Chuyển Sinh Thành Mèo, Linh Khí Khôi Phục Bán Hộp Mù - Chương 434:--- Hàn Quang Trảm Nham Kiếm ---
Cập nhật lúc: 2025-10-19 11:46:00
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Kế tiếp, đến lượt Diệp Phong mở hộp mù! Chàng tràn đầy mong đợi vươn tay, tóm lấy chiếc hộp mù thiết đen đầu tiên. Hộp mù tay, phát một luồng lục quang, dần dần tiêu tán. Một thanh cự kiếm xuất hiện trong tay Diệp Phong. Thân kiếm cực kỳ dày rộng, mang đến cảm giác nặng trịch. Diệp Phong suýt chút nữa cầm vững vì trọng lượng của nó, may mà kinh nghiệm về phương diện từ sớm, cơ bắp cánh tay căng phồng, tức thì phát lực, vững vàng nắm chặt chuôi kiếm.
Nhìn kỹ , thanh kiếm tên là “Hàn Quang Trảm Nham Kiếm”. Thân kiếm của nó lấp lánh hàn quang u lam, tựa hồ thể dễ dàng c.h.é.m nát nham thạch cứng rắn. Hơn nữa, trọng lượng của thanh kiếm lên đến một ngàn ba trăm hai mươi tám cân! Quả đúng là một món trọng khí danh bất hư truyền!
Không chỉ , thanh kiếm còn thuộc tính đặc biệt, thể mang hiệu quả gia tăng thêm cho sử dụng. Cụ thể, việc sử dụng thanh kiếm thể tăng hai mươi phần trăm sức mạnh của sử dụng, nhưng đồng thời sẽ giảm mười phần trăm sự nhanh nhẹn. Tuy nhiên, để sử dụng thanh kiếm , còn cần đáp ứng một điều kiện, đó là sức mạnh của sử dụng đạt 20 điểm.
Mèo con Kute
Diệp Bất Phàm một bên thanh kiếm , khỏi cảm thán : “Hàn Quang Trảm Nham Kiếm ư? Món vũ khí chỉ một lưỡi, rõ ràng cũng là một thanh đao, gọi là kiếm? Giữa đao và kiếm , quả thật khiến ngu ngơ khó phân biệt!”
Diệp Phong thì chẳng mấy bận tâm thanh rốt cuộc là đao kiếm, hào hứng : “Tên tuổi thế nào cũng , dù đây cũng là một món trọng khí, uy lực chắc chắn vô cùng!”
Diệp Bất Phàm gật đầu, bày tỏ sự đồng tình. Món trọng khí như , quả thực bình thường thể sử dụng. Trong trường hợp thông thường, chỉ võ giả cấp Kim Cương trở lên mới thể điều khiển món vũ khí nặng nề đến thế.
Diệp Phong suy nghĩ kỹ lưỡng một phen, trong nhà chắc chắn dùng đến thanh cự kiếm , vẫn là giao thanh cự kiếm cho Diệp Bất Phàm xử lý thì thỏa đáng hơn. Chàng khóe môi khẽ nhếch, nở một nụ , với Diệp Bất Phàm: “Phụ , món vũ khí xin giao cho ! Tin rằng nhất định thể bán một cái giá cao.”
Diệp Bất Phàm , trong mắt lóe lên một tia vui mừng, ông hào sảng phất tay, chỉ thấy thanh cự kiếm như một luồng lực lượng vô hình dẫn dắt, trực tiếp chui trong nhẫn gian của ông. Diệp Bất Phàm nhẫn gian, hài lòng gật đầu, : “Được lắm! Thanh kiếm đưa đến buổi đấu giá, chắc chắn sẽ một cái giá , là một khoản tài phú khổng lồ nhập túi!”
Kể từ khi hai vị thành chủ Ngô Hùng và Trịnh Hổ mỗi một món trọng khí nặng hai ngàn cân, sự hài lòng của bọn họ đối với loại vũ khí thể là cực kỳ cao. Cứ như , tự nhiên sẽ càng nhiều khát khao sở hữu một món trọng khí uy lực kinh như thế.
Còn thanh Hàn Quang Trảm Nham Kiếm , độ sắc bén và uy lực hẳn là đều tầm thường, chắc chắn sẽ hoan nghênh thị trường! Diệp Bất Phàm khỏi nhớ giá đấu giá của hai thanh cự kiếm , hình như là mười mấy ức thì ... Ôi da, già , trí nhớ lắm, nhớ rõ lắm!
Diệp Bất Phàm nghĩ đến thêm mười mấy ức nhập tài khoản, tính tham tài liền phát tác, khóe miệng nở nụ thể kiềm chế nữa.
Sự chú ý của Diệp Phong nhanh chóng dồn một chiếc hộp mù khác. Chàng nhẹ nhàng nhấc chiếc hộp mù thiết đen thứ hai, hộp mù hóa thành một luồng bạch quang nhạt nhòa tiêu tán. Đột nhiên, một túi bột mì như biến ảo mà xuất hiện trong tay Diệp Phong. Túi bột mì trông nặng trịch, ước chừng trọng lượng của nó ít nhất cũng một trăm cân.
Diệp Bất Phàm thấy , mặt lộ một tia kinh ngạc, nhưng ngay đó ông liền bật , : “Bột mì ư? Thời buổi , còn mấy ai nguyện ý trồng tiểu mạch, đây quả thực là vật hiếm ! Tiểu Linh nhi, con mau đem nó đưa đến phòng bếp .”
“Vâng ạ!” Diệp Mộng Linh dứt khoát đáp một tiếng, đó chút tốn sức nhấc túi bột mì lên. Chỉ trong nháy mắt, ảnh của nàng như một tia chớp vụt , biến mất dấu vết.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/chuyen-sinh-thanh-meo-linh-khi-khoi-phuc-ban-hop-mu/chuong-434-han-quang-tram-nham-kiem.html.]
Tuy nhiên, chỉ qua một khoảnh khắc, Diệp Mộng Linh như u linh mà dịch chuyển tức thời trở ghế sô pha, tựa như nàng từng rời . Việc vận chuyển của hệ gian quả thực nhanh đến thế!
Diệp Phong vươn tay tóm lấy chiếc hộp mù thiết đen thứ ba, hộp mù tay hóa thành lục quang tiêu tán. Một chiếc nhẫn khảm hắc bảo thạch, tựa như vì sáng nhất bầu trời đêm, lẳng lặng trong tay Diệp Phong. Với phẩm chất lục sắc, nó hiển nhiên là trang sức tầm thường, hẳn là một vài tác dụng thần kỳ.
Diệp Phong ngưng thị chiếc nhẫn , trong mắt xẹt qua một tia hiếu kỳ, khẽ vuốt ve hắc bảo thạch nhẫn, cảm nhận xúc cảm lạnh lẽo . Sau đó, chuyển ánh mắt sang phần mô tả thông tin vật phẩm của chiếc nhẫn, cẩn thận lên.
“Nhẫn Tàng Hình, phụ kèm Ẩn Thân Thuật, thể trong suốt hóa, tránh né sự dò xét của thị giác, nhưng thể ẩn giấu khí tức.” Diệp Phong khẽ đoạn văn , trong lòng khỏi dâng lên một trận kinh thán. Ẩn Thân Thuật thể ẩn giấu khí tức ư, vẫn đủ mỹ.
Diệp Phong khi giải thích xong thông tin vật phẩm, ngẩng đầu Diệp Mộng Linh đang một bên, mỉm : “Chiếc Nhẫn Tàng Hình , tặng con chơi !”
Diệp Mộng Linh , mặt lập tức nở rộ nụ rạng rỡ, nàng hưng phấn : “Tốt quá! Sau chơi trốn tìm xem bọn họ còn tìm thấy kiểu gì!”
Tuy nhiên, Diệp Bất Phàm một bên lắc đầu thở dài, ông đại tôn nữ của , bất đắc dĩ : “Con lớn chừng nào ! Còn chơi trốn tìm!”
Diệp Mộng Linh tinh nghịch thè lưỡi, đó nhanh chóng đón lấy Nhẫn Tàng Hình, đeo ngón tay của . Nàng nóng lòng thử nghiệm Ẩn Thân Thuật thần kỳ .
Diệp Mộng Linh hít sâu một , tập trung tinh thần, đem một luồng linh lực rót hắc bảo thạch chiếc nhẫn. Trong khoảnh khắc, bảo thạch phát một luồng ba động trong suốt, như gợn sóng nhanh chóng khuếch tán , bao vây chặt chẽ Diệp Mộng Linh. Bộ phận ba động bao vây, tựa như thi triển ma pháp , lập tức trở nên trong suốt, hòa một thể với môi trường xung quanh. Ba động thần bí tiếp tục chậm rãi khuếch tán, dần dần bao phủ Diệp Mộng Linh.
Dưới ánh mắt của , Diệp Mộng Linh như khoác lên một bộ y phục trong suốt, dần dần trở nên vô hình, cho đến khi biến mất khỏi tầm của họ, tựa như nàng từng tồn tại . Tuy nhiên, điều nghĩa là nàng thật sự biến mất. Vài mặt ở đây tinh thần lực đều vượt qua một trăm, chỉ cần bọn họ vận dụng khả năng tinh thần cảm ứng của , liền thể dễ dàng phát hiện Diệp Mộng Linh đang tàng hình.
Không chỉ , bọn họ còn thể khóa chặt chính xác phương vị của nàng, cứ như nàng đang ở nơi công khai . Tuy nhiên, trong môi trường hoang dã, tình hình khác. Dù rằng nhân loại tinh thần lực mạnh mẽ thể thông qua tinh thần cảm ứng để phát hiện mục tiêu tàng hình, nhưng đối với đa yêu thú, chúng khả năng .
Những yêu thú quen với việc dựa thị giác, khứu giác và thính giác nhạy bén để săn bắt con mồi. Khi Diệp Mộng Linh thi triển Ẩn Thân Thuật mặt chúng, ít nhất cũng thể khiến những yêu thú thể thông qua thị giác để khóa chặt vị trí của nàng. Mất sự khóa chặt của thị giác, chỉ dựa khứu giác và thính giác, yêu thú tìm thấy mục tiêu chính xác gần như là điều thể.
Vì , chiếc Nhẫn Tàng Hình đối với những nhà thám hiểm hoang dã, nghi ngờ gì là một món thần khí tự bảo vệ cực kỳ quý giá và hiếm . Có nó thể một ung dung tự tại trong hoang dã.