“Chưởng Môn Giữa Phồn Hoa” - Chương 99: Sáo Trăm Xương và Kẻ Điên Hồi Sinh

Cập nhật lúc: 2025-10-24 15:32:01
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Đám đó mở miệng đạo lý, lời nào cũng to tát, ai nấy đều nghĩ là bậc uyên thâm. Sau đó tự cao tự đại mà “thẩm du tỉnh thần”, dùng tiêu chuẩn kép của bản để chỉ trích khắp nơi.

“Anh ăn thịt ? Thế thì đạo sĩ .”

“Đạo sĩ mà cũng xem tivi, cầm điện thoại ? Mỗi ngày tụng kinh hai mươi mấy tiếng ?”

“Cái gì? Tu tại gia ? Vậy thì thuần khiết, do mấy như mà đạo giáo mới xuống dốc!”

Lâm Uyển thật sự hiểu nổi. Tổ sư gia của họ còn gì, mấy bày đặt đạo đức giả.

, đúng ! Do bọn mà đạo giáo xuống dốc, nhờ các “ hùng bàn phím” như các cứu vớt!

Cô nghiến răng, thầm nghĩ nếu thể, thật cho bọn họ ăn một trận đòn, đó sắp xếp cho “chị gái ở bệnh viện” nhảy múa phục hồi ba tháng.

Mọi xe, Lâm Uyển cuối cùng cũng tìm điện thoại rơi gầm ghế.

Trên màn hình hiển thị mười sáu cuộc gọi nhỡ, lạ tên gọi.

Cô chau mày. Nhiều cuộc gọi như thế, chắc chắn chuyện.

Mở QQ , tin nhắn của sư phụ Phục Thành nhảy liên tục. Ông bảo cô đừng gây sự với Lục Tu Viễn, bản đang đường trở về.

Người ẩn dật hai mươi năm mới xuất hiện , nhưng đúng lúc cả miền Nam mưa to, sân bay ngập, vé máy bay hủy hết, tàu hỏa cũng cháy vé. Cuối cùng, ông đành định liều lên tàu, tìm tiếp viên mua vé bổ sung.

Giọng ông trong tin nhắn thoại gấp: “Lục Tu Viễn tầm thường. Hai mươi năm , khiến giang hồ nhuốm máu. Khi đó nổi tiếng sớm, nhưng thủ đoạn quá tàn nhẫn, g.i.ế.c hại bừa bãi vô tội khiến các phái phẫn nộ. Các môn phái liên thủ vây quét, thương nặng, ai cũng tưởng c.h.ế.t. Không ngờ giờ trỗi dậy.”

Phục Thành , cây sáo trong tay gọi là sáo Trăm Xương từ xương chân của một trăm cô gái trẻ, tự nguyện hiến xương, dùng linh hồn sống tế luyện. Một phương pháp tà ác đến rợn . Cây sáo đó là vật kết tinh của m.á.u và oán.

Tương truyền, một bí pháp quỷ dị: nếu thể thổi sáo Trăm Xương, thể khiến c.h.ế.t sống .

Lục Tu Viễn vì điều mà g.i.ế.c vô thiếu nữ. Hắn hồi sinh yêu của .

Lâm Uyển xong, bỗng nhiên hiểu . Cô khẽ thở dài, giọng trầm xuống:

“Người hồi sinh… chắc là Tiểu Ngư trong miệng .”

Thảo nào lấy chân của nhiều cô gái như , còn vội vã rời . Nghĩ chuyện Trình Thùy và Tống Viễn từng “c.h.ế.t sống ”, lái xe trở về thành phố Ninh — chắc cũng liên quan đến cây sáo.

Tống Viễn từng , rõ ràng c.h.ế.t, nhưng khi tiếng sáo, “bò dậy”.

cũng c.h.ế.t, dùng bí pháp sống … thì còn là ?

Ví dụ như Tống Viễn, tưởng sống, nhưng thể thối rữa.

Diêu Mộ Mộ chấn động: “Trời ạ, nếu thành công thì ?”

G.i.ế.c nhiều như chỉ để hồi sinh một — đúng là tư duy của kẻ điên.

Lâm Uyển nhíu mày, trầm giọng:

“Không đúng. Nếu thành công, còn dễ giải quyết. thử nhiều đều thất bại, tự tin như thế… rõ ràng là ăn cả ngã về . Nếu thất bại, thật sự thể điên loạn .”

Diêu Mộ Mộ và Tạ Văn Dĩnh liếc , ánh mắt đều lạnh.

Lục Tu Viễn bình thường như điên. Nếu thật sự hóa điên…

Cả hai cùng rùng .

Kẻ điên đáng sợ. Đáng sợ là kẻ điên sức mạnh và trí tuệ.

Vừa , chỉ một ánh mắt của đàn ông đó khiến cả nhóm cảm thấy lạnh thấu xương. Sát khí nặng đến mức như đè ép cả khí. Dù cố che giấu, vẫn thể giấu thở của kẻ g.i.ế.c vô .

Tuy tà ác, nhưng lý trí. Càng đáng sợ.

Lâm Uyển hít sâu:

“Sư phụ đang đường về. Giờ chúng đến cục cảnh sát .”

Hai đồng loạt gật đầu.

Ba lái xe đến cục cảnh sát, đoạn đường họ quen thuộc đến từng khúc cua.

Vừa thấy Tạ Văn Dĩnh, Vương Nghĩa Viễn suýt bật thốt: “Đây là… em gái em tiểu đạo trưởng ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/chuong-mon-giua-phon-hoa/chuong-99-sao-tram-xuong-va-ke-dien-hoi-sinh.html.]

Cậu choáng váng. Hai giống đến mức như đúc cùng khuôn!

Cậu tự nhận là đàn ông cứng rắn, nhưng lúc cũng thấy “tiểu đạo trưởng” trai, còn em gái là đại mỹ nhân thật sự. Nói thẳng , đến nỗi rời mắt.

Diêu Mộ Mộ ho khẽ, đưa điện thoại cho Vương Nghĩa Viễn xem mấy tấm ảnh chụp .

Phản ứng của còn khoa trương hơn: “Trời ạ, đúng là mỹ nhân trời sinh.”

annynguyen

Diêu Mộ Mộ thầm nghĩ: Coi bộ đồng chí Tiểu Tạ sắp khiến đám ong bướm bu quanh .

Sau khi kể chuyện, sắc mặt Vương Nghĩa Viễn trầm xuống. Cậu lập tức báo cáo với cấp .

“Bọn họ việc liều lĩnh quá, đối phương là tội phạm g.i.ế.c hàng loạt, lỡ xảy chuyện thì ?”

Đội trưởng hình sự cau mày. Thực họ từng kế hoạch cử nữ cảnh sát mồi, nhưng vì quá nguy hiểm nên ai dám xa.

Nhìn thấy “mồi nhử” bên , ông chỉ im lặng. Quá xuất sắc. So với của họ, đúng là “một trời một vực”.

Tạ Văn Dĩnh gì, khác giả nam, nên tạm nhận phận “em gái tiểu đạo trưởng”.

Diêu Mộ Mộ đóng vai phát ngôn, khẽ: “Cô sợ hãi quá, nhiều.”

Họ gửi ảnh chỉnh sáng lên hệ thống. Ngay lập tức, cục cảnh sát phát thông báo truy nã quốc:

Tội phạm g.i.ế.c hàng loạt Lục Tu Viễn – truy nã khẩn cấp.

Ai cung cấp manh mối giúp bắt giữ sẽ thưởng ba trăm nghìn tệ.

, Vương Nghĩa Viễn vẫn : chỉ cần bắt , thể tiếp tục g.i.ế.c .

Cậu Lâm Uyển, giọng nghiêm túc:

“Lần các cô giúp nhiều. sẽ xin lãnh đạo cấp tiền thưởng cho các cô.”

Lâm Uyển suy nghĩ điềm nhiên đáp:

“Không cần. Anh báo với lãnh đạo tăng mức thưởng lên năm trăm nghìn . Như khả năng bắt sẽ cao hơn.”

Vương Nghĩa Viễn khựng , khóe miệng giật nhẹ. Cô … thực tế đến mức đáng sợ!

Cậu sang mỹ nhân bên cạnh, mỉm hòa nhã:

“Cảm ơn cô giúp đỡ. đừng mạo hiểm như nữa, chúng sẽ lo lắng đấy.”

Tạ Văn Dĩnh chỉ gật đầu lạnh nhạt.

“Hay là… chúng trao đổi liên lạc nhé?” Vương Nghĩa Viễn nhoẻn . “Có chuyện gì cô gọi trực tiếp cho , nhanh hơn 110 đấy.”

Diêu Mộ Mộ trừng mắt: “Không ngờ cảnh sát Vương hai mặt thật.”

Cậu bước lên chen giữa hai , khô khốc:

“Cảnh sát Vương, cảm ơn ý . Có và Lâm Uyển ở đây, sẽ để chuyện gì xảy .”

Vương Nghĩa Viễn ho nhẹ, hổ rút lui.

Diêu Mộ Mộ thở dài, lẩm bẩm: “ là kẻ gây họa nhân gian…”

Tạ Văn Dĩnh nhíu mày: “Anh nữa?”

Trái tim Diêu Mộ Mộ đập thình thịch, vội chữa: “ khát nước, thật sự uống nước.”

Lâm Uyển: “…”

Hai , kiếp chắc mắc nợ .

Mưa vẫn tạnh. Khi xe về đến đạo quán, hơn một rưỡi sáng.

Diêu Mộ Mộ phịch xuống ghế, cảm khái: “May mà đường sửa , thì ngập bùn .”

Lục Tu Viễn g.i.ế.c bao cô gái chỉ để hồi sinh một — điên rồ đến thế. ít nhất, họ manh mối rõ ràng. Cuối cùng, sương mù cũng tạm vén lên.

Trương Hạo thấy về muộn, liền nấu rượu ngọt và bánh trôi nóng hổi, bày lên bàn.

Giữa màn mưa đêm, ánh đèn trong đạo quán vẫn ấm như ngọn lửa nhỏ, giữa cơn bão giông của phận.

 

Loading...