Chữa Lành Vị Thần Của Tôi - Chương 59: Ảo tưởng viển vông...

Cập nhật lúc: 2025-10-09 05:29:59
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Có một chuyện, Uất Nguy Minh ban đầu ôm quá nhiều hy vọng.

gần đây, một vài suy nghĩ mơ hồ luôn như những viên kẹo treo lơ lửng, khiến mơ tưởng... lẽ nào.

, Cố Viễn Trạch lẽ chấp nhận nam giới, thể ghét những cái chạm, những cái ôm đó, chắc chắn sẽ chấp nhận việc nuôi nhốt.

đồng thời, hết đến khác lặng lẽ cống hiến vì trách nhiệm, vì những dân Liên bang từng gặp mặt. Một thể vãn hồi tại phiên tòa, dứt khoát buông xuôi mà ngủ gật ghế cáo.

Cố Viễn Trạch là theo chủ nghĩa lý tưởng với giới hạn kiên định, nhưng điều nghĩa là thể thỏa hiệp chút nào.

Anh quả thật từ đầu đến cuối, đều thể cúi lưng đầu quân cho giới quyền quý Liên bang để tìm kiếm sự che chở, nhưng trong những năm Chỉ huy, cũng thể mỉm khéo léo, dùng lễ nghi dùng bữa, nịnh nọt với đám lão già béo phì đó, một bài phát biểu giả dối, to tát ống kính phỏng vấn.

Chính vì Cố Viễn Trạch là một thường dân.

Và là một bình thường với bản chất ôn hòa, lười biếng, sống qua ngày.

Cho nên trong khi kiên định giữ vững nguyên tắc và giới hạn, cũng hiểu "sự thỏa hiệp và cái giá mà một bình thường trả để sống".

Cuộc đời của một bình thường, chẳng thường xuyên công việc , duy trì một mối quan hệ xã giao duy trì, thỉnh thoảng đường ch.ó c.ắ.n một cái .

Và một bình thường sẽ vì những điều như ý thỉnh thoảng xuất hiện, mà tức giận đến mức thể chịu đựng , lập tức thà c.h.ế.t chứ chịu khuất phục.

Mà thường sẽ thoải mái hơn, nhẫn nhịn một chút chuyện sẽ qua.

Cho nên, lẽ nào.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/chua-lanh-vi-than-cua-toi/chuong-59-ao-tuong-vien-vong.html.]

Có lẽ Cố Viễn Trạch thực , cũng thể chấp nhận thỉnh thoảng ngủ với Hoàng đế, cứ coi như , cứ coi như ch.ó c.ắ.n vài cái, như cái giá trả để sống một cuộc đời lý tưởng.

Biết Chỉ huy thỏa hiệp một chút, công việc cứ thế mà thôi?

Biết còn yêu thích việc , thậm chí cảm giác thành tựu. Dù thì mấy ngày , ở trong lòng chẳng cũng sảng khoái ?

Uất Nguy Minh đang mơ màng suy nghĩ như , đường trở về nhà kính thì chạm mặt Natalie đang hối hả với ánh mắt liếc xéo: "Nghe ? Con chim hoàng yến mà Bá tước Marcus nuôi chạy , hung dữ lắm, khi chạy còn đ.â.m Bá tước một nhát, bây giờ vẫn bắt !"

"..."

Uất Nguy Minh sững sờ.

"Chim hoàng yến" của Bá tước Marcus, hình như là thiếu gia xinh của một gia đình quý tộc Liên bang bắt tù binh khi tên quý tộc đó công phá thủ đô Liên bang. Uất Nguy Minh mơ hồ ấn tượng gặp một trong một buổi tiệc rượu, đứa trẻ đó ngoan ngoãn, sẽ chủ động đưa chiếc cổ thon dài đến gần Bá tước để vuốt ve, mổ thức ăn tay Bá tước, để Bá tước buộc dây bạc mắt cá chân .

Cậu biểu hiện vẻ thuần phục, ngoan ngoãn, thậm chí là nịnh nọt.

Kết quả tất cả đều là giả, tất cả sự thỏa hiệp chỉ là chịu nhục cầu . Cậu thiếu niên chỉ đang nhẫn nhịn chờ đợi một cơ hội, xé toang vẻ ngoài ấm áp giả tạo, lộ nanh vuốt.

Còn tình yêu, đương nhiên là một giây nào yêu cả.

Làm thể yêu. Hoàn ép buộc, ghét kinh tởm, đến cuối cùng cũng thể trốn thoát!

Máu sôi sục từng chút một xông lên thái dương, thở của Uất Nguy Minh trở nên nặng nề, trái tim điên cuồng đập như thủy triều dâng trào ngừng.

Ảo tưởng viển vông...

Loading...