Chư Thiên: Ta Chỉ Có Thể Tu Luyện Ma Công - Chương 158: Không Quan Tâm Ta Cứu? Ta Lại Muốn Cứu

Cập nhật lúc: 2025-12-29 13:52:27
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/60Kv5w6q9c

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Doãn Thiên Tuyết chỉ là lạnh lùng Doãn Trọng, một câu cũng hề .

"Lão... Nhị , rốt cuộc chuyện ?"

Doãn Hạo càng càng mơ hồ, chuyện dính líu đến nhị , vội vàng hỏi Doãn Trọng.

"Cha, cha lão hồ đồ ?"

"Hắn căn bản Nhị thúc, cha còn gọi là nhị ?"

Doãn Thiên Tuyết phẫn nộ kéo Doãn Thiên Cừu qua, với Doãn Hạo: "Hắn mới là cháu ruột của cha, là con trai của nhị Doãn Tuấn, cha đến bây giờ còn !"

"Doãn Trọng căn bản Doãn gia, là kẻ ngoài mạo danh thế."

Doãn Thiên Tuyết đối với cha của , cũng cảm thấy bất lực, chút đầu óc nào?

Ngự Kiếm Sơn Trang thể mỹ danh thiên hạ nhất trang, ngờ trang chủ ngu xuẩn đến thế, điều khiến Doãn Thiên Tuyết vô cùng tuyệt vọng.

Ngự Kiếm Sơn Trang còn tương lai ?

Lâm Hàn đột nhiên lên tiếng, thản nhiên : ", Doãn Trọng đúng là Doãn gia các ngươi!"

"Hắn chỉ là Doãn gia các ngươi, mà còn là lão tổ tông của Doãn gia các ngươi."

"Ta sai chứ?"

"Hừ!" Doãn Trọng cũng phản bác, ngược bình tĩnh xuống.

"Lời của ngươi là ý gì?" Doãn Thiên Tuyết vội vàng truy vấn.

Ngay cả Doãn Thiên Cừu cũng thần sắc hồi hộp Lâm Hàn, rốt cuộc chuyện gì đang xảy .

Lâm Hàn liếc Doãn Hạo với vẻ mặt áy náy, lập tức trong lòng sáng tỏ, Doãn Trọng nhất định cũng giống như trong nguyên tác, bày bài với Doãn Hạo.

"Được , ngươi thực sự thể tự hỏi cha ngươi. Bây giờ ngươi tự lựa chọn, là để cứu để vị Nhị thúc của ngươi tay?"

"Trước đó rõ ràng, biện pháp của thể hiệu quả nhanh ch.óng, nhưng Doãn Trọng thể hảo giải quyết vấn đề của ngươi."

Doãn Trọng trào phúng với Lâm Hàn: "Ta dựa gì mà cứu nàng?"

"Nàng là Doãn gia, cùng ngươi huyết mạch tương liên, ngươi thật sự thấy c.h.ế.t cứu?" Lâm Hàn kinh ngạc .

"Năm trăm năm qua, Doãn gia gặp nguy hiểm nhiều , nếu mỗi một gặp nguy hiểm đều cứu, sớm mệt c.h.ế.t ."

Doãn Trọng hề cảm thấy , năm trăm năm qua, để che giấu phận bất t.ử của , trong những hậu duệ , ít c.h.ế.t tay .

Hơn nữa thời gian xa xưa, tình vốn mờ nhạt càng mỏng manh.

Nếu còn một tia lo lắng, cộng thêm sự giúp đỡ lớn lao của Ngự Kiếm Sơn Trang đối với , ngay cả gặp mặt những hậu bối bất tài cũng sẽ .

"Không ! Ngươi nhất định cứu!"

"Nếu ngươi cứu, tuyệt đối sẽ truyền vị cho Thiên Tuyết."

Doãn Hạo đến đó, cuối cùng cũng rõ.

Dù Kính Chủ cũng thể giải quyết, nhưng Doãn Trọng biện pháp giải quyết hảo, cần gì bỏ gần tìm xa?

"Ngươi dám uy h.i.ế.p ?" Doãn Trọng phẫn nộ chỉ Doãn Hạo .

"Nhị , chỉ một đứa con gái , ..."

"Cha, cha cần cầu xin , con cứu, con chọn phương pháp thứ hai."

Doãn Thiên Tuyết trực tiếp ngăn Doãn Hạo cầu tình, với Lâm Hàn.

"Ngươi nghĩ rõ ràng chứ?"

"Không sai!"

Vốn dĩ Doãn Trọng cứu, thế nhưng sự kháng cự mạnh mẽ của Doãn Thiên Tuyết kích thích tâm nghịch phản của Doãn Trọng. Ngươi càng cứu, cứu.

Ngươi càng cứu, càng cứu.

Doãn Trọng lạnh lùng : "Cứu , thể theo ngươi. Đến đây cho !"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/chu-thien-ta-chi-co-the-tu-luyen-ma-cong/chuong-158-khong-quan-tam-ta-cuu-ta-lai-muon-cuu.html.]

Sơn Tam

Hai chưởng lập tức phát lực, thể Doãn Thiên Tuyết như chiếc lá rụng, nhẹ nhàng Doãn Trọng hút tới.

Hắn vận khí trong tay, nháy mắt ấn lưng Doãn Thiên Tuyết.

Theo việc ngừng phát công, một luồng bạch khí ngừng bay từ đỉnh đầu hai .

Nhìn từ mồ hôi đầu hai , thể thấy cả hai đều đang chịu đựng áp lực khổng lồ.

Nhìn thấy lão tổ tông vẫn tay, Doãn Hạo từ từ thở phào nhẹ nhõm.

Doãn Thiên Cừu và Lý tổng quản, thấy Lâm Hàn động tác, cũng dám tạo động tĩnh, tránh để xảy hậu quả thể vãn hồi.

Theo thời gian từ từ trôi , sắc mặt vốn tái nhợt của Doãn Thiên Tuyết bắt đầu từ từ trở nên hồng hào, ngược là Doãn Trọng, sắc mặt tái nhợt rõ ràng cho thấy việc chữa trị cho Doãn Thiên Tuyết là một chuyện dễ dàng.

Doãn Thiên Tuyết chỉ cảm thấy thể nhẹ nhõm một trận.

Trước đó cứ như đang gánh vác cự thạch ngàn cân, khiến chịu nổi gánh nặng, bây giờ gông xiềng tan biến.

"Ha!" Doãn Trọng hai mắt trừng trừng, hai chưởng xoay vòng, một luồng lực lượng càng thêm cường đại, một nữa đ.á.n.h thể nội Doãn Thiên Tuyết.

"Phụt!" Một b.úng m.á.u đen mang theo từng tia ý lạnh nháy mắt phun .

Theo b.úng m.á.u đen bài xuất, đôi mắt đang nhắm c.h.ặ.t của Doãn Thiên Tuyết đột nhiên mở bừng, một luồng khí thế vô hình đột nhiên phá thể mà .

Mái tóc xanh đen nhánh, mềm mại cũng theo đó từ từ phiêu lơ lửng.

Cho đến khi Doãn Trọng thu công xong, nó mới từ từ rơi xuống.

Quay Doãn Trọng, Doãn Thiên Tuyết nở một nụ xinh , : "Đa tạ Nhị thúc."

"Ngươi... Ngươi và Kính Chủ đang diễn kịch?"

Ban đầu Doãn Trọng còn chút mơ hồ, trong chớp mắt liền hiểu rõ .

Doãn Thiên Tuyết : "Cũng xem như diễn kịch, chỉ là một loại ăn ý mà thôi. Mặc dù con thích Nhị thúc, thế nhưng so với việc thể hiệu quả nhanh ch.óng chữa khỏi vết thương cho con, con vẫn nguyện ý lựa chọn để Nhị thúc con chữa thương."

"Chẳng qua là thấy Nhị thúc nguyện ý tay, nên con kích ngươi một chút mà thôi."

Doãn Trọng đột nhiên ha ha phá lên .

Doãn Thiên Cừu còn tưởng rằng Doãn Trọng lừa gạt định nổi giận tay, vội vàng đến bên cạnh Doãn Thiên Tuyết.

Doãn Hạo cũng lo lắng vị "Nhị ", thật là lão tổ tông Doãn Trọng .

Nào ngờ Doãn Trọng cũng hề tức giận, ngược tán thưởng với Doãn Thiên Tuyết: "Tốt! Đây mới là phong thái hậu nhân của Doãn gia, thể so với hai phế vật cha ngươi và đại ca ngươi mạnh hơn nhiều."

"Không uổng công hao phí chân nguyên bản , giải quyết tai họa ngầm luyện công hỗn loạn của ngươi."

" khuyên ngươi một câu, môn võ công ngươi nên luyện thêm."

"Thế nào, Nhị thúc sợ con vượt qua ngươi ?" Doãn Thiên Tuyết thản nhiên .

Doãn Trọng kiêu ngạo : "Vượt qua ? Thế giới , hiện tại ai thể vượt qua , về cũng thể nào sẽ ."

"Nếu như ngươi thể siêu việt , những sẽ sợ hãi, ngược sẽ cảm thấy cao hứng."

Lập tức nghiêm mặt : "Ta sở dĩ để ngươi nên luyện, là bởi vì môn võ công yêu cầu nhập môn quá cao, huyết mạch của ngươi quá đỗi mỏng manh, cho dù tay giúp ngươi kích phát một chút huyết mạch ẩn giấu, cũng chịu nổi phản phệ chi lực của môn ma công ."

Doãn Thiên Tuyết nhướng mày, còn lý lẽ như ?

Là thật sự chuyện như , đang lừa ?

"Tin tùy ngươi, ngươi tự xem xét xử lý, hậu quả gì thì tự gánh chịu."

Doãn Trọng cũng tâm tư của Doãn Thiên Tuyết, ném câu đó xong, liền một nữa xuống.

Nhắm mắt chậm rãi điều tức.

Chữa trị cho Doãn Thiên Tuyết tiêu hao của nhiều, mặc dù đến mức thương cân động cốt, nhưng cũng suýt chút nữa khiến vết thương cũ của tái phát.

 

 

Loading...