Nghe đến đây, nước mắt Lưu Thiến rơi như mưa, cô kìm nén nữa, cao giọng gọi: “Anh Hàn, em ở đây!”
Cao Hàn thấy giọng quen thuộc đó thì sững sờ, cố gắng chống đỡ xuống giường: “Thiến Thiến, thấy giọng Thiến Thiến!”
lúc , Lưu Thiến chịu , cô đau khổ ôm mặt : “ thể để Hàn thấy trong bộ dạng !”
Haizz, là đến lúc điểu khiển rối tay !
vỗ n.g.ự.c bảo đảm với cô : “Có ở đây, đảm bảo sẽ cho cô xinh lộng lẫy gặp tình lang!”
11.
Bút màu lướt nhanh giấy Tuyên Thành, nhanh xong làn da mới cho Lưu Thiến, đó niệm chú ngữ, dán vặn lên cô .
Ngũ quan khít nhỉ? Không , thêm vài nét bút nữa, còn xinh hơn cả lúc cô còn sống!
Cứ như , Lưu Thiến một nữa Cao Hàn ôm lòng.
Dưới sự động viên của , Lưu Thiến sự thật rằng còn cõi đời, Cao Hàn hề sợ hãi, ngược còn ôm chặt Lưu Thiến hơn!
Tất cả đều là do tạo hóa trêu !
Dưới sự chứng kiến của và em gái Cao Hàn, hai còn tổ chức một lễ cưới đơn giản mà ấm cúng.
Váy cưới, đồ trang trí trong phòng và tiệc rượu đều do . Các con rối của cũng đều đóng vai khách mời.
Sau khi tiệc rượu kết thúc, Cao Hàn cũng mãn nguyện nhắm mắt.
Lúc , oán khí Lưu Thiến tiêu tan, nhưng dù đây cô cũng phạm tội lớn, thể đầu thai chuyển kiếp mà xuống địa ngục chịu phán xét.
nghĩ một nơi cho cô , sư Vô Tâm thu nhận một lượng lớn ác linh, giúp bắt giữ ác quỷ, thể gột rửa tội nghiệt cho chính . Mặc dù công việc nguy hiểm và khá vất vả, nhưng rốt cuộc vẫn cơ hội chuyển thế đầu thai.
Sau khi chuyện với Lưu Thiến xong, đang định đưa cô túi Càn Khôn để gửi cho sư , thì Cao Hàn đột nhiên quỳ “phịch” xuống chân .
“Đại nhân, cầu xin ngài cũng đưa ! Thiến Thiến khác thương cũng là vì . cũng tội. Chúng sống thể ở bên , cầu xin ngài hãy để chúng một cặp vợ chồng quỷ!”
Quả nhiên Lưu Thiến lầm . Cao Hàn là trách nhiệm.
xúc động, đồng ý ngay.
12.
Mãi mới giải quyết xong việc đang , vội vã về ký túc xá, đói mệt. gặm một cái bánh mì ngủ.
Trong giấc mơ, tiếng đàn piano “đing đong đing đong” vang lên bên tai. Âm thanh đó… như cắt gọt thô thiển, là đàn loạn xạ, hề chút vẻ nào. Ngay cả ban ngày cũng khiến phiền não, huống hồ là giữa đêm khuya.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/chuyen-kinh-di-o-dai-hoc-thanh-xuyen-cua-nguoi-dieu-khien-roi/chuong-6.html.]
thật sự c.h.ử.i bới.
dùng gối che đầu, cố gắng chặn tiếng đàn nhưng vô ích. Tiếng đàn kéo dài dứt, càng lúc càng lớn, cứ như thể đang chơi ngay bên tai .
Không ngủ nữa !
mở mắt.
Cùng lúc đó, mấy khác trong ký túc xá cũng đ.á.n.h thức.
Lý Lượng - giường đối diện - là một trai miền Bắc, tính tình nóng nảy, gầm lên: “Mẹ kiếp, ồn ào c.h.ế.t , khó c.h.ế.t ! Không đàn thì đừng đàn! Còn để cho ngủ nữa hả?”
Giang Dã cũng chống dậy chửi: “Thằng ngốc nào ? Giữa đêm mà ồn ào, chúng tìm nó ! Nghe tiếng là ở ngay cạnh phòng . Để xem đ.á.n.h c.h.ế.t nó thì thôi…”
Lúc tỉnh táo phân nửa, ký túc xá nam sinh thể chơi piano chứ? Trừ khi…
vội vàng nghiêm giọng quát họ: “Im miệng!”
kịp nữa , một giọng trẻ con rõ ràng thuộc về bốn chúng vang lên trong ký túc xá: “Ai đàn dở? Còn đ.á.n.h nữa? đến .”
Ánh trăng sáng vằng vặc xuyên qua cửa sổ chiếu xuống sàn nhà, in rõ hình ảnh một cây đàn piano và một bóng dáng nhỏ bé đang đó.
Không khí xung quanh dường như đông cứng trong một giây.
Ngay đó, tiếng hét của Lý Lượng và mấy vang vọng khắp phòng: “A… Có ma!”
13.
Rõ ràng tiếng la hét kích thích con ma nhỏ, một luồng khí lạnh thấu xương ập đến, khỏi rùng .
Bóng dáng nhỏ bé đó bỗng nhảy lên giường của Lý Lượng như một con thú hoang, đập mạnh tấm ván giường, khiến nó kêu “rầm rầm”, gầm lên với Lý Lượng: “Mẹ nó, đàn dở, các cũng đàn dở, các đều là !”
Lúc , chúng mới rõ đó là một bé gái ma nhỏ tết tóc hai sừng, chỉ chừng bảy tám tuổi, nhưng từ đôi mắt đỏ ngầu của cô bé, thể thấy oán khí nhỏ chút nào.
Điều kinh hoàng hơn là đôi tay của cô bé bàn tay, như thể chặt cụt ngang gốc, cô bé dùng chính cánh tay trần trụi như cái dùi cui đó để đập tấm ván giường/
Lý Lượng há miệng định hét lên nữa, sợ kiểm soát mà chọc giận ma nhỏ, vội vàng nhảy lên giường , ném cục bột đất sét đặc chế bịt miệng .
Đối với quỷ quái trưởng thành, thể hai lời mà triệu hồi con rối đ.á.n.h cho chúng một trận tơi bời, nhưng với trẻ con, dù sư , cũng sẽ kiên nhẫn khuyên nhủ.
mỉm chào con ma nhỏ: “Chào em gái nhỏ, ai em đàn dở , bọn đều thấy bản nhạc em đàn tuyệt vời đó!”
Khuôn mặt nhỏ nhắn nhăn nhúm, hung dữ và méo mó của con ma nhỏ cứng đờ, trong mắt đầy vẻ khó tin: “Anh… Anh dối! Những gì các đều thấy hết! Các còn c.h.ử.i !”