Chuyển Sinh Thành Mèo, Linh Khí Khôi Phục Bán Hộp Mù - Chương 418:---- Ý Niệm Của Diệp Bất Phàm ---

Cập nhật lúc: 2025-10-19 11:45:44
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Vừa bước chân nhà, Diệp Mộng Linh thấy sự đổi gương mặt cha . Nàng khỏi ngạc nhiên kêu lên: “Ô kìa? Cha, cha cạo râu ! Con từ lâu rằng bộ râu đầy mặt của cha nên sửa sang cho tử tế, cha bây giờ xem, quả thật giống hệt một trai trẻ tuổi!” Nói đoạn, Diệp Mộng Linh còn tinh nghịch nháy mắt với cha .

 

Nghe con gái đùa giỡn, cha nàng tiên sững sờ, đó sờ sờ cằm nhẵn nhụi, : “Ha ha, con phát hiện ! Thế nào, trông là tinh thần hơn nhiều ?”

 

Diệp Mộng Linh liên tục gật đầu, tỏ ý tán đồng. Tiếp đó, ánh mắt nàng chuyển sang gia gia đang chuyên tâm hội họa bên cạnh.

 

Chỉ thấy Diệp Bất Phàm tay cầm một cây bút lông tinh xảo, tờ tuyên chỉ trắng tinh vung bút tự do tự tại, tỉ mỉ vẽ nên một đồ án thần bí mà phức tạp. Nhìn những hình thù như những con nòng nọc kỳ lạ đồ án, gia gia đang nhỉ? Diệp Mộng Linh tỏ vẻ bản hiểu.

 

Diệp Mộng Linh nhẹ nhàng đến bên cạnh gia gia quan sát, sợ kinh động đến .

 

Diệp Mộng Linh bỗng nhiên phát hiện gia gia đang dùng linh lực để vẽ. Nàng vận Bạch Nhãn, thần chú ý dõi theo động tác tay gia gia.

 

Chỉ thấy Diệp Bất Phàm cầm bút lông, từng sợi linh lực tựa như những sợi tơ linh động quấn quanh bút lông, theo động tác tay của mà chậm rãi lưu chuyển, cuối cùng hội tụ thành một bức họa thần bí.

 

Dưới tầm của Bạch Nhãn, mỗi đường nét, mỗi nét bút ngòi bút của gia gia đều ẩn chứa một chút linh lực mờ ảo, như như . Những linh lực tựa hồ như muôn vàn vì lấp lánh bầu trời đêm, điểm xuyết khắp bức vẽ, khiến bộ họa tác rực rỡ tỏa sáng.

 

Chẳng mấy chốc, Diệp Bất Phàm liền dừng động tác tay, khi thở phào một dài, hài lòng gật đầu. Lúc , một phong ấn cuốn trục chỉnh hiển hiện mắt.

 

Diệp Bất Phàm đặt bút vẽ xuống, suy tư một lát bắt đầu quanh, dường như đang tìm kiếm đối tượng thử nghiệm phù hợp. Chẳng mấy chốc, ánh mắt của dừng một chiếc ghế ở gần đó.

 

Người bước nhanh tới, đem chiếc ghế đó dời đến bên cạnh phong ấn cuốn trục, ngay đó hai tay nhanh chóng kết một thủ ấn phức tạp và thần bí, đột ngột vỗ mạnh cuốn trục.

 

Trong khoảnh khắc, một luồng linh lực cường đại từ phong ấn cuốn trục phun trào , tựa như một dòng lũ cuồn cuộn mãnh liệt tức thì nuốt chửng chiếc ghế. Luồng linh lực đó bao bọc chặt lấy chiếc ghế, với tốc độ cực nhanh co rút trở trong phong ấn cuốn trục.

 

Toàn bộ quá trình chỉ diễn trong vài thở ngắn ngủi. Khi thứ trở yên bình, kinh ngạc phát hiện, ngay chính giữa đồ án phong ấn cuốn trục hiện lên một chữ “Ghế” rõ ràng.

 

“Hắc hắc, thử nghiệm thành công !” Diệp Bất Phàm mặt đầy ý dậy, nhẹ nhàng vỗ vỗ tay, trong mắt tràn đầy vẻ hưng phấn.

 

Diệp Mộng Linh bên cạnh sớm đến ngây , mãi đến giờ khắc mới hồn. Nàng khó tin gia gia, miệng há hốc, đủ để nhét một quả trứng gà.

 

“Oa! Thật thần kỳ quá ! Lại thể thu một chiếc ghế trong bức họa, gia gia rốt cuộc thế nào ạ?” Diệp Mộng Linh trợn tròn mắt, mặt đầy vẻ thể tin nổi mà kinh thán.

 

Chỉ thấy Diệp Bất Phàm khẽ , chậm rãi mở miệng giải thích: “Vừa con ngoài nên thấy, đây là phong ấn thuật xuất từ hộp mù. Chỉ cần vẽ sẵn một cuốn trục chuyên dùng để phong ấn, đó thi triển pháp quyết đặc định, là thể phong ấn bất kỳ vật gì trong cuốn trục . Thế nào, thú vị và ho ?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/chuyen-sinh-thanh-meo-linh-khi-khoi-phuc-ban-hop-mu/chuong-418-y-niem-cua-diep-bat-pham.html.]

Diệp Mộng Linh hưng phấn gật đầu, đáp lời: “Vâng , quá chừng!” Đôi mắt to tròn sáng ngời của nàng lấp lánh ánh sáng tò mò và kinh ngạc.

 

Ngay đó, Diệp Bất Phàm nữa nhanh chóng kết ấn hai tay, vững vàng ấn xuống phong ấn cuốn trục .

 

Trong khoảnh khắc, một luồng linh lực từ phong ấn cuốn trục phun trào , tựa như một đạo linh quang chói mắt thẳng tắp lao xuống mặt đất. Đợi khi linh lực dần dần tiêu tán, chiếc ghế biến mất đó nguyên vẹn sứt mẻ mà xuất hiện trở mắt .

 

Sau đó, Diệp Bất Phàm nhẹ nhàng cuộn phong ấn cuốn trục bàn cất .

 

Diệp Mộng Linh tò mò vỗ vỗ chiếc ghế thả từ trong bức họa, hề chút hư hại nào.

 

Lúc , Diệp Phong vẫn luôn im lặng quan sát, rốt cuộc nhịn lên tiếng hỏi: “Cha, phong ấn cuốn trục mà vẽ ban nãy liệu thể tiếp tục sử dụng nữa ?”

 

Diệp Bất Phàm mỉm gật đầu, chậm rãi : “ , phong ấn cuốn trục chỉ cần giữ nguyên vẹn sứt mẻ, là thể lặp lặp sử dụng.”

 

Diệp Bất Phàm bỗng nhiên linh quang chợt lóe, trong đầu xuất hiện một ý niệm tuyệt vời: “Ta chợt một ý nghĩ, phong ấn thuật dùng để vận chuyển hẳn sẽ tiện lợi ! Các con thử nghĩ xem, những thợ săn mỗi ngày khi ngoài săn bắn, nếu họ nắm giữ kỹ năng phong ấn thuật , thì cần hao phí nhân lực vật lực kéo những con mồi bắt về nữa! Mỗi ngoài, chỉ cần mang theo vài phong ấn cuốn trục là đủ . Như , chẳng là vô cùng tiện lợi ?”

 

Nghe lời , Diệp Phong thần sắc chuyên chú gật đầu hưởng ứng: “ cha, quá đúng! Nếu thật sự thể thi hành như , đó quả là điều tuyệt vời! Bất quá để hiện thực hóa ý niệm , e rằng còn phiền vất vả một chút, đem phong ấn thuật chỉnh lý biên soạn thành sách, phát hành lên các nền tảng lớn. Đến lúc đó, đều thể học tập và vận dụng thuật pháp !”

 

Diệp Bất Phàm khẽ gật đầu, biểu thị tán đồng đề nghị của con trai, nhưng đồng thời cũng bắt đầu suy nghĩ về những khó khăn và vấn đề thể tồn tại trong đó.

 

Đặc biệt là về việc vẽ phong ấn cuốn trục, thật sự khiến chút đau đầu. Cuốn trục phong ấn nếu một chút căn bản hội họa thì căn bản thể vẽ , chẳng lẽ cứ tự ngày nào cũng vẽ thứ ?

 

Tuy nhiên, đúng lúc , Diệp Bất Phàm linh quang chợt lóe, lập tức liên tưởng đến thiết máy in trong xã hội hiện đại.

 

Mèo con Kute

Ngay đó, tiếp tục suy nghĩ về cách giải quyết vấn đề cung cấp linh lực, dù máy in cũng thể in xuất linh lực .

 

Sau một hồi suy nghĩ kỹ lưỡng, cuối cùng nghĩ phương pháp giải quyết — chỉ cần sử dụng dịch chiết từ một linh thực đặc biệt, chuyên biệt điều chế thành mực in phù hợp với máy in là thể giải quyết dễ dàng.

 

Nghĩ đến đây, Diệp Bất Phàm khỏi lộ vẻ vui mừng, vội vàng đem bộ suy nghĩ trong lòng kể hết sót một lời nào cho Diệp Phong.

 

Diệp Phong thì chuyên tâm lắng cha kể. Cùng với những lời của Diệp Bất Phàm ngừng sâu, thần sắc vốn ngưng trọng gương mặt dần dần tan biến, đó là một vẻ mặt tràn đầy sự kính phục.

 

Đợi Diệp Bất Phàm xong, Diệp Phong rốt cuộc kìm nén cảm xúc kích động trong lòng, chỉ thấy giơ cao ngón tay cái bên , thật lòng tán thán.

 

“Phụ đại nhân ! Đầu óc của quả nhiên thông minh hơn con trai, ngay cả biện pháp như cũng thể nghĩ ! Lòng kính ngưỡng của con đối với quả thật tựa như dòng sông cuồn cuộn chảy mãi ngừng! Bái phục, bái phục!”

 

 

Loading...