Chưa Từng Yêu Ai Đến Thế - Chương 1

Cập nhật lúc: 2025-02-23 19:56:55
Lượt xem: 67

"Tống Hành không phải anh trai tôi.”

 

[A trưởng (la trưởng) là 1 cung thể trưởng trên nốt A, bộ khóa của nó có 3 dấu thăng. Trong bản nhạc khóa C, mỗi nốt Do Sol Mi lại tăng lên nửa cung]

 

Nét chữ trên bảng đen rất đẹp.

 

Vừa viết xong, cô giáo lau mồ hôi trên trán, quay người lại, gõ gõ phấn vào bảng đen.

 

Đây là lời nhắc nhở.

 

“Bạn nào cho tôi biết, trong đàn cello, sự khác biệt về vị trí bấm ngón của các dây thứ nhất, thứ hai và thứ ba trong phím của gam A trưởng là gì?”

 

Tuyết rơi dày đặc, bầu trời buổi tối  mờ mịt.

 

Đã đến mùa đông, trời rất lạnh, nhưng bên trong lớp lại có vẻ ấm áp giống phương Bắc bởi vì ở đây có hệ thống máy sưởi.

 

Lớp học đàn này không có nhiều người học.

 

Trong phòng học lại rất ấm áp, dễ khiến người ta buồn ngủ.

 

Nghe thấy câu hỏi này, mấy học sinh sắp ngủ gục bỗng tỉnh dậy, đều cúi thấp đầu, sợ bị gọi.

 

Tưởng Nguyệt Viện ngồi ở hàng ghế thứ ba, nhìn xung quanh, cười khinh thường.

 

Cô ta thẳng lưng, nhìn chằm chằm bục giảng, ánh mắt sáng rực.

 

Nhìn là biết rất muốn bị gọi.

 

“Hạ Thụ.” Cô giáo nhìn một lượt, tầm mắt dừng ở phía cô gái ở trong góc: “Em trả lời đi.”

 

Vẻ mặt Tưởng Nguyệt Viện trầm xuống.

 

Cô gái đứng dậy có gương mặt sạch sẽ, khí chất dịu dàng, điềm tĩnh, đôi mắt tròn trong veo.

 

“Dây ba ngón thứ tư phải hạ xuống 1 ô vì nốt này là do thăng. Dây hai cũng hạ xuống 1 ô vì nốt này là sol thăng. Dây một không đổi”

 

Giọng của cô rất nhẹ nhàng.

 

Cô giáo mỉm cười hài lòng, gật đầu tán thưởng.

 

Hết bài nhưng vẫn còn thừa hơn mười phút, thấy mọi người không có tâm tư nghe giảng nữa, cô giáo bảo họ tự thảo luận.

 

Đến lúc tan học, tất cả liền vui vẻ trở lại, trong phòng học rất ồn ào.

 

Hạ Thụ nói cười với bạn bên cạnh, cất cây đàn cello lớn vào túi, còn chưa mặc áo khoác đã vội chạy đi.

 

Tưởng Nguyệt Viện đứng phía xa xa nhìn thấy cô, dường như muốn đến gần nhưng lại do dự.

 

Trái lại mấy cô gái bên cạnh cô ta liên tục thúc giục.

 

“Đi đi Viện Viện!”

 

“Nếu cậu do dự nữa là cậu ta đi mất đó.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/chua-tung-yeu-ai-den-the/chuong-1.html.]

 

“Nhờ tặng quà thôi mà, đừng sợ!”

 

Được cổ vũ, Tưởng Nguyệt Viện hít sâu, gọi cô gái đang chuẩn bị ra khỏi cửa.

 

“Hạ Thụ.”

 

Hạ Thụ dừng lại, ngạc nhiên quay đầu lại.

 

“Tớ nghe nói sắp đến sinh nhật anh cậu.” Cô ta vươn tay, cố gắng nói bằng giọng bình tĩnh nhưng vẫn không dấu được sự kiêu ngạo: “Làm phiền cậu đưa cái này cho Tống Hành.”

 

Tay cô ta đang cầm một hộp quà được đóng gói tinh xảo, có lộ ra một góc phong thư màu hồng ở bên dưới.

 

Hạ Thụ cúi xuống nhìn vài giây, không nhận, lúc ngẩng đầu lên, vẻ mặt tươi cười.

 

“A Hành không phải anh tớ.”

 

Tưởng Nguyệt Viện ngẩn ra.

 

“A Hành không phải anh tớ, chúng tớ không phải là anh em. Hơn nữa, quà nên tự tay bản thân tặng thì sẽ có thành ý hơn, rất xin lỗi, tớ không thể chuyển giúp cậu được.”

 

Cô cười vừa xa cách vừa lễ phép, mặc dù nói từ chối nhưng cũng rất nhẹ nhàng. Nói xin lỗi cô ta xong, cô xoay người đi.

 

Bóng lưng cô gái biến mất ở cuối hành lang, Tưởng Nguyệt Viện mím chặt môi.

 

Không giúp thì thôi, có gì hơn người đâu! Lúc nào cũng treo câu không cùng huyết thống ở miệng, sợ người khác không biết nhà họ Hạ chỉ có một người con, thật đúng là coi mình thành đại tiểu thư!

 

 

Nơi này là cung thiếu niên lớn nhất Thanh Thành.

 

Bảy tám giờ tối là thời điểm náo nhiệt nhất, phụ huynh đến đón con đứng ở cửa, ra vào tấp nập.

 

Hôm nay có hơi khác mọi khi.

 

Cách lớp học đàn khoảng trăm mét là lớp huấn luyện Taekwondo, bên ngoài cửa lớp có rất nhiều nữ sinh vây quanh.

 

Hết giờ học mà bọn họ vẫn chưa đi, dường như đứng đó đợi cái gì.

 

Có nam sinh đi ngang qua, tò mò hỏi: “Sao bên kia nhiều người vây quanh vậy, có chuyện gì thế?”

 

Nam sinh bên cạnh giải thích: “Đang đợi nhìn Tống Hành.”

 

“Tống Hành? Tống Hành là ai?”

 

“Còn Tống Hành nào nữa, chính là Tống Hành đứng thứ nhất trong cuộc thi giữa một trăm trường đó!”

 

Nghe cậu bạn nói vậy, nam sinh kia cũng hiểu ra.

 

Tỉnh B là một tỉnh giáo dục lớn, làm tỉnh lỵ*, Thanh Thành đương nhiên cũng coi trọng việc giáo dục, có rất nhiều các trường tiểu học, trung học cơ sở, riêng trường trung học phổ thông đã có khoảng một trăm trường.

 

*Tỉnh lỵ: là trung tâm hành chính của một tỉnh trực thuộc trung ương, tức là nơi các cơ quan hành chính nhà nước cấp tỉnh đóng trụ sở.

 

Tháng mười một hàng năm, văn phòng giáo dục thành phố sẽ tổ chức một cuộc thi giữa một trăm trường cấp 3.

Loading...