Chưa Từng Yêu Ai Đến Thế - Chương 145

Cập nhật lúc: 2025-03-10 11:33:28
Lượt xem: 6

Cô không đủ địa vị cũng không muốn tiếp xúc với chúng, lại càng không muốn bị mọi người bàn tán vì đi cùng anh ta.

 

“Vì sao?” Tần Dã có hơi sốt ruột, mơ hồ đoán được lo lắng của cô: “Cô yên tâm, hôm nay là tiệc riêng tư, không có truyền thông, hơn nữa tôi dẫn cô đi cửa sau, sẽ không ai phát hiện. Cô đến đi, đến đi mà, xem như là giúp tôi.”

 

Hạ Thụ bất đắc dĩ khuyên bảo: “Tần Dã, anh đi tìm người khác được không? Trong giới này, anh chắc chắn cũng quen các cô gái khác, nhất định tìm được người thích hợp. Tôi chưa bao giờ tham gia kiểu tiệc tối này, không biết lễ nghi, thật sự không đi được.”

 

“Cô còn có tôi! Tôi dạy cho cô!” Ánh mắt Tần Dã tỏa sáng chỉ vào chính mình, “Hơn nữa nếu tìm được người khác, tôi đã tìm rồi, ba tôi và chị tôi không đồng ý tôi dẫn nghệ sĩ về! Thôi mà Hạ Sấu, xem như tôi xin cô, cô giúp tôi đi, xin cô, xin cô, van xin cô đấy…”

 

“…”

 

Hạ Thụ đành phải đồng ý dưới sự van nài của anh ta.

 

Tiệc tối bắt đầu lúc tám giờ, địa điểm tổ chức là khách sạn Hoàng Đô.

 

Tần Dã không lừa cô, đây là tiệc tư nhân, không hề có cảnh tượng trải thảm đỏ chụp ảnh, nhưng vẫn có vài phóng viên đứng ở cửa chụp ảnh.

 

Cũng may Tần Dã mang cô đi lối đi riêng, không sợ có ai chụp được.

 

Tuy là tiệc tư nhân nhưng nhà họ Tần cũng rất hào phóng, trực tiếp bao cả sảnh khách sạn. Trong sảnh là tiệc ăn uống linh đình, đèn thắp sáng lung linh đầy màu sắc.

 

Hạ Thụ không quen ai trong buổi tiệc này, nhưng cũng có thể đoán được, bình thường người có mối quan hệ thế gia với nhà họ Tần, thân phận đương nhiên rất cao.

 

Không ít người tò mò nhìn người đi bên cạnh Tần Dã là cô.

 

May mắn là loại trường hợp này không có người nào ngốc nghếch trực tiếp tiến lên hỏi.

 

Tần Dã dẫn Hạ Thụ đi về phía sau gặp một người.

 

Năm nay, ông cụ Tần đã hơn bảy mươi tuổi, nhưng tinh thần vẫn rất tốt, khí chất hào sảng.

 

Lúc họ đi đến, có một nhóm người đang vây quanh ông cụ nói cười rôm rả.

 

Tần Dã đi tới: “Ông nội.”

 

Ông cụ Tần vừa thấy anh ta đến thì tức giận đến nỗi râu như muốn vểnh lên: “Thằng nhóc xấu xa! Còn biết đường về? Tôi còn tưởng tôi tắt thở, anh cũng không biết đường về!”

 

Tần Dã sờ sờ mũi: “Ôi ôi ông nội, ông đừng nói thế, không phải cháu đã trở về rồi đây sao!”

 

Anh ta dẫn Hạ Thụ lên phía trước, vui vẻ giới thiệu: “Ông nội, đây là Hạ Sấu! Là bạn gái của cháu!”

 

Hạ Thụ cảm thấy không được tự nhiên, miết miết bao tay: “Chào chủ tịch Tần ạ.”

 

Ông cụ Tần mới vừa rồi còn nghiêm mặt, bây giờ bỗng hóa thành mưa xuân, vô cùng hiền lành cầm tay Hạ Thụ, nhìn từ trên xuống dưới: “Tốt tốt tốt, chào cháu! Để ông nội nhìn một cái, đi cùng Tiểu Dã hả?”

 

Thái độ nhiệt tình của ông cụ làm Hạ Thụ cảm thấy có hơi kỳ lạ, nhưng cũng không kịp nghĩ nhiều, cô mỉm cười gật đầu: “Dạ vâng.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/chua-tung-yeu-ai-den-the/chuong-145.html.]

 

Mọi người bên cạnh ông cụ Tần lại nhìn về phía cô, ánh mắt có ẩn ý sâu xa.

 

Ông cụ Tần càng cười thoải mái hơn: “Được, thật tốt, hoan nghênh cháu tới tham gia tiệc mừng thọ của ông!”

 

Hạ Thụ khựng lại, tiệc mừng thọ?

 

Ánh mắt Tần Dã có chút vi diệu, vội cười ha hả né tránh đề tài, lấy cớ phải tiếp khách ở sảnh trước dẫn Hạ Thụ rời đi rất nhanh.

 

Vừa ra khỏi phòng riêng, mặt Hạ Thụ nghiêm lại, nghiêng đầu muốn hỏi anh ta: “Tần…”

 

Một nhân viên phục vụ bỗng lặng lẽ nói gì đó với anh ta.

 

“Cái gì?” Giọng Tần Dã bỗng cao lên: “Anh nói chiếc xe kia của tôi có vấn đề?”

 

“Vâng, cửa hàng 4S hỏi bây giờ anh có thể đến xem được không, nhân tiện thảo luận với họ về phương án thiết kế lại kiểu xe, anh không đến bọn họ không dám sửa bừa.”

 

Anh ta nóng lòng, nghiêng người nói với Hạ Thụ: “Hạ Sấu, xe của tôi xảy ra vài vấn đề, tôi phải đến xem, cô đi cùng tôi được không? À… Nhưng không tiện lắm, cô ở lại đây chờ tôi nhé, tôi sẽ trở lại nhanh thôi.”

 

Tần Dã vừa đi, Hạ Thụ có cảm giác như mất đi người đáng tin cậy.

 

Trường hợp này nói không lo sợ là nói dối, may mắn yến tiệc đông người, cô yên lặng đứng ở góc, cố gắng giảm bớt sự chú ý.

 

Cho đến khi phía xa truyền đến tiếng ồn ào.

 

Không biết là ai đến, có người kinh ngạc chạy lên, yến tiệc đang yên lặng bỗng chốc náo nhiệt hẳn lên.

 

Có mấy cô gái đang nói chuyện, khi cô đi ngang qua thì vô tình nghe được các cô ấy đang thảo luận.

 

“Là Nhị thiếu gia của Quân Dục! Hoắc Cận Hành! Thế mà anh ấy lại đến đây?”

 

“Bên cạnh là bạn gái của anh ấy sao?”

 

Nghe được cái tên đó, Hạ Thụ bỗng cứng đờ.

 

Nghe nói anh dẫn theo bạn gái, trong đầu Hạ Thụ xẹt qua khuôn mặt của Tưởng Nguyệt Viện. Cô vô thức muốn chạy trốn, nhưng tầm mắt lại không kiềm được mà nhìn về phía bên kia.

 

Hôm nay, Hoắc Cận Hành mặt một bộ tây trang màu đen, đường cắt may tinh tế, nơ cài cổ áo cẩn thận tỉ mỉ, vẫn là dáng vẻ đẹp trai lạnh lùng như thường.

 

Cô gái bên cạnh mặc một bộ lễ phục hở lưng màu đỏ, kiểu dáng cực kỳ s3xy, kết hợp với mái tóc ngắn màu nâu nhìn rất khí chất.

 

Hạ Thụ giật mình.

 

Vậy mà không phải là Tưởng Nguyệt Viện.

 

Đó là… Tần Xu.

Loading...