Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Chớp nhoáng thành phu nhân tổng tài: Thân phận thực sự không thể che giấu - Chương 213: Anh ấy đã trở về

Cập nhật lúc: 2024-12-10 15:23:40
Lượt xem: 16

Cô muốn lắm có thể kể cho anh nghe những chuyện đã xảy ra hôm nay, muốn tìm anh để trút bầu tâm sự, hy vọng nhận được sự quan tâm và an ủi từ anh.

Thế nhưng, anh lại chẳng thèm nhìn cô lấy một cái, cứ thế lạnh lùng vô tình bỏ đi!

Khoảnh khắc ấy, cô cảm thấy anh như biến thành một người khác vậy, lại giống như lúc mới quen, lạnh lùng, vô tình, khiến cô rất không quen.

Cô vẫn thích anh của những ngày trước hơn, một người đàn ông nhiệt tình, dịu dàng, lúc nào cũng nở nụ cười trên môi.

 

Mạc Dịch Thần không có ở nhà, Hạ Phồn Tinh cảm thấy căn nhà lại trở nên vắng lặng.

Cô một mình bước vào nhà, cảm thấy bụng đói cồn cào, liền tự nấu cho mình một bát mì bò.

Sau khi ăn mì xong, cô lại dọn dẹp phòng, tắm rửa, rồi mới một mình đi ngủ.

Trước đây Mạc Dịch Thần luôn thích kiếm cớ để bám lấy cô, đòi ngủ cùng cô, cứ như kẹo kéo dính chặt đến mức không thể nào gỡ ra được.

Giờ anh không ở nhà, cô lại thấy không quen!

Nhớ đến dáng vẻ bị thương của anh, đôi mắt chất chứa đầy u buồn, lòng cô lại đau đớn.

Chẳng lẽ cô thật sự đã yêu anh rồi sao?

Cho nên mới quan tâm anh đến vậy?

Tại sao anh không chịu tin cô, cô và Tống Mạc Sinh không hề có chút quan hệ nào chứ?

Nhưng mà, cô liên tục đi ăn cùng với Tống Mạc Sinh, nếu đổi lại là cô, chắc cũng sẽ tức giận đấy!

Mấy ngày nay, Mạc Dịch Thần vẫn chưa trở về.

Thoắt cái đã đến tháng mười, Hải Thành bước vào mùa thu, thời tiết dần trở nên mát mẻ.

Mạc Dịch Thần không biết đã đi đâu, vẫn chưa trở về.

Hạ Phồn Tinh có chút lo lắng cho anh, dù sao thì thời tiết cũng sắp chuyển lạnh rồi, anh cũng nên về thay quần áo chứ!

Nhưng cô vẫn không dám gọi điện cho anh, sợ anh đang trong lúc nóng giận, sẽ cãi nhau với cô.

Hôm nay, khi Hạ Phồn Tinh trở về, cô phát hiện Mạc Dịch Thần đã về nhà.

Nhìn thấy bóng dáng anh, cô còn tưởng mình hoa mắt!

Cô vội vàng bước vào, vui mừng nói: "Anh Mạc, cuối cùng anh cũng đã về rồi, lần này anh đi công tác lâu thật đấy, gần nửa tháng rồi!"

Mạc Dịch Thần thản nhiên liếc nhìn cô một cái, không đáp lời.

Thật ra anh căn bản không hề đi công tác, khoảng thời gian này, anh đều ở trong căn biệt thự của mình.

Lúc rảnh rỗi thì leo núi, bơi lội, tắm suối nước nóng, suy nghĩ về mối quan hệ của mình và Hạ Phồn Tinh, sắp xếp lại suy nghĩ.

Thật ra làm sao anh không nhớ nhung Hạ Phồn Tinh chứ, ngày nào anh cũng nghĩ đến cô, cũng muốn trở về.

Nhưng anh sợ cô căn bản không thích anh, sợ cô thích người đàn ông khác, cho dù đó là Tống Mạc Sinh hay là Tô Ngọc Cẩn kia.

Cho nên, anh không dám đối mặt, mới không trở về.

Lần này, anh thật sự không nhịn được nữa, rất muốn gặp cô, nên mới trở về!

Trong lòng anh muốn gặp cô đến phát điên, nhưng ngoài mặt vẫn thản nhiên nói: "Đây là nhà của anh, đương nhiên anh phải về rồi, sao vậy, em không hoan nghênh à?"

Hạ Phồn Tinh bất lực nói: "Sao có thể chứ? Đây là căn nhà anh thuê mà, đương nhiên anh muốn về lúc nào thì về, sao em lại không hoan nghênh anh được? Thật ra, mấy ngày anh không có ở đây, em... em rất nhớ anh, em vẫn luôn chờ anh về, nhưng anh mãi không về, em cũng không dám gọi điện cho anh, sợ anh không vui. Tóm lại, em rất mong anh về."

"Đây là lời thật lòng của em sao?" Mạc Dịch Thần nhìn cô với vẻ không dám tin.

"Đương nhiên rồi! Sao em phải lừa anh chứ? Đây chính là lời thật lòng của em." Hạ Phồn Tinh vội vàng giải thích.

Thế nhưng Mạc Dịch Thần vẫn tỏ vẻ không tin.

Anh đứng dậy, lạnh lùng nói: "Anh vào phòng đây!"

Nói xong, anh cũng không để ý đến Hạ Phồn Tinh, lạnh lùng bước vào phòng, còn đóng cửa lại, khóa trái cửa, cứ như rất sợ Hạ Phồn Tinh xông vào vậy.

Hạ Phồn Tinh buồn bã lắc đầu.

Trước đây đều là cô khóa cửa, cô sợ anh xông vào, bây giờ lại đổi thành anh rồi!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/chop-nhoang-thanh-phu-nhan-tong-tai-than-phan-thuc-su-khong-the-che-giau/chuong-213-anh-ay-da-tro-ve.html.]

Người đàn ông này vẫn còn đang giận sao?

Ngay cả nói chuyện với cô cũng không thèm nói hai câu, đã không thèm ngoảnh lại mà đi thẳng về phòng, vẫn lạnh nhạt như vậy.

Cô đi đến trước cửa phòng Mạc Dịch Thần, nhẹ nhàng gõ cửa, "Anh Mạc."

"Sao vậy?" Giọng nói xa cách của Mạc Dịch Thần truyền đến.

"Anh ăn cơm tối chưa? Có muốn em nấu cơm cho anh không?"

"Không cần đâu, cảm ơn, em cứ tự lo cho mình đi, anh ăn rồi!" Mạc Dịch Thần thản nhiên nói.

"Ồ, vậy được rồi!" Hạ Phồn Tinh thất vọng đi vào bếp.

Thật ra cô muốn ăn cơm cùng anh.

Một mình ăn cơm thật cô đơn, vẫn là có anh bầu bạn thì tốt hơn.

Ăn cơm xong, Hạ Phồn Tinh liền dọn dẹp sạch sẽ, đi tắm.

Tắm xong, cô ngồi vào bàn làm việc thêm một lúc nữa là có thể đi ngủ rồi!

Thế nhưng khi cô đang làm việc, máy tính của cô bỗng nhiên tối đen!

Cô vội vàng khởi động lại máy tính, nhưng lại phát hiện căn bản không thể mở lên được, màn hình vẫn tối đen như mực, cô lập tức lo lắng nhíu mày.

Trong máy tính này có rất nhiều tài liệu quan trọng, nếu không mở được thì tiêu đời rồi!

Đột nhiên, cô nhớ đến Mạc Dịch Thần.

Cô nhớ anh trước đây thường làm việc ở nhà, sử dụng máy tính rất thành thạo, còn có thể giải quyết một số vấn đề trên máy tính.

Nghĩ đến đây, cô vội vàng bước ra khỏi phòng, đến trước cửa phòng Mạc Dịch Thần, "Anh Mạc, anh ngủ chưa?"

Cô nhẹ nhàng gõ cửa hai tiếng, thấp thỏm chờ đợi câu trả lời của anh.

"Anh chưa ngủ, sao vậy?" Bên trong lại truyền đến giọng nói bình thản của Mạc Dịch Thần.

Hạ Phồn Tinh nói: "Là thế này, máy tính của em đang dùng thì tự nhiên bị hỏng, màn hình tối đen, anh không phải biết sửa máy tính sao? Anh có thể đến xem giúp em được không?"

"Anh không biết sửa máy tính." Mạc Dịch Thần lạnh lùng từ chối.

Hạ Phồn Tinh không ngờ, anh lại từ chối mình.

Thậm chí còn không thèm đến xem giúp cô một cái, đã trực tiếp nói không biết.

Anh thật sự quá lạnh lùng!

Nhưng cô vẫn không từ bỏ ý định, tiếp tục nói: "Anh không phải rất rành về máy tính sao? Em thấy lần trước máy tính của anh gặp vấn đề, anh đã sửa rất nhanh mà, anh chắc là biết sửa đấy."

"Anh đâu phải thợ sửa máy tính, sao có thể giải quyết được vấn đề của em chứ? Lần trước của anh chỉ là một vấn đề nhỏ thôi!" Mạc Dịch Thần lạnh giọng nói.

Hạ Phồn Tinh sốt ruột nói: "Anh Mạc, em thật sự rất gấp, bây giờ em rất cần dùng máy tính, phiền anh xem giúp em một chút, chỉ cần xem thôi được không?"

Nghe vậy, Mạc Dịch Thần đành bất lực bước đến, mở cửa.

Vừa mở cửa, anh liền nhìn thấy cô gái với vẻ mặt bối rối, đang lo lắng đứng đó.

Vừa rồi anh cố tình giả vờ lạnh lùng như vậy, anh không muốn đến gần cô quá, để tránh bản thân lại rung động với cô, như vậy anh sẽ càng thêm đau lòng.

Giờ phút này nhìn thấy dáng vẻ đáng thương của cô, anh lập tức động lòng trắc ẩn.

Anh nói: "Được rồi, anh xem giúp em, nhưng anh không đảm bảo có thể sửa được."

"Cảm ơn anh." Anh có thể giúp cô xem, cô đã rất mãn nguyện rồi!

Có sửa được hay không là chuyện thứ yếu.

Diệu Diệu Thần Kỳ

Nói xong, Mạc Dịch Thần liền bước vào phòng của Hạ Phồn Tinh.

Đã lâu rồi không bước vào phòng cô, vừa vào phòng, anh liền ngửi thấy một mùi hương thoang thoảng, giống như mùi hương trên người cô vậy.

Trái tim anh, lại một lần nữa thắt lại.

Sau đó, anh đi đến trước máy tính của cô, bắt đầu kiểm tra.

 

Loading...