Lông mày Thiệu Thành Trạch chợt co , nhớ câu xuất phát từ .
Sáng sớm ngày hôm khi say rượu, ông cụ chợt nổi hứng hẹn uống sáng, tại một quán lâu đời ở địa phương, một tuần ít nhất ông cụ đến đó ba , hậu quả của việc say rượu là đầu đau như b.úa bổ, uống một tách , húp một ngụm canh nóng, cũng coi là cách giải rượu tệ.
Anh nghĩ ông cụ tìm , ngoài việc những chuyện ăn kinh doanh lộn xộn , nhưng kết quả hỏi tại dây dưa với cô gái nhà họ Trình, ông cụ cũng gì lạ, những thường xuyên lảng vảng quanh , ngoài của Thiệu Chương Đình, thì chính là do ông cụ phái đến.
Anh uống cạn nửa chén nóng, thản nhiên đối phó: "Việc gì thể khiến ông vui, cháu ngại hết một lượt, còn về phần chú hai, cháu gì ông tin nấy, chỉ là hẹn hò thôi, mà thể dắt mũi ông , cháu hà cớ gì ?"
Anh hỏi: "Khi đó em cũng mặt ở đó ?"
Trình Cẩn Lan hờ hững: "Điều đó quan trọng ?"
Anh : "Anh thể giải thích."
"Không cần.” Trình Cẩn Lan cần giải thích, cô chỉ hỏi , "Anh dám từng ý nghĩ đó ? Hay dám từng lợi dụng một nào ?"
Thiệu Thành Trạch đáp: "Anh dám."
cô sẽ tin, tận tai những lời , cô thể nào tin nữa.
Trình Cẩn Lan khẩy một tiếng: "Anh nghĩ sẽ tin nữa ?" Cô vốn định cúp máy luôn, nhưng vẫn hết bực, "Thiệu Thành Trạch, ngay từ đầu họ Thiệu."
Biết, mà vẫn mặc nhiên để tiếp cận.
Cô cho một thời hạn để thú nhận, nhưng từ đầu đến cuối hề nhắc đến một lời nào, cuối cùng cái sự thật , thông qua miệng khác đến tai cô, ngay cả khi cô đề nghị chia tay, cũng bình thản đến mức chỉ một tiếng "", thêm gì nữa.
Cứ như thể đây là một kết cục định sẵn, lường , cách khác, kết cục ngay từ đầu trong kế hoạch của . Nếu vì sự của em gái gián đoạn kế hoạch, nhà họ Thiệu sớm là vật trong lòng bàn tay của từ nhiều năm .
Cô nên cao tay, dùng cô để lá chắn che mắt, một mặt dùng cô để chọc giận ông cụ nhà , mặt khác dùng cô để giảm cảnh giác của chú hai, khiến ông nghĩ là một kẻ lêu lổng chỉ ham mê yêu đương, tâm tranh quyền, lấy lòng ông cụ, chỉ vì một chút bực bội trong lòng mà nhất quyết đối đầu với ông cụ, cảm xúc của bản điều khiển, một kẻ vô dụng như , đương nhiên đáng để họ tốn công sức mưu tính đối phó.
Cho tới bây giờ vẫn luôn diễn kịch, thể lừa ông cụ Thiệu, lừa bố con Thiệu Chương Đình, và cũng lừa cả cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/chuyen-ve-bo-toi-la-ke-thu-khong-doi-troi-chung-cua-me-toi/chuong-44.html.]
Những lời , cô vốn hỏi, cũng , lòng tự trọng của cô cho phép cô điều đó, nhưng dựa cái gì mà khi lợi dụng cô xong, vẫn còn đến mặt cô đóng vai một kẻ si tình như ? Thật giả tạo hết sức.
Trình Cẩn Lan cúp điện thoại, vẫn hết giận, chặn của .
Cô thừa nhận đang hành động theo cảm tính, cô hiếm khi chặn ai, là đầu tiên, cô ngại để trở thành thứ hai.
Sáng sớm ngày hôm , Trình Cẩn Lan thành thật với bố về việc bố của Trình Lợi Kỳ là ai, đó cô vẫn mở lời như thế nào, cuộc điện thoại tối qua cho cô dũng khí, dù thì thò đầu rụt đầu cũng là một đao, chi bằng sớm cho xong.
Chỉ vài lời kể hết chuyện quá khứ, cô lược bỏ phần Thiệu Thành Trạch lừa dối, chỉ hai chia tay vì cả hai đều thấy hợp.
Trình Sơn Hà xong chỉ một câu: "Tiểu Lợi Kỳ họ Trình, là cháu gái bảo bối nhất của nhà họ Trình chúng , con và con bé nhà họ Trình lưng, còn phần bố của con bé là ai, họ gì, quan trọng, con chỉ cần , nếu ai dám bắt nạt hai con con, thì chính là đối đầu với bộ nhà họ Trình."
Mắt Trình Cẩn Lan ướt.
Mỗi bước mỗi xa
Sau khi Trình Sơn Hà , Phí Tổ Hội xuống đối diện cô, nguýt cô một cái: "Mẹ còn tưởng cả đời con sẽ bao giờ với bố nữa chứ."
Trình Cẩn Lan sững sờ, Phí Tổ Hội: "Mẹ, từ lâu ạ?"
Khi cô và Thiệu Thành Trạch ở bên , là tình yêu bí mật cũng quá lời, một ai bên cạnh cô , cô đưa gặp bất kỳ bạn nào của , Thi Nhiên cũng là mới .
Phí Tổ Hội vuốt lọn tóc rủ xuống bên tai cô: "Chuyện liên quan đến con, bố con thể điều tra rõ? Con tưởng nhà họ Thiệu những năm nay tại loạn như ? Những rắc rối mà trai con ngầm gây cho nhà họ Thiệu, nếu sự ngầm cho phép của bố con, nó cũng ."
Trình Cẩn Lan khoác tay Phí Tổ Hội, tựa vai bà: "Con xin , bố lo lắng ." Dù ở mặt ngoài mạnh mẽ đến , quyết đoán đến , mặt bố cô cũng chỉ là một cô con gái nhỏ nũng.
"Con bé ngốc , gì mà xin ? Bất kể con yêu ai, bản việc yêu , cảm giác nó mang cho con cũng , còn về kết quả của chuyện , chẳng lẽ con hối hận vì sinh Tiểu Lợi Kỳ ?"
"Đương nhiên là .” Trình Cẩn Lan vội vàng dậy, Phí Tổ Hội, ánh mắt kiên định.
"Thế thì đúng , con một cô con gái đáng yêu, bố một cô cháu gái bảo bối, còn những chuyện khác, đ.á.n.h giá gì về Thiệu Thành Trạch đó. Hẹn hò vốn dĩ hợp tan, một mối quan hệ qua thể dạy con nhận vấn đề tình cảm một cách thận trọng hơn, đó là một điều , nhưng nó nên khiến con cứ mãi chôn chân tại chỗ, với con từ lâu , con cũng nên hẹn hò , quen những trai , ăn, chơi, thích lớn tuổi, thì thử nhỏ tuổi hơn xem , đừng cả ngày chỉ quanh quẩn với khách sạn."
Vốn dĩ Phí Tổ Hội ưng Thi Nhiên, hai đứa trẻ thiết từ nhỏ, những ngày cuối đời của Thi Nhiên, bà vẫn luôn lo lắng cho chuyện hôn nhân đại sự của con trai, bố Thi Nhiên mất sớm, một bà nuôi con trai khôn lớn, thấy con trai kết hôn sinh con là tâm nguyện lớn nhất của bà , nhưng tiếc là tế bào u.n.g t.h.ư di căn quá nhanh, chừa chút thời gian nào, chuyện sinh con thì chắc chắn thể thấy , Trình Cẩn Lan giả, cũng coi như là thỏa mãn tâm nguyện cuối cùng của bà , để bà yên lòng nhắm mắt.