lại lựa chọn im lặng. Tự tìm một hướng giải quyết cho chính mình.
Tôi gọi cho một đồng nghiệp trong công ty chồng mình. Người này trước đây cũng hay tới nhà tôi chơi nên gọi là quen biết. Tôi gọi và lựa lời khéo léo một chút để dò hỏi thì anh ta cung cấp cho tôi thông tin chỗ khách sạn ở Hà Nội nơi chồng tôi đi công tác. Và còn một thông tin nữa đó là chồng tôi đi cùng với một cô gái tên My, cô ta là thư ký riêng của chồng tôi.
Càng nghe xong, cơn ghen trong lòng tôi càng thêm sôi sục. Tôi ở nhà, lo lắng cung phụng cho gia đình anh, bị mẹ anh chửi bới chẳng sót một ngày thế mà anh lại sung sướng dắt người phụ nữ khác đi tận hưởng như vậy. Càng nghĩ đến tôi càng tức giận, càng muốn cho Khang một trận sau đó sẽ dứt khoát ra đi mà không thèm ở lại cái gia đình này nữa.
Đầu giờ chiều, tôi chẳng thèm nấu nướng thứ gì hết. Mẹ chồng được cung phụng quen rồi nên không có gì ăn vậy là đập mạnh cửa phòng tôi rầm rầm rồi quát lên
-Con Ngọc đâu, cơm nước sao không lo hả. Mày biết đã mấy giờ rồi hay không?
-Con Ngọc đâu? Mày ra đây cho tao?
-Con Ngọc…
Tôi ôm Na ngủ, không thèm trả lời mẹ mặc kệ cho bà la làng, cứ thế tôi đưa tay bịt chặt 2 lỗ tay Na lại để con không nghe tiếng động.
Mẹ đập cửa, chửi bới liên hồi những câu khó nghe. Hình như là nghe mãi chịu không nổi cũng không thấy tôi trả lời tiếng nào nên ba chồng ở phòng đối diện mới cằn nhằn lên tiếng
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-con-voi-anh-re/chuong-13.html.]
-Bà có thôi đi không hả, con nhỏ ở nhà lo trong lo ngoài, lo từng miếng ăn cho bà, còn thay phần bà lo cho tôi vậy mà bà không biết điều, cứ chửi bới con nhỏ. Tôi mà như nó tôi bỏ đi lâu rồi.
-Bây giờ tới ông bênh nó hay sao hả? Tôi còn chưa nói tới ông nửa, đã nằm một chỗ ăn hại rồi còn không biết điều. Có ngày tôi cho ông nhịn đói cho biết thân đấy?
-Từ lúc tôi nằm đây bà đã bỏ đói tôi lâu rồi có gì mà tôi phải sợ nữa hả, nếu như không có con Ngọc nó lo cho tôi thì tôi có khi đã chet khô mà bà không phát hiện đấy.
-Ông. Tôi không nói với ông nữa.
Ba và mẹ đang gây nhau thì bên ngoài lại có người chạy tới nên mẹ im lại rồi nhanh chân đi vội ra ngoài. Lúc này tự nhiên không hiểu sao tôi lại thấy thương ba vô cùng, nếu như tôi rời đi khỏi không biết ba sẽ sống với mẹ thế nào khi mà bà suốt ngày chạy đi đánh bài ở xóm bên từ sáng đến tối, bỏ ba nằm một mình ở nhà chẳng có nổi hạt cơm vào bụng.
…Na trở mình tỉnh giấc, tôi bế con xuống bếp vừa giữ con vừa nấu cơm. Mặc kệ ở nhà trước cái bà dì Sáu lại đến và đang tám chuyện với mẹ chồng tôi. Không biết giữa hai người là mối quan hệ gì mà dạo này dì ấy đến nhà tôi thường xuyên lắm. Mẹ chồng lại thích bà ấy nên cứ trông đến là hớn ha hớn hở như vớ phải vàng.
Tôi cắm cơm, lấy trong tủ lạnh ra mớ tôm hôm trước tôi mua còn lại, cắt phần đầu nấu canh bầu, một phần nửa tôi rim mặn. Nấu cơm xong, tôi bế Na đem lên phòng đặt con vào xe đẩy rồi vừa đẩy con vừa đem cơm vào phòng ba. Tôi dọn dẹp vệ sinh cho ba trước, sau mới cho ba ăn. Ông nhìn tôi lại khóc, trong lúc cảm động, ông còn nói ông thấy thật xấu hổ khi nhớ lại những gì trước đây ông đã đối xử với tôi.
-Ba xin lỗi con.
Tôi cầm tấm khăn giấy đưa lên lau nước mắt cho ba, vừa lau tôi vừa trả lời
-Ba đừng xin lỗi nửa, chuyện lúc trước con quên rồi nè.
-Con đúng là một người con dâu tốt. Nhưng mẹ con bà ấy lại không hiểu. Ngọc hay là con nói với thằng Khang, cả hai ra riêng ở đi con.
Nghe ba nhắc đến Khang, nhớ lại cái hình ảnh ấy tim tôi chợt thắt lại. Tôi cười cười cầm muỗng múc cơm đút tiếp cho ba sau đó nói
-Dạ, để con nói với anh Khang. Ba yên tâm nha ba. Con còn ở đây ngày nào con sẽ lo cho ba ngày ấy ạ.
Lo cho ba xong tôi bế Na ra ngoài, định lên phòng sắp xếp một số đồ, rồi tính toán cùng Na đi ra Hà Nội một chuyến để đối chất với Khang. Để xem Khang khi gặp tôi anh sẽ như thế nào?