“Chưởng Môn Giữa Phồn Hoa” - Chương 87: Suy nghĩ và lựa chọn
Cập nhật lúc: 2025-10-22 15:23:51
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KZnxuKI66
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tu thành yêu quỷ, đều tu vi nhất định. Giữ ở nhân thế sẽ trở thành tai họa, bằng đưa xuống âm phủ tìm một việc mà , chừng còn thể chuyển một công chức.
Lâm Uyển hai con, ngáp một cái :
"Mỗi chỉ sống một . Sống để lòng tất cả là chuyện hề dễ, nhưng sống cho chính bản mới là quan trọng nhất."
Phục Thành từng , thế giới , nhiều vấn đề đều bắt nguồn từ việc “suy nghĩ quá nhiều” hoặc “suy nghĩ quá ít”.
Lâm Uyển cần đồng cảm với khác, dù thì đây cũng chỉ là công việc của họ. Hai con gật đầu.
Cô trả cái gương cho Đỗ Sênh. Yêu kính rời , cái gương cũng còn vấn đề gì. Đỗ Sênh cầm lấy, soi soi, trải qua chuyện , cô cũng đột nhiên hiểu nhiều điều. Khúc mắc của đa , khi cận kề cái c.h.ế.t, đều bỗng nhiên sáng tỏ.
Lâm Uyển suy nghĩ, cô gái suy nghĩ quá nhiều, giống như hiểu sai… Mẹ con đều vấn đề. cô thêm, dù cũng trách nhiệm động viên khác.
Tính cách thứ hình thành một sớm một chiều. Phục Thành từng , họ chỉ giải quyết bất hòa giữa hai giống loài, can thiệp cuộc sống của khác. Lâm Uyển nhận , đôi khi Phục Thành miệng lưỡi dẻo quẹo cũng vài câu đạo lý.
Lần , Lâm Uyển thu tiền công ba mươi vạn, chuẩn khách sạn nghỉ , hôm tùy tiện dạo một vòng. Dù đến đây, thuận tiện du lịch cũng . Đợi tối hôm mới trở về.
Bây giờ cũng gần giữa năm. Diêu Mộ Mộ bận rộn, là cổ đông lớn của nhiều xí nghiệp. Mặc dù bình thường quản nhiều chuyện, nhưng khi tổ chức hội nghị vẫn mặt.
Anh hứng thú với những thứ đó, tác dụng lớn nhất là một chỗ góp mặt, chứng minh còn sống và c.h.ế.t.
Quan hệ giữa bà Diêu và con trai gần đây càng ngày càng . Trước , Diêu Mộ Mộ ít để tâm, ngược còn nghĩ thoáng, quá đau lòng. Mối quan hệ hai vốn nhạt nhòa. Khi chồng qua đời, bà Chu Uyển Thanh hề tỏ đau lòng.
Chỉ khi luật sư chồng đem phần lớn tài sản danh nghĩa cho con trai, bà mới biểu hiện vẻ đau lòng nhưng thất vọng. Còn ồn ào, vì cảm thấy chỉ nhận 10% cổ phần công ty và một ngôi nhà, tôn trọng. So với con trai ruột, bà Chu Uyển Thanh đối xử với đứa cháu trai còn hơn nhiều.
Diêu Mộ quan tâm, hoa hồng chia dựa cổ phần tay đủ sống cả đời.
Hôm nay mở đại hội cổ đông, Diêu Mộ gặp bà Chu, lễ phép gọi một tiếng “Mẹ”. Tiếng gọi cứng nhắc hơn bình thường.
Chu Uyển Thanh chuyển mắt đ.á.n.h giá con trai, lạnh nhạt:
"Gần đây con sống tệ nhỉ, sắc mặt . Chẳng lẽ con em họ con đang bệnh ? Đã nửa tháng ngoài. Thân là trai, con cũng thăm nó chút nào ? Một chút tình cũng ."
Diêu Mộ Mộ qua loa đáp:
"Con thật sự , hôm nào thời gian sẽ đến thăm."
Đối với lời , từ đến nay lỗ tai trái lỗ tai . Chuyện hình xăm , đ.á.n.h hai quyền còn tính toán cẩn thận. Đi thăm Đường Viễn ? Đợi c.h.ế.t đưa tang cũng , trong lòng Diêu Mộ đầy ác ý. Khi đó, tức giận, đối phương dùng thủ đoạn bỉ ổi, chỉ nhẫn nhịn.
Anh tuyệt đối thánh mẫu, mà còn thù dai. Lâm Uyển cũng từng , dùng tà thuật hại , sớm muộn gì cũng gặp báo ứng.
Diêu Mộ Mộ lùi xe chuẩn , đột nhiên gõ cửa xe. Anh hạ cửa kính, nhận mặt — con trai một giám đốc điều hành cấp cao trong công ty. Trình Duệ nhỏ tuổi hơn, bình thường qua với em họ , quan hệ cũng lắm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/chuong-mon-giua-phon-hoa/chuong-87-suy-nghi-va-lua-chon.html.]
Diêu Mộ Mộ đ.á.n.h giá đối phương. Bây giờ là mùa hè, mà vẫn mặc áo dài, quần dài, cổ còn quấn khăn lụa. Cách ăn mặc lạ lùng khó tả.
Trình Duệ khom , :
"Chào Diêu."
Diêu Mộ Mộ nhíu mày, lùi . Trên mùi khó chịu, giống lâu ngày tắm, xịt quá nửa chai nước hoa để che . Hỗn hợp hóa thành… vũ khí công kích hóa học.
Anh ngửi đến mức đau đầu, tùy ý đáp xong, lập tức đóng cửa kính. Là đàn ông, cẩu thả chút cũng , nhưng cần bẩn tới mức . Thật khó chịu!
Diêu Mộ Mộ chê trách Trình Duệ trăm , nhưng mới nhận chỗ phù hợp. Cái mùi … hình như từng ngửi ở đó. Trong tiềm thức quên , nên cũng nhớ nổi. Anh quyết định gác chuyện sang một bên, lãng phí tế bào não cho liên quan, nhanh chóng về đạo quán.
Hôm nay ăn lẩu! Tương ớt do Trương Hạo tự tay nấu, bên ngoài , đây mới là chuyện quan trọng nhất, so đo với mấy gì chứ!
Đường lớn dẫn đến đạo quán mất nửa năm xây dựng, thành. Mấy hôm nay nắng gắt, hai ngày vẩy nước, giờ sẵn sàng giao thông. Bãi đất trống cán xi măng bãi đỗ xe. Đạo quán xây trong núi rộng rãi. Bậc thang từ chân núi lên đạo quán, dự kiến tháng sẽ thành.
Đạo quán hương hỏa tràn đầy, tiền đồ tươi sáng, sắp mở một thời đại mới! Vật liệu đều loại nhất. Mỗi Lâm Uyển mua vật liệu trả tiền, đều vui, tiền cầm túi khác. Tài chính dư, lúc dâng hương chỉ hứa với tổ sư gia, sẽ lập Kim thật hoành tráng, đồng nghiệp hoa mắt.
Tổ sư gia hứa, mặt hiền lành, kết hợp hương thiêu, càng càng vui. Có thể thấy ngài hài lòng vô cùng.
Diêu Mộ Mộ đến đạo quán, nồi lẩu bày xong, mỡ bò sôi sùng sục, hương thơm phiêu đãng trong khí. Rau quả và các loại thịt đầy bàn.
Nồi lẩu hôm nay chỉ để mừng đạo quán mới, mà còn là ngày quốc tế thiếu nhi. Trong đạo quán bốn sinh nhật: Tiểu Thời, Bảo Lâm và hai con sơn tỉnh.
Sơn tỉnh là động vật khi c.h.ế.t huyễn hóa, tính cách các con khác , nhưng hai con mang tính cách trẻ con. Trương Hạo còn mua hai cái bong bóng, hai con sơn tỉnh chơi quên cả trời đất.
Lâm Uyển , :
"Bể bơi trong sân vận động trường học, ngày mai mở cửa, ba ngày đầu miễn phí, mua bộ áo tắm, ?"
annynguyen
Tạ Văn Dĩnh :
" cũng ."
Diêu Mộ Mộ mỉm , nhắc:
"Vậy thì thôi." Sau khi tiểu đạo trưởng , tần suất các nữ sinh xuống nước sẽ tăng.
Mọi bắt đầu ăn, đặc biệt Bảo Lâm, múc nước lẩu đến ba . Diêu Mộ Mộ những lát thịt tươi đỏ, trong đầu lóe một ý tưởng, đặt đũa xuống, hỏi:
"Mọi nhớ mùi vị mà t.h.i t.h.ể tỏa ?"
Đám : "..."