Chuyển Sinh Thành Mèo, Linh Khí Khôi Phục Bán Hộp Mù - Chương 436:---- Thách Đấu Di Tích Vương Giả ---
Cập nhật lúc: 2025-10-19 11:46:02
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chiếc hộp mù đen sắt thứ ba tới tay, sự mong chờ ngập tràn của Diệp Bất Phàm, liền hóa thành một luồng ánh sáng trắng tan biến. Một cuộn kỹ năng xuất hiện trong tay Diệp Bất Phàm.
Diệp Bất Phàm tò mò xem xét cuộn kỹ năng, những thông tin mô tả về vật phẩm đó.
Đại Sư Thư Pháp: Sau khi sử dụng, sẽ đạt kỹ năng thư pháp cấp đại sư.
Sau khi Diệp Bất Phàm xong những thông tin , ông đầu con trai và cháu gái đang bên cạnh, mỉm hỏi: “Kỹ năng , ai trong các con đây?”
Diệp Mộng Linh , vội vàng lắc đầu, lẩm bẩm: “Thư pháp ư? Con chẳng hứng thú gì cả.”
Diệp Phong thì : “Kỹ năng chi bằng phụ học ! Chẳng kỹ năng Họa Đạo Đại Sư ? Người đời vẫn thư họa bất phân gia mà! Sau đề vài chữ lên tranh, chắc chắn sẽ thêm phần thi vị.”
Diệp Bất Phàm con trai , thấy lý. Ông thầm nghĩ, nếu vẽ một bức tranh mặt các lão hữu đề thêm vài chữ, thì quả là vẻ vang bao. Còn nếu chữ xiêu vẹo thì thật mất mặt.
Thế là, Diệp Bất Phàm sử dụng cuộn kỹ năng. Cùng với một tia sáng lóe qua, ông đột nhiên cảm thấy một dòng ký ức ùa về, đủ loại kiến thức và kỹ thuật thư pháp lướt nhanh trong tâm trí ông.
Trong khoảnh khắc, Diệp Bất Phàm nắm vững kỹ năng thư pháp cấp đại sư, bất kể là chữ cứng, chữ bút lông, các loại chữ ngoại quốc, ông đều thông suốt.
“Được , hộp mù mở xong, giờ chúng hãy xem tấm thư thách đấu !”
Diệp Bất Phàm hít sâu một , một nữa cầm tấm Thư Thách Đấu Di Tích Vương Giả trong tay, như thể mảnh giấy mỏng manh đang chứa đựng vô vàn điều và những thử thách.
19_Lão nhân trầm tĩnh và vững vàng, nhưng đối với thử thách vẫn một chút lo lắng.
Diệp Phong thấy , ánh mắt lóe lên vẻ phấn khích, y sốt ruột : “Theo như giới thiệu, chúng sẽ đối đầu với vong linh sinh vật, hệ Lôi chắc chắn là khắc tinh của chúng, đến lúc đó hãy xem thi triển!”
Giọng y lộ rõ sự tự tin. Dù , ăn quả Sấm Sét, y đạt đến trình độ kiểm soát sấm sét khá cao. Đối mặt với vong linh sinh vật, y đầy đủ tự tin để dễ dàng ứng phó.
Diệp Mộng Linh cũng chịu thua kém, nàng ôm Tiểu Hắc, nhanh chóng bước tới bên cạnh hai , dịu dàng : “Ta cũng !”
Đôi mắt to tròn của nàng lấp lánh sự tò mò và mong đợi, dường như hứng thú với thử thách , hề ý sợ hãi.
Diệp Bất Phàm Diệp Mộng Linh, nghĩ bụng thử thách hẳn sẽ quá nguy hiểm, bèn gật đầu, mỉm đồng ý: “Vậy thì hãy chuẩn sẵn sàng, sắp khai mở thử thách.”
Tuy nhiên, đúng lúc , một ảnh nhỏ bé thu hút sự chú ý của họ — Tiểu Phi Khâu. Chú tinh linh đáng yêu đang tròn mắt họ, dường như cũng cùng.
Diệp Mộng Linh thở dài bất lực, nàng chắc chắn thể mang Tiểu Phi Khâu theo , nó bây giờ vẫn còn là một bé con, hề chút sức chiến đấu nào.
Thế là Diệp Mộng Linh cúi xuống khẽ vuốt đầu nó, ôn tồn : “Tiểu Phi Khâu, con hãy ngoan ngoãn ở nhà nhé, đợi chúng trở về.” Vừa , nàng thu Tiểu Phi Khâu Linh Cầu.
Mọi thứ sẵn sàng, Diệp Bất Phàm hít sâu một , tập trung tinh thần, trực tiếp khởi động Thư Thách Đấu Di Tích Vương Giả.
Chỉ thấy tấm thư thách đấu đột nhiên bùng lên một luồng ánh sáng bạc chói lọi, như một ngôi băng bầu trời đêm, chiếu thẳng ba và một mèo.
Ánh sáng vụt tắt, trong nháy mắt, Diệp Bất Phàm, Diệp Phong, Diệp Mộng Linh và Tiểu Hắc biến mất khỏi chỗ cũ, như thể luồng ánh sáng bạc thần bí đó đưa đến một thế giới khác.
Khoảnh khắc tiếp theo, như thể thời gian ngưng đọng, ba và một mèo đột nhiên xuất hiện ở một nơi xa lạ. Môi trường ở đây vô cùng quỷ dị, tựa như một lăng mộ chôn sâu lòng đất, nhưng khác biệt với những lăng mộ thông thường.
Không gian vô cùng chật hẹp, đường kính chỉ hai mươi thước, mang cảm giác ngột ngạt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/chuyen-sinh-thanh-meo-linh-khi-khoi-phuc-ban-hop-mu/chuong-436-thach-dau-di-tich-vuong-gia.html.]
Những bức tường xung quanh vẻ thô ráp, đó khảm vài tinh thể phát ánh sáng yếu ớt. Những tinh thể miễn cưỡng cung cấp cho một chút ánh sáng mờ nhạt, khiến bộ gian chìm bóng tối.
Trong một gian chật hẹp như , chiến đấu rõ ràng sẽ hạn chế nhiều, khiến cảm thấy khó thể tự do thi triển.
Trong lúc ba vẫn đang quan sát môi trường xa lạ , Tiểu Hắc tỏ vô cùng cảnh giác. Sự chú ý của nó tập trung chiếc quan tài đá đặt ở trung tâm, dường như thể cảm nhận một luồng khí tức mạnh mẽ đang tỏa từ đó.
Quả nhiên, khi Tiểu Hắc đang chăm chú chiếc quan tài đá, đột nhiên, một tiếng động ầm ầm vang lên, chiếc quan tài đá nặng nề như thể sinh mệnh, tự động từ từ mở .
Cùng với việc quan tài đá mở , một ảnh cao lớn từ bên trong dậy. Thân ảnh mặc một bộ giáp xanh lá, từ đầu đến chân đều bao bọc kín mít, chỉ lộ một đôi mắt. Tại vị trí mắt hai hốc trống rỗng, từ đó tỏa ánh sáng xanh lục u ám, khiến rợn .
Trong tay cầm một thanh quang kiếm, lưỡi kiếm lóe lên hàn quang, như thể thể dễ dàng xé nát thứ.
Diệp Bất Phàm thấy , sắc mặt trở nên ngưng trọng. Ông nhanh chóng lấy Tuyệt Thế Hảo Kiếm từ gian giới chỉ , nắm chặt trong tay, trầm giọng : “Nhìn tư thế , đây hẳn là đại tướng trướng Vong Linh Quân Chủ!”
Tiểu Hắc mở bảng thuộc tính, xem xét thông tin của đối phương:
Tên: Phong Tướng Quân
Chủng tộc: Vong linh
Sức mạnh: 200
Nhanh nhẹn: 400
Thể lực: 200
Tinh thần: 300
Thiên phú: Thuộc tính Phong, thuộc tính Ám
Diệp Mộng Linh và Tiểu Hắc kinh hãi vị vong linh tướng quân mặt, đôi mắt của như những hố đen đáy, chỉ cần thoáng qua cũng đủ khiến họ cảm thấy như thể sắp hút .
Tiểu Hắc thấy , vội vàng thi triển niệm lực, tạo thành một lớp hộ thuẫn trong suốt bao quanh hai , bảo vệ họ thật chặt.
Mặc dù lớp hộ thuẫn tạm thời chặn công kích tinh thần của vong linh tướng quân, nhưng Tiểu Hắc vẫn cảm nhận luồng sức mạnh cường đại ngừng nuốt chửng hộ thuẫn niệm lực của , như thể khoảnh khắc tiếp theo sẽ xuyên phá nó.
Cùng lúc đó, Diệp Bất Phàm và Diệp Phong cũng nhận tinh thần lực của đang hao tổn bất thường.
Vị vong linh tướng quân chỉ sở hữu sức mạnh cường đại, mà còn một khả năng đặc biệt — thông qua việc nuốt chửng tinh thần lực của khác để tăng cường linh hồn của bản . Đây là kỹ năng phổ biến của vong linh sinh vật, chúng vốn dĩ dựa việc nuốt chửng linh hồn để mạnh lên.
“Đừng mắt !” Diệp Bất Phàm cao giọng hô, “Chúng nhanh chóng tiêu diệt nó, thể ở nơi lâu!”
Diệp Phong gật đầu, nhanh chóng lấy Tử Ngọ Thất Tinh Kiếm từ gian giới chỉ , nắm chặt trong tay. Ánh mắt y chuyên chú và kiên định, rõ ràng chuẩn sẵn sàng cho trận chiến.
Tuy nhiên, đúng lúc Diệp Phong chuẩn tay, vị vong linh tướng quân như quỷ mị, trong nháy mắt hóa thành một luồng cuồng phong, mang theo kiếm khí sắc bén, lao thẳng về phía họ. Tốc độ quá nhanh, vượt ngoài sức tưởng tượng, khiến căn bản kịp phản ứng.
May mắn , phản ứng của Diệp Phong cũng nhanh chóng tương tự, y lập tức giương Tử Ngọ Thất Tinh Kiếm lên, chắn ngang , chuẩn đón đỡ đòn công kích . Chỉ thấy một tiếng “choang” lớn, tia lửa b.ắ.n khắp nơi, thể Diệp Phong cũng luồng xung lực khổng lồ chấn động lùi vài bước.
Còn Diệp Bất Phàm và Diệp Mộng Linh thì nhân cơ hội nhanh chóng lùi sang hai bên, giữ một cách nhất định với chiến trường, tránh ảnh hưởng bởi dư chấn của trận chiến.
Mèo con Kute