Mạch chuyện rõ ràng, đàn chị áo trắng đến c.h.ế.t vẫn còn nhớ nhung bạn trai, linh hồn cô cứ quanh quẩn ở nơi c.h.ế.t đuối, âm khí hồ nước nuôi dưỡng mà biến thành quỷ nước. Chỉ khi giúp cô thành tâm nguyện thì oán niệm mới thể hóa giải.
thu con rối Tham Ăn về, định bụng chuyện tử tế với cô , ai ngờ đàn chị áo trắng giải thoát ràng buộc đột nhiên lao về phía Chu Tuấn đang ở gần cô nhất.
Cô đè vai Chu Tuấn, thâm tình : "Anh Hàn, Hàn! Em ngay sẽ bỏ rơi em mà! Em chắc chắn sẽ !"
Chu Tuấn thấy dáng vẻ đáng sợ khi cô trút bỏ lớp ngụy trang thì sợ hãi la hét, sức giãy giụa.
đừng thấy đàn chị áo trắng gầy nhỏ mà coi thường, sức của cô cực lớn, kìm chặt Chu Tuấn khiến thoát .
Adrenaline của Chu Tuấn dâng cao cực điểm, hai mắt nhắm nghiền, ngất lịm.
"Không , Hàn!"
Đàn chị áo trắng hất Chu Tuấn , ghé sát mặt : "Cũng ... ai cả! Vậy thì tất cả đều c.h.ế.t !"
Ác khí xung quanh đột nhiên bùng lên dữ dội, thấy cô sắp mất kiểm soát, vội vàng hét lớn: " thể đưa chị tìm Hàn!"
9.
Mười phút , đưa đàn chị áo trắng đến một tòa nhà tập thể trong khu phố cũ.
Trong sân lớn, ở lối nhiều đồ vật như xe điện, giá phơi quần áo, trông chỉ chật chội mà còn bừa bộn.
Thùng rác khổng lồ nắp, bốc từng đợt mùi hôi thối nồng nặc, ruồi bâu quanh đó "vo ve vo ve" bay.
Đàn chị áo trắng nhíu mày: "Anh ở đây ?"
lắc đầu: "Sao thể chứ? Kẻ phản bội tình yêu xứng sống ở đây!"
Nói , dẫn cô bước xuống cầu thang, rẽ ngang rẽ dọc, qua hành lang tối tăm tầng hầm, đến một dãy phòng nhỏ ngăn thành từng ô. Nơi đây ẩm ướt, thông gió, khí thoang thoảng mùi mốc.
hiệu cho đàn chị áo trắng bên trong qua ô cửa thông gió.
Một đàn ông rõ tuổi tác đang co quắp đó, tóc tai bù xù, mặt mày trắng bệch, trán lấm tấm những hạt mồ hôi lớn.
Một cô gái trẻ bên cạnh lau nước mắt: "Anh ơi, đau lắm ? Em đưa bệnh viện!"
Người đàn ông yếu ớt xua tay: "Cần gì... lãng phí tiền nữa."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/chuyen-kinh-di-o-dai-hoc-thanh-xuyen-cua-nguoi-dieu-khien-roi/chuong-5.html.]
vô cùng hài lòng với tình cảnh thê t.h.ả.m của đàn ông, bèn với đàn chị áo trắng: “Cô cũng thấy đấy, khi vứt bỏ cô, sống ? cũng xem tướng, là bệnh xương tủy, chẳng còn sống bao lâu nữa! Như cô thể buông bỏ chứ? Anh cũng nhận sự trừng phạt xứng đáng, nghèo túng khốn khó còn bệnh tật đầy , những năm nay chẳng hề dễ chịu gì, chúng nên thôi…”
Thế nhưng đàn chị áo trắng vẫn yên nhúc nhích, đôi mắt dán chặt đàn ông giường bệnh.
Không chứ? Chị ơi, chị c.h.ế.t bao nhiêu năm mà vẫn còn vương vấn tình yêu ?
Bây giờ đàn ông đó như , chị còn gì mà lưu luyến chứ?
định buông lời trách móc vì “rèn sắt thành thép” thì em gái của đàn ông lên tiếng: “Anh ơi, là em tìm chị Thiến Thiến nhé? Em vẫn còn nhớ chị …”
“Không! Không !” Người đàn ông yếu ớt đột nhiên nắm c.h.ặ.t t.a.y em gái, kiên quyết : “Không để cô ! Anh cầu gì khác, chỉ cô sống , em phiền cô ! Hứa với , đừng bao giờ tìm cô ! Sau khi c.h.ế.t thì hãy rải tro cốt của ở Đại học Thanh Xuyên, nơi đó những kỷ niệm nhất của và cô !”
Không chứ! Việc đàn ông biến mất ẩn tình khác ?
10.
Móng vuốt sắc nhọn của đàn chị áo trắng bấu chặt khung cửa sổ, vẻ mặt đầy lo lắng bên trong.
Đến nước , đừng cô , ngay cả cũng tò mò về chuyện năm xưa.
May mắn , cô em gái là nhiều, qua những lời cằn nhằn bất bình của cô , chúng nhanh chóng ngọn nguồn sự việc.
Đàn chị áo trắng tên thật là Lưu Thiến, gia cảnh cô khá , xinh thanh thuần động lòng , nên vô theo đuổi, trong đó thiếu những trai điều kiện .
Thế nhưng cô chọn Cao Hàn, một trai nghèo từ vùng núi , cha , sống nương tựa em gái.
Điều khiến Lưu - một kiêu ngạo - vô cùng tức giận, đặc biệt là khi bà con gái ở Thanh Châu phát triển cùng bạn trai nghèo, bà tức tốc ngay trong đêm đến nơi.
Con gái chịu lời, bà bèn tìm cách thuyết phục Cao Hàn.
Thế nhưng Cao Hàn hề hèn mọn kiêu ngạo, bà nhiều đến sỉ nhục, đe dọa dụ dỗ, nhưng vẫn hề lay chuyển.
Cho đến cuối cùng, bà dẫn theo một theo đuổi khác của con gái - một công tử nhà giàu - cùng đến yêu cầu buông tay, thì Cao Hàn đột nhiên đồng ý rời xa Lưu Thiến.
Bởi vì phát hiện mắc bệnh hiểm nghèo. Anh thể chi trả chi phí điều trị nữa, thể mang hạnh phúc cho bạn gái đây.
Thế là với ai, một lặng lẽ rời khỏi trường, đổi điện thoại.
Những năm nay, cũng liên lạc với các bạn học cũ, Lưu Thiến qua đời, cứ tưởng bây giờ cô đang sống .