Chữa Lành Vị Thần Của Tôi - Chương 31+32: Ảo tưởng

Cập nhật lúc: 2025-10-09 05:24:50
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đêm khuya, trong nhà kính thủy tinh ánh trăng nhuộm màu.

Chậu lúa mạch nhỏ ở đầu giường ánh sáng nhân tạo, lá non duỗi , đầu lá xanh biếc đọng những hạt sương nhỏ.

Uất Nguy Minh lặng bên giường, mái tóc bạch kim dài rủ xuống. Lâu thật lâu, chằm chằm vị chỉ huy đang ngủ say, luôn cảm thấy... nhiều thứ còn như .

Lúc , ngón tay lướt qua eo của Cố Viễn Trạch, thứ chạm dường như chỉ là làn da màu mật ong. Mà là một phần sâu hơn, một phần linh hồn thuộc về .

Dục vọng thật sự thể... kéo theo tình yêu ?

Mái tóc bạch kim từ từ quét qua xương quai xanh của vị chỉ huy. Trước khi hôn, đầu ngón tay cũng từ từ xoa vành tai .

Dưới ánh trăng, yết hầu của Cố Viễn Trạch rõ ràng di chuyển, vòng eo săn chắc cũng bắt đầu run rẩy kiểm soát sự vuốt ve nhẹ nhàng của , cong lên, như đang vô thức đón nhận.

Uất Nguy Minh một khoảnh khắc nín thở.

Phản ứng bản năng thể lừa dối. Ngay cả khi ghét , nhưng cơ thể của ... trở thành kẻ phản bội trung thực nhất.

Vậy nếu… nhiều hơn một chút thì ?

Ánh trăng như nước, bóng hoa lay động. Nếu… chạm thêm một chút, xâm chiếm thêm một chút.

một ngày nào đó, ngay cả tình yêu cũng cơ hội nắm bắt.

Thậm chí thể chạm ... linh hồn của .

---

Tân đế đang trải qua một cảm giác từng .

Rõ ràng đối với Cố Viễn Trạch, từ đến nay vẫn luôn mang trong những d.ụ.c vọng u ám vô tận. Những hình ảnh cất giấu đó đến nay vẫn xóa, giấc mơ ân ái đêm khuya vẫn thường là ôm ngài chỉ huy đang hấp hối trong chiếc hộp giữa mùi hương của những đóa hồng.

những d.ụ.c vọng đó dường như dần dần... tiến hóa thành một thứ gì đó thuần khiết hơn, nhẹ nhàng hơn, ấm áp hơn.

Bây giờ trở nên sẵn lòng hơn trong ánh đèn dịu nhẹ của nhà kính hoa, cẩn thận vòng tay ôm lấy vòng eo của Cố Viễn Trạch. Vùi mặt hõm vai để ngửi mùi t.h.u.ố.c nhè nhẹ, lẩm bẩm những chuyện vụn vặt.

Những chuyện mới mẻ nghị viện, hoặc những đóa hồng mới nở trong vườn. Một vài chuyện thú vị từ thời thơ ấu.

Cũng sẽ kiềm chế để bày tỏ tình yêu, chỉ hôn nhẹ như chuồn chuồn đạp nước.

Thậm chí dần dần nghiêm túc nghĩ rằng... Lời cũng là một phần của tình yêu và d.ụ.c vọng.

Bởi vì, nếu d.ụ.c vọng thật sự thể kéo theo linh hồn. Nếu mỗi phục vụ và vuốt ve, đều là một cuộc mây mưa của linh hồn với vị chỉ huy.

Vậy thì mỗi lời thì thầm mà đang bên tai vị chỉ huy lúc , ... cũng thể coi là sự triền miên quấn quýt của hai linh hồn?

Uất Nguy Minh nhắm mắt .

Chỉ cần nghĩ như , cả khẽ run lên, gần như đạt đến cực lạc.

——

Uất Nguy Minh bây giờ thích hôn Cố Viễn Trạch mỗi ngày.

Từ đầu tiên nhận đáp một cái hôn, mỗi môi chạm môi với chỉ huy, đều thể nhận phản ứng.

Đôi môi chỉ đơn thuần cọ cọ, mang một hạnh phúc gần như thể tin .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/chua-lanh-vi-than-cua-toi/chuong-3132-ao-tuong.html.]

Uất Nguy Minh thật sự kỳ tích đột ngột giáng xuống như , khó tránh khỏi suy nghĩ lung tung.

Chẳng lẽ chỉ huy thực cũng thích ?

Chẳng lẽ cũng... yêu từ cái đầu tiên… Chỉ là vì lập trường nên mới chỉ nhưng trả lời tất cả tin nhắn?

Cuối cùng một ngày trong nụ hôn và vòng ôm, nhịn nhẹ giọng hỏi câu hỏi .

Phản ứng là một khoảnh khắc tĩnh lặng, đó là một nụ hôn đáp trả càng thêm mãnh liệt.

Cố Viễn Trạch dường như dốc hết sức lực , thậm chí mang theo một chút hung dữ khó chịu, cố gắng dùng răng c.ắ.n môi .

Uất Nguy Minh bất ngờ mừng rỡ, cố gắng đáp , kết quả là càng hôn càng thể chống mà thua cuộc, thở dốc né tránh.

"Cố Viễn Trạch, yêu em."

Hắn rũ mắt, hốc mắt nóng hổi, ôm chặt lấy Cố Viễn Trạch, vùi mặt hõm cổ của , như khắc nhiệt độ của khoảnh khắc tận xương tủy.

Thời gian trôi qua từng ngày, cùng với việc tình trạng cơ thể và tinh thần của Cố Viễn Trạch ngày càng định, phác đồ điều trị mà Tề Thiệu Châu thiết lập cho cũng bước giai đoạn mới.

"Sau khi dùng t.h.u.ố.c mới, mức độ cảm nhận của mặt sẽ phục hồi nhanh hơn. Như thể nhanh chóng nuôi dưỡng cơ thể, để chuẩn cho các cuộc phẫu thuật chi và mắt tiếp theo."

Sau khi dùng t.h.u.ố.c mới vài ngày, Uất Nguy Minh cuối cùng cũng nhận , phản ứng của với , là "hôn đáp ".

Mà là phản kháng, là cắn.

Chẳng qua lúc đó Cố Viễn Trạch quá yếu. Ngay cả việc c.ắ.n hết sức cũng chỉ khiến Tân đế cảm thấy như l.i.ế.m láp tê dại.

Uất Nguy Minh: "Ha..."

Anh chỉ là sức lực, nếu c.ắ.n c.h.ế.t hết đến khác.

hiểu , trong khoảnh khắc , cảm xúc dâng lên trong lòng là sự thất vọng, mà chỉ sự dịu dàng vô tận. Mái tóc bạch kim dài trượt xuống giường theo tiếng , trải một dải ngân hà mát lạnh bên cổ .

"Ha... ha ha." Một nụ hôn nhẹ rơi xuống đôi môi khô.

"Cho cắn, nào, c.ắ.n mạnh hơn một chút."

Uất Nguy Minh khẽ, nhẹ nhàng vuốt ve, cố tình đưa ngón tay giữa kẽ răng đối phương. Ánh sáng từng nhảy nhót trong đôi mắt xám: "Lại c.ắ.n nổi, tức c.h.ế.t ?"

", cứ c.ắ.n như , dùng chút sức ."

"Cố Viễn Trạch, ăn cơm ?" Hắn lớn, chóp mũi kề sát : "Ồ, đúng là ăn cơm lâu ."

Ánh nắng xuyên qua nhà kính thủy tinh chiếu rọi, phủ lên cuộc đối đầu một chiều một vầng sáng dịu dàng. Uất Nguy Minh giống như một thiếu niên nghịch ngợm, cả tràn đầy sức sống.

"Nhắc đến mới nhớ, nếu thử ăn một chút cơm, chức năng ăn uống sẽ thoái hóa mất."

"Ngày mai thử uống chút cháo ?"

"..."

Tề Thiệu Châu lật xem các chỉ gần đây của Cố Viễn Trạch.

Chỉ dữ liệu, đây thể coi là một kỳ tích y học!

Sức sống của vị chỉ huy mạnh. Không những c.h.ế.t, mà còn vô cùng tràn đầy sức sống.

 

Loading...