“Chưởng Môn Giữa Phồn Hoa” - Chương 74: Linh Hồn Đổi Xác
Cập nhật lúc: 2025-10-20 15:48:49
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sắc mặt đàn ông giường trắng bệch, thở yếu ớt nhưng vẫn còn sống.
Những kẻ trẻ tuổi quỳ mép giường, ánh mắt đầy kính sợ, dường như đang thờ phụng bất tỉnh .
Trên đầu giường, Lý Giai Nguyệt lặng, ánh mắt lạnh lẽo chằm chằm đàn ông .
Diêu Mộ Mộ nhận cô – chính là kẻ từng bắt cóc “chồng” của .
Trong đám quỳ, vài kẻ thoáng giật khi rõ gương mặt giường.
Đó là một trong ba nam sinh mất tích!
Họ từng xem ảnh, nhầm ?
Điều khiến Diêu Mộ Mộ thắc mắc là: vì bọn họ quỳ rạp một bất tỉnh như thế?
Cảnh tượng mắt khiến lòng lạnh buốt.
Lâm Uyển khẽ , giọng điềm tĩnh:
“Trước đây từng xem cuốn sổ của Phục Thành. Trong đó ghi một loại pháp thuật cổ đại. Chỉ cần tìm bát tự tương hợp, tra tấn linh hồn kẻ đó, ép hồn lìa khỏi xác, đ.á.n.h tan hồn phách. Khi , kẻ thi pháp thể mượn xác đó mà sống tiếp. Quỷ sai địa phủ cũng thể tra .”
Một phương pháp nghịch thiên, đổi trắng đen.
Nghe đến đây, ai nấy đều sững sờ, ngờ thế gian loại huyền thuật độc ác đến .
Lâm Uyển trầm ngâm:
“Đây hẳn đầu bọn chúng tay. Hài cốt mất tích đây, chắc chắn vẫn còn trong tay đối phương.”
Cô nhớ mấy tháng – trong xưởng lốp xe bỏ hoang ở ngoại thành, họ từng phát hiện một trận đồ tà thuật cực mạnh.
Kẻ chủ mưu khi g.i.ế.c một trăm đứa trẻ để tu luyện thành Quỷ Vương kiếp .
Hắn sai một cô gái bí mật dụ dỗ linh hồn trẻ con, thu về tế luyện.
Sau khi sự việc giải quyết, Lâm Uyển mang những linh hồn nhỏ lên chùa siêu độ.
Kẻ đó từ đó biến mất, vì hối cải, mà vì sắp c.h.ế.t – hoặc đủ năng lực tiếp tục.
Người đó, chính là Lý Hạo Thành.
Suốt mấy thập niên, ông gây bao tội vì tư lợi, nhờ tà pháp mà sống dai như đỉa.
Nếu , ông địa phủ tru hồn từ lâu.
Ngày Lâm Uyển phá trận, ông lập tức phản phệ, phán quan địa phủ theo khí tức mà rút hết tuổi thọ còn .
Lý Hạo Thành chuẩn sẵn – phong ấn linh hồn, tự biến thành kẻ đần độn để tránh bắt.
Ông còn dặn đồ tìm thế, chờ ngày hồi sinh.
Phương pháp đầy rủi ro, chỉ thể dùng với mệnh cách và bát tự tương hợp tuyệt đối.
Nếu bước đường cùng, ông cũng chẳng dám .
Bởi thế, bọn đồ của ông mới bắt thí nghiệm suốt nửa năm, đến nay mới tìm thích hợp.
Trong thời gian đó, mười bỏ mạng.
annynguyen
Bọn chúng che giấu tội ác bằng cách tung tin rằng các nạn nhân “bỏ trốn cùng yêu”.
Người trong trại vốn e sợ, ai dám hỏi.
Những kẻ đó hành động như tà ma, khiến ai cũng tránh xa.
Kẻ chọn vật chứa sẽ bịt kín thất khiếu, chỉ chừa mũi để thở.
Sau đó thả cổ trùng cơ thể, biến thể con thành nơi trú ngụ tự nhiên.
Người hành hạ c.h.ế.t ngay, nhưng mỗi ngày đều chịu đựng cảnh độc trùng bò trong lục phủ ngũ tạng, sống bằng c.h.ế.t.
Đó chính là con đường để Lý Hạo Thành đoạt xác hồn.
Bảy ngày cần thiết cho nghi thức đổi xác trôi qua năm.
Chỉ còn hai ngày nữa, Lý Hạo Thành sẽ thức tỉnh trong thể mới.
Lâm Uyển quanh, khẽ :
“Mọi thấy cảnh quen ?”
Diêu Mộ Mộ và Tạ Văn Dĩnh liếc , gần như cùng lúc thốt lên:
“Ngô Lão Tam... Bái Thần Giáo!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/chuong-mon-giua-phon-hoa/chuong-74-linh-hon-doi-xac.html.]
, là bọn chúng – thứ tà giáo âm hồn bất tán.
Ngô Lão Tam năm đó cũng thương nặng, nhờ mượn thể khác mà sống sót.
Hắn chiếm xác sư điệt Từ Ba, vì cùng môn phái nên linh hồn bài xích, che giấu tất cả.
Nếu nhờ Lâm Uyển mẫn cảm với vật thể âm, lẽ sống tiếp, thậm chí đoạt chức chưởng môn.
Chỉ nghĩ đến thôi cũng thấy lạnh sống lưng.
Những đồ của Lý Hạo Thành hoặc c.h.ế.t, hoặc ngu .
Ông nỡ lấy cháu gái vật hi sinh, nên chỉ thể xuống tay với lạ, từng bước thử nghiệm tà thuật.
Mỗi thất bại thêm vài mạng c.h.ế.t – với ông , đó chỉ là con vô nghĩa.
Lâm Uyển khẽ :
“Pháp lẽ do vị Thánh Tử tà đạo truyền . Là tà ma ngoại đạo, thể dung thứ.”
Cô hiệu cho ba bên ngoài giữ chặt cửa, bước căn phòng.
Lý Giai Nguyệt cạnh giường, ánh mắt đầy oán độc, như chỉ chờ cơ hội xé xác đối phương.
Lâm Uyển bước đến rút một chiếc gương đồng.
Gương chuyên trừ tà, thể phản tà khí và trấn yêu.
Lý Giai Nguyệt thoáng khựng , rút từ bên hông một cây roi đen, quất thẳng về phía cô.
“Cô c.h.ế.t ?”
Roi quét tới, khí nổ tung từng hồi.
Lâm Uyển nghiêng tránh, ánh mắt lạnh lẽo.
Cây roi mang tà khí cực mạnh, hẳn yểm chú hoặc tẩm độc.
Chỉ cần trúng roi, dù c.h.ế.t cũng khó mạng.
Lý Giai Nguyệt tức giận, giơ tay còn , hai con rắn đỏ từ ống tay áo lao , phóng thẳng tới Lâm Uyển.
Chưa kịp chạm , ánh bạc lóe lên, hai con rắn c.h.é.m thành từng khúc, rơi xuống đất giãy giụa.
“Cổ trùng của !” – Lý Giai Nguyệt thét lên đau đớn.
Đó là kết tinh bao năm luyện độc, giờ hủy trong chớp mắt.
Hai giấy nhỏ mặc giáp bạc của Lâm Uyển bước lên, kiểm tra kỹ nghiền nát nốt những mảnh rắn còn động.
Lý Giai Nguyệt trừng mắt chúng, run giọng hỏi:
“Rốt cuộc đó là thứ gì? Ta từng thấy loại cổ nào như !”
Lâm Uyển thản nhiên đáp:
“Có thứ , đều quan trọng.”
Cô hít sâu, giọng trở nên nghiêm nghị:
“Các ngươi dùng sống luyện hồn, trái lệnh địa phủ. Tội , thể tha.”
Lý Giai Nguyệt lạnh:
“Đã cố ý thì cần gì tỉnh ngộ?”
Lâm Uyển nhắm mắt, niệm chú:
“Vậy chỉ còn cách... mở Quỷ Môn, cưỡng ép thu hồn.”
Ngón tay cô bấm pháp ấn, trong trung lập tức hiện một cánh cửa đen nhánh, mờ ảo như sương.
Từ bên trong vọng tiếng gió âm trầm, lạnh thấu xương.
Cùng lúc đó, linh hồn Lý Hạo Thành kéo khỏi thể mới, còn kịp dung hợp.
Ông lơ lửng giữa trung, hoảng hốt quanh.
Rồi ánh mắt ông dừng nơi Lâm Uyển, tràn đầy phẫn nộ.
“Lại là cô... Lâm Uyển!
Lần nào cô cũng phá hỏng chuyện của !
Phục Thành sai cô đến ?”