Chuyển Sinh Thành Mèo, Linh Khí Khôi Phục Bán Hộp Mù - Chương 379:--- Hưởng dụng Băng Băng Quả Thực ---
Cập nhật lúc: 2025-10-19 11:42:41
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bốn nhà họ Tiêu khi hưởng dụng bữa trưa ngon lành, sắp sửa bắt đầu bữa đại tiệc thực sự! Đây chính là bữa đại tiệc giá trị hàng chục ức!
Lý Lăng tỉ mỉ cắt Băng Băng Quả Thực thành những miếng nhỏ đều đặn. Nàng còn cẩn thận bóc vỏ, đặt phần thịt quả đĩa, bưng đến mặt .
Tiêu Vũ thì pha một ly nước mật ong ngọt ngào đậm đà. Nếu Ác Ma Quả Thực thực sự khó nuốt, thể uống một ngụm để dễ nuốt hơn, đồng thời còn thể cải thiện một chút mùi vị.
Tất cả công tác chuẩn đều tất, giờ phút , Tiêu Hàn trợn tròn mắt chằm chằm Ác Ma Quả Thực mặt, trong lòng khỏi chút lẩm bẩm. Sớm lời đồn rằng thứ mùi vị khó ăn hơn cả phân chó, thật rốt cuộc là ai truyền lời như , chẳng lẽ đó từng nếm thử mùi vị phân ch.ó !
Sau một chút do dự, Tiêu Hàn mở lời đề nghị: “Hay là chúng cùng ăn nhé? Loại thiên tài địa bảo quý hiếm như thế , nên do cả nhà chúng cùng chia sẻ mới !”
Tiêu Thiên Sương khẽ lắc đầu, đáp : “Lão Diệp từng , quả Ác Ma Quả Thực chỉ đầu tiên ăn nó mới hiệu lực, những dù ăn nữa, ngoại trừ việc thể tự cảm nhận mùi vị độc đáo đó, sẽ tạo bất kỳ hiệu quả nào khác. Vậy nên, Tiêu Hàn , ngươi cứ tự hưởng dụng ! Năng lực của quả Ác Ma Quả Thực chỉ ngươi nhận mới , đừng để xảy sai sót.”
Nghe xong những lời , Tiêu Vũ kinh ngạc hỏi: “Lại còn thiết lập như ? Rốt cuộc là ai tạo quy tắc như thế chứ? Thật kỳ lạ quá!”
Quả thật kỳ lạ, các thiên tài địa bảo khác dù chế biến thế nào, ăn bụng cũng thể tạo hiệu quả tương ứng, Ác Ma Quả Thực thần kỳ, khiến thể hiểu rõ nguyên lý bên trong. Đã chỉ một thể đạt năng lực thần kỳ , những khác hà tất thử nữa gì? Vạn nhất Tiêu Hàn thể năng lực , ngược để nó chuyển sang khác, thì chẳng là bù mất !
Thế là Tiêu Hàn đành c.ắ.n răng, c.ắ.n chặt răng bắt đầu hành động. Tiêu Hàn một miếng thịt quả, một ngụm nước mật ong, nước mật ong vẫn ngọt, thể ngăn cách mùi vị nguyên bản của Ác Ma Quả Thực. Cho đến khi miếng thịt quả cuối cùng cũng đưa miệng và nuốt xuống bụng, Tiêu Hàn mới thở phào nhẹ nhõm một dài. Xét cho cùng, lãng phí thức ăn là một truyền thống dân tộc Hoa Hạ truyền từ ngàn xưa, càng đừng đến những quả quý giá đạt đến cấp độ thiên tài địa bảo mắt , sợ rằng ăn ít một miếng sẽ mất năng lượng.
Ngay khi Tiêu Hàn ăn xong tất cả thịt quả lâu, một cảm giác kỳ lạ đột nhiên dâng lên từ trong cơ thể . Hắn lập tức nhận , đây hẳn là sức mạnh cường đại tiềm ẩn trong Ác Ma Quả Thực bắt đầu phát huy tác dụng. Gần như ngay lập tức, Tiêu Hàn cảm nhận rõ ràng luồng sức mạnh băng giá lạnh thấu xương như thủy triều nhanh chóng tràn ngập , hòa một với chính . Mà giờ phút , Tiêu Hàn kinh hỉ phát hiện, thể dễ dàng điều động luồng sức mạnh thần bí và cường đại đến .
Để kiểm chứng mức độ nắm giữ sức mạnh mới của , Tiêu Hàn từ từ mở bàn tay , tập trung tinh thần, hội tụ năng lực của Ác Ma Quả Thực lòng bàn tay. Trong nháy mắt, một cảnh tượng kinh ngạc xảy —— bàn tay vốn dĩ bình thường biến thành trong suốt với tốc độ mắt thường thể thấy , trở thành một tác phẩm nghệ thuật tinh xảo trong suốt lấp lánh. Hơn nữa, điều kỳ diệu hơn là, chỉ với một ý niệm của Tiêu Hàn, bàn tay hóa thành băng còn thể tùy ý biến hóa hình thái: chốc lát biến thành hình cầu tròn xoe; chốc lát kéo dài thành cây gậy; thoắt cái, hóa thành trường kiếm băng sắc bén vô cùng… Quả là biến hóa khôn lường, khiến hoa mắt!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/chuyen-sinh-thanh-meo-linh-khi-khoi-phuc-ban-hop-mu/chuong-379-huong-dung-bang-bang-qua-thuc.html.]
Tiêu Thiên Sương trợn tròn mắt, miệng há , kìm mà phát tiếng xuýt xoa kinh ngạc: “Quả nhiên là kỳ diệu vô cùng! Đây chính là năng lực mà Ác Ma Quả Thực hệ Tự Nhiên sở hữu ? Có thể tùy tâm sở d.ụ.c hóa thành băng, quả thực khiến khó mà tưởng tượng nổi! Nếu đập nát bàn tay băng giá của ngươi, hẳn nó vẫn thể nhanh chóng phục hồi như cũ chứ?”
Tiêu Hàn xong lời , mặt lộ một nụ tự tin. Chỉ thấy khẽ gật đầu, trong khoảnh khắc, cả như thi triển phép thuật, từ đầu đến chân biến thành một khối băng lớn trong suốt, tì vết. Ngay cả quần áo đang mặc cũng trong khoảnh khắc hóa thành lớp băng trong suốt hòa một với cơ thể .
Ngay khi đang kinh ngạc thôi, khối băng hình trong suốt bỗng nhiên vỡ tan, rơi xuống đất. Trong nháy mắt, mặt đất phủ đầy những mảnh băng vỡ lớn nhỏ, những mảnh băng vỡ vương vãi khắp nơi, phát tiếng va chạm giòn tan. Biến cố đột ngột khiến những nhà mặt đều khỏi giật . Tuy nhiên, điều khiến kinh ngạc hơn nữa xảy —— những mảnh băng vỡ đầy đất hề yên, mà như sinh mệnh, nhanh chóng chảy . Chúng như những dòng suối bạc, với tốc độ gió cuốn chớp giật tuôn khỏi cửa phòng, chảy qua khe cửa, thẳng tiến đến giữa sân.
Khi tất cả mảnh băng vỡ hội tụ với , chúng một nữa bắt đầu ngưng kết và tái cấu trúc. Chỉ trong chốc lát, một hình chỉnh một nữa hiện mắt . Mà hình chính là Tiêu Hàn biến mất đó, giờ phút chỉ nguyên vẹn, mà ngay cả một sợi tóc cũng hề tổn hại.
Ba nhà họ Tiêu thấy , vội vàng bước nhanh theo đến trong sân. Bọn họ vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, ánh mắt khóa chặt Tiêu Hàn phục hồi hình và bình an vô sự, lâu thật lâu thể rời .
“Quả là thể tin nổi!” Tiêu Vũ phấn khích vỗ tay, lớn tiếng tán thán. Cảnh tượng mắt gây chấn động lớn đến ba quan của nàng, thể bằng xương bằng thịt sống sờ sờ thể biến thành băng chứ? Khối băng còn sống! Thôi, nghĩ thì dứt khoát nghĩ nữa!
Tiêu Hàn vẫn đang cẩn thận cảm nhận năng lực của Ác Ma Quả Thực. Đột nhiên, ngẩng đầu : “Ta cảm thấy bây giờ mạnh đến đáng sợ! Dường như thể dễ dàng đóng băng cả Trường An thành.”
Lý Lăng và Tiêu Vũ hai xong lời trợn tròn mắt, há hốc mồm vẻ mặt kinh ngạc, bọn họ chấn động sự cường đại của Tiêu Hàn, đóng băng cả Trường An thành, đây là sức mạnh mà con thể sở hữu ?
Mèo con Kute
Tiêu Thiên Sương thì nhíu mày lạnh giọng : “Ngươi bay bổng đấy! Còn nghĩ đến việc đóng băng cả Trường An thành ?”
Tiêu Hàn ngượng nghịu gãi đầu, lập tức nhận lầm của , bất kể thế nào, ý nghĩ đóng băng cả Trường An thành xuất hiện trong đầu là sai , vội vàng gãi đầu cầu xin tha thứ: “Haha… lỡ lời !”