Chúc Anh - 5
Cập nhật lúc: 2025-11-09 07:56:23
Lượt xem: 157
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Những trong cuộc sống của , những từng dành thiện ý cho, và những từng đối với , tất cả giờ đây đều ở đây, vì .
Vì , đứa con gái chính ruột bán ,
đứa trẻ thế giới vứt bỏ.
từng thề, từng oán hận, từng mong một ngày sẽ cùng cái thế giới bất công cùng c.h.ế.t .
khoảnh khắc , bỗng nhận …
… nỡ.
Gia đình vốn dĩ cũng hèn yếu, thấy tình thế như liền nhào tới đòi mấy vạn tệ, chẳng còn để tâm đến nữa.
Trên đường về, Chúc Thừa Tinh nắm c.h.ặ.t t.a.y .
Lúc mới thấy bàn tay chi chít vết thương, là do mảnh kính cứa .
Về đến nhà, mới , liều mạng với .
Hôm bắt , gọi điện về nhà tìm .
Mẹ qua loa dối vài câu để lấp liếm.
Cậu yên tâm, gọi tiếp, giả vờ bệnh, bảo gọi .
Đến ngày hôm vẫn thấy tin tức, bắt đầu cảm thấy điều gì đó sai.
Cậu xin phép nghỉ học, lập tức về.
Ban đầu coi trọng, nghĩ chỉ to chuyện.
khi lật tung cả bàn bài của bà, kéo bà đồn cảnh sát báo án, la, cố biến chuyện thành “mâu thuẫn trong gia đình”.
Chúc Thừa Tinh , chỉ cần c.ắ.n răng , sẽ thể nào tung tích của .
Vì thế phát điên, đập phá đồ đạc trong nhà, cầm một nắm mảnh kính, dọa sẽ c.h.ế.t cùng bà.
Lúc , bà mới thật sự sợ.
Sợ bên đông , liền chạy tìm những quen , nhờ họ giúp đỡ, cùng tìm .
May mắn là và , cả hai đều loại khiến chán ghét.
Những sẵn sàng giúp đỡ nhiều.
Và chính nhờ thế, mới cứu.
13.
Tối hôm đó, khi bôi t.h.u.ố.c cho Chúc Thừa Tinh xong, về phòng.
Cả hai chúng đều giả vờ thoải mái, chẳng gì nhiều, chỉ bảo nghỉ ngơi cho .
Nửa đêm, trằn trọc mãi ngủ , liền ngoài lấy nước uống.
Vừa mở cửa, phát hiện Chúc Thừa Tinh vẫn đang cửa phòng , giữ nguyên tư thế khi bước .
“Cậu… thế…”
xổm xuống cạnh , phát hiện đang , cả run rẩy.
an ủi , nhẹ nhàng đặt tay lên vai , nhưng ngay khoảnh khắc chạm , run lên dữ dội hơn.
Trong ánh trăng mờ nhạt, thấy rõ trong đôi mắt đầy ắp nỗi sợ hãi.
Giây tiếp theo, chúng ôm chặt lấy .
Chặt đến mức như hòa tan , như dùng ấm cơ thể để sưởi ấm những năm tháng vùi dập, như thể đang cố trao trái tim cho .
Cứ thế, phận của chúng âm thầm gắn chặt lấy .
14.
bên ngoài vài mối quan hệ mập mờ, chuyện đó lạ.
Còn bà “lo liệu” thế nào để vụ việc rơi im lặng, cũng chẳng rõ.
Tóm , chuyện cứ thế trôi qua, ai nhắc nữa.
và Chúc Thừa Tinh đều khuyên : Điều quan trọng nhất bây giờ là học hành và tìm cách thoát khỏi nơi .
Chúng quyền thế, chẳng cách nào phản kháng, chỉ thể tạm thời nhún nhường.
Chúc Thừa Tinh vẫn yên tâm.
Trước khi trường, đưa đến gặp cô chủ nhiệm cũ của .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/chuc-anh/5.html.]
Cô họ Dư, là tiếng trong trường, tính cách chính trực, từng vì bênh vực học sinh mà tranh cãi với ban giám hiệu bao nhiêu .
Cô quý Chúc Thừa Tinh, từng là học sinh giỏi nhất mà cô từng dạy.
Chúc Thừa Tinh nhờ cô Dư giúp xin ở nội trú, như sẽ về nhà, bên cạnh luôn , sẽ xảy những chuyện như nữa.
Còn tiền ký túc xá, sẽ tìm cách xoay xở.
Cuối cùng, còn cúi đầu tha thiết nhờ cô quan tâm chăm sóc nhiều hơn.
Cô Dư hứa hẹn gì, chỉ nhẹ nhàng đáp:
“Yên tâm, là giáo viên.”
Chúc Thừa Tinh cúi đầu thật sâu, vành mắt đỏ hoe.
cũng cúi chào cô giáo .
Khi ngẩng đầu lên, vặn bắt gặp ánh mắt của Chúc Thừa Tinh.
suýt nữa bật , nhưng cuối cùng vẫn cố nở một nụ với .
Cậu thấy , thế giới … vẫn còn yêu thương chúng .
15.
Năm lớp 12, ngoài dự đoán, phát hiện trong sách của Chúc Thừa Tinh kẹp một bức thư.
Lá thư bóc, nét chữ phong bì thanh thoát mềm mại, khiến lập tức nghĩ tới cô gái nhỏ lúm đồng tiền khi hôm .
chằm chằm mấy chữ bì thư lâu, chúng như nhảy bật khỏi mặt giấy.
Cuối cùng, giả vờ như gì, lặng lẽ nhét trong sách, tìm Chúc Thừa Tinh đang chơi bóng rổ.
Sân bóng nhỏ lắm, chỉ .
bên lề hét với , cố tỏ bình thường, lên giọng một cách nghiêm túc:
“… cảm thấy, điều quan trọng nhất của chúng bây giờ là học hành chăm chỉ, thấy đúng ?”
Cậu ném bóng rổ, đầu , khó hiểu :
Hế luuu các bà. Tui là Hạt Dẻ Rang Đường đây. Đừng bê truyện đi web khác nhóoooo. Tui cảm ơnnnn
“Cậu nghĩ đủ chăm chỉ ?”
“Không… . Ý là…”
Tim đập thình thịch kiểm soát nổi, lời khỏi miệng càng lúc càng loạn:
“Ý là… tuổi , chúng đừng để thế giới phù hoa ngoài xao nhãng… Cậu… đúng ?”
“Phù hoa gì? Sao mà xao nhãng?”
Cậu chẳng hề để tâm, bắt nhịp với đang gì.
“Không gì.”
mất hứng, lưng bước mấy bước, ngoái đầu hét lớn về phía :
“Chúng là sẽ kiếm thật nhiều tiền , còn nhớ ?”
Cậu dừng tay, ngẩng lên đáp:
“Dĩ nhiên là nhớ.”
“Vậy thì .”
xoay bỏ chạy.
Gió mùa hè ùa qua bên tai như reo vui, như thể nhận một lời hứa.
đem tất cả hoang mang bất an ném lưng, bởi vì…
Ít nhất là bây giờ, vẫn ở bên .
16.
Chúc Thừa Tinh bức thư đó , và hồi âm thế nào cho gửi, .
Hoặc cũng thể là… dám .
giống như một mầm cây úa vàng mọc trong góc tối, chỉ cần ánh nắng quá chói chang, liền hoảng sợ.
sợ ánh nắng đó sẽ cướp mất mầm cây mặt trời , nhưng chẳng thể gì cả.
thể soi sáng cuộc đời ai, thể khống chế cảm xúc của , càng thể ngăn cản bất cứ ai yêu .
Khi ngang qua những hàng cây, luôn để ý tới cái cây gầy yếu nhất, ủ rũ nhất, thiếu sức sống nhất.