dừng  vì thấy Giản Hy  rũ mi, hàng mi dài in một vệt bóng nhỏ  mắt, đôi mắt sáng của  phủ một lớp sương, vành mắt  đỏ, môi mím chặt. Giản Hy   với vẻ  uất ức   kiên cường: “Thật ...?”
 
 nghẹn lời. Ai hiểu, ai hiểu! Rốt cuộc  ai hiểu  sức công phá khi  trai mặt lạnh   những lời “cún con” như  ! Trái tim bé bỏng của  sắp nhảy  ngoài !
 
Giản Hy     lúc , trông  chẳng khác nào một chú hồ ly tinh đực,   tiếp tục nhỏ giọng tố cáo : “  khi  về, rõ ràng là ngày nào cô cũng gọi  là bé con,  rằng  thích  nhất,  yêu ,  mà bây giờ ..Đồ dối trá.”
 
Tim  như  cái gì đó bóp chặt,  vội vàng giải thích: “Không !   giải thích với  , đó là vì ...”
 
“  .” Giản Hy ngắt lời , giọng  yếu ớt: “Thôi bỏ ,   mà, dù  thì từ nhỏ,     yêu quý nên cô   là đúng … Cứ tưởng là cô thật lòng thích , hóa  cô cũng giống   thôi. Trên thế giới , chẳng ai thích  cả,  từng  ai…  vẫn nên  thôi, cải trắng nhỏ ơi, đất vàng  (*) ...”
 
(*) Trích bài dân ca nổi tiếng “Khúc hát cải thảo” của Trung Quốc.
 
Trông Giản Hy như sắp vỡ vụn đến nơi.  sốt ruột đến toát mồ hôi hột, tiến lên nắm chặt lấy tay : “Bé con,  thật sự thích ,  đừng suy nghĩ lung tung! Chỉ là  còn  nghĩ  cách để đối mặt với  thôi,  hãy tin ...”
 
Giản Hy chớp mắt, lặng lẽ lật bàn tay, đan mười ngón của  với tay . Sau đó,   cau mày, hỏi : “...Cô  thật ?”
 
    để ý đến động tác nhỏ của  , gật đầu như máy: “Thật, thật mà! Đương nhiên là thật...”
 
“Vậy   cô  còn trốn tránh  ?”
 
 dứt khoát: “Không!”
Vô Hoan 🌙
 
“Sẽ tiếp tục thích  chứ?”
 
“Sẽ!”
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/chua-gap-da-yeu/chuong-6.html.]
“Sẽ tiếp tục yêu  chứ?”
 
“Sẽ!”
 
“Sẽ tiếp tục   một nhà với  chứ?”
 
“Sẽ!”
 
“Có để  dùng tay ?”
 
“Sẽ!”
 
Vừa dứt lời,  mới nhận  là     gì, lập tức đỏ bừng mặt.
 
Khi  định rút lời, Giản Hy  mím môi, nhân lúc  mà buông tha: “Được,  tin cô.”
 
Đoạn,   dừng ,   bằng ánh mắt chăm chú và sâu lắng,  rõ từng chữ: “Vì cô là Lâm Đóa nên  bằng lòng tin cô thêm một  nữa.”
 
  sững sờ, trái tim  ngoan trong lồng n.g.ự.c đập mạnh một nhịp. Thế , bỗng chốc  quên hết cả chuyện  định rút lời ban nãy: “Sao tóc  vẫn ướt thế? Có    sấy ? Ha ha,  thôi,   sấy cho .”
 
“Được.”
 
Sau đó, Giản Hy để mặc  kéo  lên lầu. Trong khoảnh khắc  ,  liếc  cuốn sổ  đặt  ghế sofa, khóe môi nhẹ nhàng cong lên thành một nụ  đắc ý. Phải ,  trang bìa cuốn sổ  ghi chép chính xác một câu … "Sự thương hại và đồng cảm của một  phụ nữ đủ để một  đàn ông  vững bên cạnh cô ."
 
Ừm, quả nhiên là cư dân mạng  lừa ,   sẽ tiếp tục học hỏi.