Chưa Từng Yêu Ai Đến Thế - Chương 108
Cập nhật lúc: 2025-03-05 20:10:43
Lượt xem: 7
“Không, không!” Abel sốt ruột bước hai bước đến trước mặt cô, “Khoan nói đến chuyện đó đã, sao em lại rời đi? Có chỗ nào không hài lòng sao? Hay tiền lương không hợp lý? Hay có người bắt nạt em?”
“Em…”
Nói đến chuyện bị bắt nạt, Abel vỗ trán phát hiện ra điều gì đó, một tay chỉ ra ngoài, “Có phải thằng Tần Dã lại bắt nạt em đúng không? Mẹ nó…”
Anh ấy nói xong liền hầm hừ tức giận đi ra ngoài, Hạ Thụ thấy thế thì giật nảy mình, cô vội vàng ngăn anh ấy lại.
“Không phải, không phải đâu anh Abel!”
Cô không thể nhịn cười, kèm theo một chút bất lực.
Nhưng cũng có phần vui mừng.
“Không phải, Abel, không có ai bắt nạt em hết, Tần Dã cũng không, chỉ là chuyện cá nhân của em thôi.”
Chẳng qua là cô chẳng biết phải đối mặt với Hoắc Cận Hành như thế nào.
Từ ngày biết anh quen biết Tần Dã, bắt gặp anh ở bên ngoài khu ghi hình, cô đã nghĩ đến chuyện nghỉ việc.
Cô không muốn chuyện tình cảm xen vào công việc, càng không muốn vì chuyện cá nhân mà làm hỏng việc. Kể cả chỉ có một chút liên quan đến, dù đó là bạn anh.
Chẳng qua cô không nghĩ là nhanh như vậy, nghĩ là sẽ định hình lại thói quen của Tần Dã rồi nói sau. Nhưng cô không ngờ anh lại chính là cổ đông mới của công ty.
Abel không đồng ý, “Không, nhưng, nhưng điều đó hoàn toàn không cần thiết! Nếu như vậy, nếu em có việc cá nhân, em có thể nghỉ phép rồi giải quyết bất cứ lúc nào mà, được chứ? Anh sẽ giữ lại vị trí cho em, không cần từ chức. Nếu em có gì khó khăn, công ty sẽ giúp em.”
“Nhưng…”
“Hoặc là!” Abel vỗ đùi, đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, mắt anh ấy sáng lên, “Hạ Sấu, em chuyển thành làm người đại diện đi.”
“… Hả?” Hạ Thụ sửng sốt, ngây ra nhìn anh.
Anh ấy đi đến bàn làm việc rồi lấy ra một tập tài liệu.
Abel biết nghề trợ lý ít có cơ hội phát triển, lương cũng thấp, nhưng lại đòi hỏi rất cao, cho dù làm tốt, cũng chỉ dừng lại ở đó.
Bình thường thì lúc đăng tuyển dụng, có nhiều cô gái trẻ đến ứng tuyển cho vị trí trợ lý, nhưng họ cũng bỏ cuộc cũng rất nhanh. Đa phần đều là do tiền lương thấp và công việc vất vả.
Anh ấy đoán Hạ Sấu cũng vì lý do đó nhưng xấu hổ không muốn nói ra.
Nhưng người đại diện thì hoàn toàn khác.
Anh ấy nói: “Em cũng biết đó, công ty chúng ta đang muốn mở rộng và phát triển hơn. Thực tế, từ hai năm trước, công ty đã chọn lọc thực tập sinh để đến Hàn Quốc ra mắt. Lúc này đột nhiên mở rộng nên công ty cấp bách tuyển dụng nhiều người, bất kể là trợ lý hay là người đại diện. Anh thấy em có điều kiện tốt, làm trợ lý thì đáng tiếc, nói cách khác, em có thể thử trở thành người đại diện.”
Anh ấy đưa tài liệu cho cô xem.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/chua-tung-yeu-ai-den-the/chuong-108.html.]
Hạ Thụ từ chối, “Không, không, không, không! Abel đừng đùa nữa, sao em làm người đại diện được.”
“Sao lại không? Nhìn em xem, rất nghiêm túc trong công việc, EQ cũng không thấp. Kể cả thằng nhóc thối Tần Dã em cũng trị được, nhiều người đại diện không làm được như em đâu. Hơn nữa, ai chẳng đi từ con số không? Coi như em là người mới, cũng dẫn dắt một người mới. Hơn nữa em làm việc dưới trướng anh, anh cũng sẽ giúp em.”
Hạ Thụ thấy việc này rất vớ vẩn, nói gì cũng lắc đầu từ chối.
Abel nói đến mức khô cả miệng, cuối cùng nhét tài liệu vào tay cô, “Đừng vội từ chối, em xem qua trước đi, rồi cân nhắc.”
Hạ Thụ không còn sự lựa chọn nào ngoài mở tập tài liệu.
Tài liệu nói về kế hoạch đào tạo cho người mới, và danh sách người dự định sẽ cho ra mắt.
Hạ Thụ mơ hồ lướt xem, ánh mắt lướt qua một cái tên.
Bỗng nhiên dừng lại.
–
Ánh tà dương buổi chiều thật chói mắt. Hạ Thụ đi theo Abel vào văn phòng, cố điều chỉnh hô hấp của mình.
Ngồi trong văn phòng là một cô gái trẻ, chỉ tầm hơn hai mươi.
Nghe thấy có người đến, cô gái đứng dậy, cúi đầu gọi một tiếng: “Anh Abel”
“Ừ.” Abel cười: “Tiểu Vũ, người đại diện mới của em đã được sắp xếp rồi, hôm nay em có thể gặp, cũng làm quen luôn.”
Anh ấy nói, ra hiệu cho Hạ Thụ đi vào.
Hạ Thụ nhìn cô gái vừa quen thuộc vừa xa lạ kia.
“Vũ Thuần.”
Cố Vũ Thuần trợn tròn mắt, hoàn toàn không dám tin, “Tiểu Mộc?!”
Lần này đến lượt Abel giật mình, nhìn tới nhìn lui cả hai người, “Hai người… Biết nhau sao?”
Hạ Thụ cười hối lỗi, “Xin lỗi, Abel, em chưa nói với anh là bọn em quen biết nhau. Vũ Thuần và em…”
Cô nhìn về phía Cố Vũ Thuần, ánh mắt mang nhiều điều phức tạp, “Bọn em là bạn tốt từ nhỏ.”
Abel đột nhiên hiểu ra, tại sao cô lại đột nhiên đồng ý sau khi thấy tên Cố Vũ Thuần.
Mà vậy cũng tốt, người quen biết thì dễ làm việc chung hơn. Anh ấy hăng hái nói: “Được, vậy anh không cần giới thiệu nữa. Hai người nói chuyện trước đi, anh ra ngoài, cần gì thì cứ gọi.”
Anh để lại không gian cho hai cô gái.