Một bước vượt qua mấy trăm cây trở về phủ của Diệp gia tại Trường An thành, Tiêu Hàn Diệp Mộng Linh mắt mà cảm khái : “Thật sự quá tiện lợi! Tiểu Linh nhi , là con cũng tặng cho Tiêu thúc thúc một khối Linh Tinh Thạch mang ấn ký gian , như Tiêu thúc thúc xa thể tiện lợi về nhà bất cứ lúc nào!” Nói xong, chằm chằm Diệp Mộng Linh đầy mong chờ, trong mắt tràn đầy vẻ mong đợi.
“Dạ , vấn đề gì!” Giọng trong trẻo dễ của Diệp Mộng Linh vang lên, nàng chút do dự gật đầu đồng ý, mặt nở nụ rạng rỡ, trông vô cùng sảng khoái hào phóng.
Chỉ thấy nàng khẽ vẫy tay nhỏ, cửa động gian trữ vật xuất hiện mặt. Diệp Mộng Linh đưa tay trong, mò mẫm một lát lấy một viên Linh Tinh Thạch trong suốt lấp lánh, phát ánh sáng yếu ớt.
Nàng đặt Linh Tinh Thạch lòng bàn tay, tay còn phóng thích lực lượng gian, đ.á.n.h bên trong Linh Tinh Thạch, nhanh một phù văn gian dần dần hiện lên Linh Tinh Thạch, tạo thành một ấn ký gian độc đáo.
Hoàn thành tất cả những điều , Diệp Mộng Linh mỉm đưa Linh Tinh Thạch ấn ký gian cho Tiêu Hàn. Tiêu Hàn thấy , khỏi lớn, nhận lấy Linh Tinh Thạch, cẩn thận xem xét ấn ký gian lóe lên ánh sáng kỳ dị đó, phấn khích : “Quá , ngoài ít nhất cũng tiện về nhà! Ha ha!”
Mèo con Kute
Ngay lúc , Diệp Phong vẫn luôn im lặng đột nhiên mở miệng : “Sau Mộng Linh nhà cũng sắp đại học , chắc sẽ thường xuyên ngoài chấp hành các nhiệm vụ khác , nên ngươi , đừng luôn gây phiền phức cho con bé đấy nhé.” Ánh mắt rơi Tiêu Hàn, ngữ khí bình thản.
Nghe phụ , Diệp Mộng Linh khỏi bật , nàng ranh mãnh đáp : “Hì hì, cha cứ yên tâm , con mà gặp chuyện gì, vẫn thể triệu hồi Tiêu thúc thúc đến giúp con .” Nói xong, nàng tinh nghịch nháy mắt, dáng vẻ vô cùng đáng yêu.
Cần , Diệp Phong và Diệp Bất Phàm hai đều nắm giữ một khối Linh Tinh Thạch mang ấn ký gian của Diệp Mộng Linh. Ngày thường, bọn họ đều cất giữ viên Linh Tinh Thạch trong túi áo của . Và chính vì lẽ đó, chỉ cần Diệp Mộng Linh , nàng liền thể bất cứ lúc nào bất cứ nơi cảm nhận những ấn ký gian , và thông qua chúng dễ dàng mở cửa gian. Cứ như , liền tương đương với việc sở hữu một kỹ năng đặc biệt thể triệu hồi gia gia và cha đến trợ giúp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/chuyen-sinh-thanh-meo-linh-khi-khoi-phuc-ban-hop-mu/chuong-373-kinh-hi-cua-tieu-han.html.]
Hiện giờ, Diệp Mộng Linh hào phóng tặng cho Tiêu Hàn một viên Linh Tinh Thạch tương tự cũng ấn ký gian. Điều cũng nghĩa là, từ khoảnh khắc trở , Diệp Mộng Linh chỉ thể triệu hồi nhân của , thậm chí cả Tiêu Hàn vị Thành chủ đại nhân cấp Hoàng giả tấn thăng cũng thể nàng triệu hồi đến.
Đối với Diệp Mộng Linh sắp bước cổng trường đại học, năng lực chắc chắn sẽ trở thành một trong những hậu thuẫn vững chắc đáng tin cậy nhất của nàng khi chấp hành nhiệm vụ trong tương lai.
Khi nàng cùng tiểu đội ngoài mạo hiểm, nếu may gặp hiểm cảnh liên quan đến sinh tử, chỉ cần tâm niệm động, liền thể lập tức triệu hồi cha nàng hoặc Tiêu thúc thúc đến bên cạnh. Có lực lượng hỗ trợ mạnh mẽ như , trong lòng các thành viên tiểu đội đều sẽ tràn đầy cảm giác an từng .
Tóm , tặng Linh Tinh Thạch đối với cả hai bên đều là một việc đôi bên cùng lợi, ai chịu thiệt. Cả Diệp gia và Tiêu Hàn, đều vì sự tin tưởng và tương trợ mà trở nên mạnh mẽ hơn.
Tiêu Hàn nghiêm túc gật đầu, tỏ vẻ hiểu rõ cảnh, đó dùng sức vỗ vỗ n.g.ự.c , thề thốt đảm bảo với Diệp Mộng Linh: “Con cứ yên tâm , Tiểu Linh nhi! Sau nếu con gặp bất kỳ vấn đề khó giải quyết nào, chỉ cần mở cửa gian dẫn đến chỗ Tiêu thúc thúc là , Tiêu thúc thúc nhất định sẽ lực giúp đỡ con!”
Nghe Tiêu Hàn những lời hào sảng và chân thành , khuôn mặt nhỏ nhắn hồng hào đáng yêu của Diệp Mộng Linh lập tức nở nụ rực rỡ chói mắt như hoa xuân. Nàng đôi mắt to tròn long lanh như nước chớp chớp, vui vẻ đáp : “Hì hì hì… Con , Tiêu thúc thúc! Về nếu định xa hoặc từ nơi xa xôi trở về Trường An thành của chúng , chỉ cần kích hoạt ấn ký gian khắc khối Linh Tinh Thạch đó là , con sẽ ngay lập tức mở cửa gian cho .”
Như thật sự quá tiện lợi! Tiêu Hàn lớn: “Ha ha ha ha… Tốt lắm! cũng , nếu tin tức về việc Vĩnh An thành đối mặt với nguy cơ truyền đến, e là vẫn phiền cô cháu gái ngoan của tự đưa một chuyến . Ai… chỉ tiếc là hiện tại chúng vẫn rõ chuyện đó rốt cuộc sẽ xảy ngày nào!”