Chữa Lành Vị Thần Của Tôi - Chương 53: Mắng anh cũng được

Cập nhật lúc: 2025-10-09 05:28:55
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong đôi mắt xám của Uất Nguy Minh hiện lên một lớp sương mờ nhạt.

Hắn cúi xuống, tóc bạch kim rải khắp giường, cẩn thận từ từ đặt cả khuôn mặt lòng bàn tay Cố Viễn Trạch, nhẹ nhàng cọ xát.

"Anh em đau..." Giọng khàn khàn, nghẹn : "Cảm giác đau nhói và tê ngứa lẽ sẽ kéo dài hai ba ngày, đợi thần kinh kết nối thành công, sẽ còn khó chịu nữa."

"Em cố nhịn một chút. Chỗ nào thoải mái thì với , xoa giúp em."

Môi chỉ huy nhợt nhạt, phát bất kỳ âm thanh nào nữa.

Một lát , đầu ngón tay cố gắng cử động, từ từ rời khỏi tay Uất Nguy Minh.

Ánh mắt Uất Nguy Minh tối , ngay đó thấy nắm chặt ga giường, mạnh, đầu ngón tay bằng thép đều run rẩy dữ dội.

Tân đế nhất thời căng thẳng: "Cố Viễn Trạch, đau thì thể kêu ."

Cố Viễn Trạch vẫn cất tiếng.

Chỉ trong một khoảnh khắc, cơ thể dường như cũng thoát khỏi vòng tay .

Có lẽ là Cố Viễn Trạch ghét ồn ào, hoặc lẽ là luôn ghét , cuối cùng nhẫn nhịn đến giới hạn. rõ ràng gần như thoát , cố gắng nhịn .

"..." Uất Nguy Minh hiểu.

Hoàng hôn ngoài cửa kính là màu cam tươi tắn. Màu sắc của ráng chiều rực rỡ như , là điềm báo khi bão sắp đến.

những bông hồng trắng trong nhà kính nhận . Chúng nhuộm thành màu rực rỡ của ráng chiều, vẫn vui vẻ đung đưa.

Uất Nguy Minh ráng chiều mắt, đột nhiên một nỗi buồn tủi bao trùm , nhưng đồng thời cũng bàng hoàng, ôm lấy tia hy vọng viển vông cuối cùng.

Hắn cúi đầu, cẩn thận hôn lên môi Cố Viễn Trạch.

Cố Viễn Trạch bây giờ đang cố nén đau. Việc hôn , khó chịu đến mức nào thể tưởng tượng .

Cố Viễn Trạch bây giờ sức hơn , thể c.ắ.n rách môi .

cắn.

Chỉ trong khoảnh khắc chạm nhẹ, hành động né tránh theo bản năng, nhưng đó cố gắng nhịn .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/chua-lanh-vi-than-cua-toi/chuong-53-mang-anh-cung-duoc.html.]

Tại phản ứng như .

Cỏ lúa mì đầu giường, sự nuôi dưỡng 24 giờ của ánh sáng mặt trời và đèn ngủ, mọc những bông hoa xanh biếc, mập mạp và chắc khỏe.

Và Uất Nguy Minh một hồi âu yếm dài, cuối cùng cũng nhẹ nhàng buông môi Cố Viễn Trạch .

Hắn vùi cổ , gần như thể hít thở.

Hắn dường như hiểu tất cả.

... Từ tối qua đến hôm nay, chỉ huy tôn kính im lặng gì đang nghĩ gì nhỉ? Thật chỉ huy tối qua gào lên với , chẳng qua chỉ vì vuốt ve khó chịu quá, tức điên lên mà thôi.

Chỉ huy mới là nạn nhân, rõ ràng tính cách ôn hòa, ép đến mức mắng .

Mắng xong tự âm thầm dằn vặt.

Đến mức phẫu thuật đau đớn như , vẫn theo bản năng chăm sóc cảm xúc của .

"..."

Khóe mắt Uất Nguy Minh nóng bừng, ảo giác yêu thương một cách vô cớ.

Hắn đột nhiên cảm thấy tất cả đều đáng giá. Bất kể sẽ , khoảnh khắc là đủ .

Ngón tay Cố Viễn Trạch vẫn đang nắm chặt ga giường.

Đầu ngón tay run rẩy, vô tình quấn lấy vài sợi tóc bạch kim, chúng quá dài, rải khắp giường, ở khắp nơi.

Đầu ngón tay cọ qua những sợi tóc bạch kim lạnh lẽo, gần như thể tin cảm giác mượt mà như lụa đó.

Uất Nguy Minh: "..."

"Sờ sướng ?"

"Nếu giận , giật nó cũng ."

"Em đừng c.ắ.n bản ."

"Nếu đau, tâm trạng thì thể mắng , mắng... như tối qua ."

Hắn ghé gần, đôi mắt xám trong suốt tràn đầy sự nghiêm túc: "Có thể mắng thêm vài nữa, cứ mắng thoải mái, thích ."

Loading...