Chuyển Sinh Thành Mèo, Linh Khí Khôi Phục Bán Hộp Mù - Chương 420:---- Khởi Đầu Giải Đấu Thách Đấu ---
Cập nhật lúc: 2025-10-19 11:45:46
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sau khi cả nhà vui vẻ mở xong hộp mù, Diệp Mộng Linh lòng đầy hoan hỉ kéo theo Tiểu Hắc, nóng lòng chạy thẳng về phía Tháp Thí Luyện. Cả hai nhanh chóng lập thành một đội, cùng bước cùng một gian thí luyện.
Vừa đặt chân gian thí luyện rộng lớn , Diệp Mộng Linh liền tâm ý đắm chìm việc luyện tập Độc Cô Cửu Kiếm. Chỉ thấy nàng pháp linh động, trường kiếm trong tay vung vẩy như bão táp mưa sa, mỗi chiêu mỗi thức đều ẩn chứa uy lực vô cùng và sự tinh diệu tuyệt vời.
Còn Tiểu Hắc thì giữ cách với Diệp Mộng Linh, chuyên tâm luyện tập các kỹ năng điều khiển pháp thuật cơ bản. Nhất thời, quang mang lấp lánh, kiếm khí tung hoành, cả gian thí luyện đều khí tức cường đại của hai bao phủ.
Tại đây, cả hai thể thỏa sức thi triển bản lĩnh của , cần lo lắng vì lực lượng quá lớn mà hủy hoại những kiến trúc xung quanh gây bất kỳ phá hoại nào khác. Cảm giác vô câu vô thúc khiến họ chìm đắm, bất giác, một khắc đồng hồ trôi qua.
“Ai nha!” Diệp Mộng Linh chợt kinh hô một tiếng, “Không , đến giờ học ! Hôm nay một tiết lý thuyết, buổi học đầu tiên tuyệt đối thể đến muộn nha!” Vừa dứt lời, nàng vội vàng thu hồi trường kiếm, cùng Tiểu Hắc vội vã rời khỏi gian thí luyện.
Theo thời khóa biểu định sẵn, Diệp Mộng Linh ôm Tiểu Hắc trực tiếp thuấn di đến trường, cuối cùng cũng kịp giờ lớp khi tiếng chuông báo hiệu vang lên.
Tiểu Hắc theo trong lớp học, việc học hành trong lớp như thế, tự nhiên liên quan gì đến bổn miêu.
Y vẫn như ngày, nhẹ nhàng bay lên đỉnh của một đại thụ cao nhất trong sân trường, đó thoải mái bò cành cây, nhàn nhã thưởng thức cảnh tượng các học trò lui tới bên cùng với phong cảnh mỹ lệ của ngôi trường. Từ cao xuống, bộ cảnh của học viện đều thu đáy mắt, khiến khỏi tâm khoan thần di.
Thời gian trôi nhanh như thoi đưa, chớp mắt đến giữa trưa, thời gian dùng bữa trưa tới.
Diệp Mộng Linh khi tan học liền chào hỏi gia gia, rằng giữa trưa sẽ về nhà dùng bữa. Thế là, nàng lập tức mang theo Tiểu Hắc thi triển thuấn di trở về nhà. Trong nhà sẵn tọa độ gian định sẵn, bởi , đối với Diệp Mộng Linh mà , việc về nhà dễ dàng.
Khoảnh khắc đẩy cửa nhà , một luồng hương thơm món ăn hấp dẫn xông thẳng mũi. Quả nhiên, bữa trưa ở nhà vẫn ngon hơn nhiều so với nhà ăn trong trường!
Sau khi thưởng thức bữa trưa ngon miệng, thời gian trôi thật nhanh, chớp mắt đến buổi chiều.
Buổi chiều của ngày hôm nay đối với thể giáo viên và học sinh trong trường đều là thời gian đặc biệt đáng mong chờ.
Trong sự mong đợi bấy lâu của , cuộc thử thách tranh tài trong trường, vốn khiến nhiệt huyết sôi trào và chỉ tổ chức mỗi tuần một , cuối cùng cũng khai mạc! Toàn bộ học trò trong trường đua đổ về sân vận động.
Mèo con Kute
Mà học trò Diệp Mộng Linh của chúng kiên quyết báo danh tham gia cuộc thử thách tranh tài, hơn nữa còn đặt mục tiêu khóa chặt vị trí nhất cao ngạo bảng xếp hạng trường.
Tráng cử lập tức trở thành tiêu điểm nghị luận sôi nổi của các học trò, cuộc thử thách thật đáng xem nha, nhiều học trò vốn coi thường cuộc thi cũng vì trận đấu mà đến hiện trường.
Giờ phút , sân vận động của học viện sớm đông nghịt , vô cùng náo nhiệt. Đại đa đều chọn khán đài, mang theo tâm trạng hiếu kỳ và mong đợi đến quan chiến.
Dù , dám khiêu chiến thành viên bảng xếp hạng là việc dễ dàng, cần thực lực cường đại và dũng khí hơn .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/chuyen-sinh-thanh-meo-linh-khi-khoi-phuc-ban-hop-mu/chuong-420-khoi-dau-giai-dau-thach-dau.html.]
Mà những tuyển thủ thể leo lên bảng xếp hạng, ai là học viên tinh trong trường, mỗi đều mang tuyệt kỹ, thực lực siêu quần.
Sân vận động rộng lớn khéo léo chia thành bốn võ đài to lớn rộng rãi, nhờ đó thể đồng thời tiến hành bốn trận đấu đặc sắc tuyệt vời.
Bởi vì đối thủ mà Diệp Mộng Linh khiêu chiến chính là vị nhất bảng xếp hạng của học viện, cho nên nàng vô cùng may mắn đạt vinh dự xuất hiện đầu tiên.
Chỉ thấy cô nương nhỏ nhắn linh lung , n.g.ự.c đeo huân chương dũng sĩ tăng hai dũng khí. Huân chương lấp lánh quang mang thần bí, tựa hồ ban cho nàng lực lượng vô cùng vô tận.
Giờ phút Diệp Mộng Linh, hề ý run sợ, mặt chút e ngại, ngược tràn ngập nụ tự tin, trong lòng ôm Tiểu Hắc, bước kiên định hữu lực, khí thế hùng hổ sải bước về phía võ đài!
Hàn Phong khoanh tay ngực, dựa cột trụ bên võ đài, ánh mắt tùy ý quét qua xung quanh, khóe miệng treo một nụ tự tin.
Y sớm nhận thông báo khiêu chiến, nhưng đối với đối thủ sắp tới , y cũng để tâm.
Trong mắt y, bất kể là ai võ đài, cuối cùng cũng sẽ y đ.á.n.h bại như bão táp mưa sa, đó chật vật lăn xuống võ đài. Bởi , y thậm chí lười biếng đến mức chẳng thèm xem bất kỳ tư liệu nào của khiêu chiến.
Ngay lúc , một bóng dáng nhỏ nhắn linh lung xuất hiện trong tầm mắt y. Hàn Phong định thần kỹ, hóa là Diệp Mộng Linh tới.
Y lập tức giơ tay lên, mặt mày tươi chào hỏi nàng: “Ố! Tiểu Linh Nhi đến ! Ha ha, hôm nay màn biểu diễn đặc sắc đó nha, cứ ngoan ngoãn một bên mà xem đ.á.n.h cho đối thủ t.h.ả.m bại thê thảm!”
Diệp Mộng Linh nhanh chân đến bên cạnh Hàn Phong, đáp một nụ ngọt ngào: “Hàn Phong học trưởng hảo nha, chúng mau lên sàn !”
Nghe , Hàn Phong học trưởng ngẩn . Lúc , vị lão sư một bên phụ trách công tác trọng tài và trị liệu xem qua tư liệu của hai tuyển thủ trận đấu , mở miệng : “Nếu , hai tuyển thủ của cuộc thử thách tranh tài đến đông đủ, thì khiêu chiến cần trả mười điểm học phần , trận đấu mới thể chính thức bắt đầu.”
Nghe những lời , Hàn Phong và Diệp Mộng Linh đồng thời thốt lên một tiếng kinh hô.
Hàn Phong trợn to hai mắt, khó tin chỉ Diệp Mộng Linh mà kêu lên: “A!? Muội chính là khiêu chiến đó ư?!”
Còn Diệp Mộng Linh thì há to miệng, kinh ngạc kêu lên: “A? Còn trả mười điểm học phần ? Ta hình như còn học phần thì đây!”
Vị lão sư trọng tài hai học trò ngớ ngẩn mắt, bất đắc dĩ lắc đầu, trán rủ xuống ba vệt hắc tuyến. Trong lòng thầm thì: Hai đứa trẻ rốt cuộc nghiêm túc đối đãi trận đấu !
Thế là y nghiêm mặt, thúc giục một cách nghiêm túc: “Thôi thôi, đừng chần chừ nữa! Mau chóng quyết định trả học phần , chúng thời gian lãng phí ở đây !”