Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Chồng Tôi Là Oan Gia - Chương 46: Ngoại truyện 3

Cập nhật lúc: 2024-12-03 10:53:38
Lượt xem: 16

"Ông xã, em muốn ăn dâu tây."

 

"Ông xã, em đau lưng."

 

"Ông xã, chân em bị tê."

 

"Ông xã..."

 

Trầm Giai Lạc đang dần vào những tháng cuối của thai kì nên dần trở nên khó tính, cơ thể khó chịu. Phong Dực thì ngày đêm lo sốt vó, việc công ty chỉ xử lý qua điện thoại, còn lại giao hết cho trợ lý A Trình. Vị trợ lý nào đó cũng đành ngậm ngùi, thôi thì vì bà chủ vậy.

 

"Phong Dực, em khó chịu."

 

"Bà xã, em khó chịu chỗ nào?"

 

"Chỗ nào cũng khó chịu."

 

"Bà xã, ngoan nào, anh xoa bóp cho em."

 

Trầm Giai Lạc nhìn người đàn ông đang tỉ mỉ bóp vai cho mình, ánh mắt ôn nhu dịu dàng, có chút lo lắng. Ai biết được người đàn ông hô phong hoán vũ trên thương trường lại ở nhà có thể là một ông chồng ôn nhu, dịu dàng. Cô tự dưng thấy yêu anh vô hạn, xoay người ôm lấy cổ anh.

 

"Bà xã..."

 

"Dực, em yêu anh c.h.ế.t mất."

 

"Ngoan, để anh bóp vai cho."

 

Cô im lặng nhìn hắn, hạnh phúc ngập tràn.

 

\*\*\*\*\*\*\*\*\*\*\*\*\*\*\*\*\*\*\*\*\*\*\*\*\*\*\*\*\*\*

 

Hôm nay là ngày dự trù cô sẽ sinh, Phong Dực đã sắp xếp trước một phòng đặc biệt ở bệnh viện cho cô trước 1 tuần.

 

Giây phút mồ hôi cô ứa ra đầy trán, bụng dưới đau quặn thắt là lúc hắn đến thở cũng chẳng dám thở mạnh. Nhìn cô bị đẩy vào phòng sinh, hắn cuống cuồng, cảm giác xưa nay chưa từng có. Hắn trước giờ trên thương trường thủ đoạn không ghê tay, mỗi lần ra tay đều bình thản, nhưng bây giờ, hắn thừa nhận là mình run rẩy đến không thể nói nên lời. Hắn đi đi lại lại trước phòng sinh, nghe tiếng thét của bà xã đại nhân nhà mình mà trái tim đập như trống. Trầm Quân, Liễu Tuệ Thanh, Lâm Khải cũng đến, chứng kiến bộ dạng của hắn ai cũng bật cười không thôi.

 

Tiếng trẻ con khóc vang lên, đánh tan cái yên tĩnh xâm chiếm hành lang bệnh viện. Trái tim hắn đập nhanh vô cớ. Cô y tá ôm đứa trẻ đã được lau rửa quấn trong chiếc khăn bông ra cho hắn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/chong-toi-la-oan-gia/chuong-46-ngoai-truyen-3.html.]

 

"Chúc mừng tiên sinh, là một bé trai."

 

Hắn hơi run rẩy đón lấy đứa bé trên tay, chân mày hắn giãn dần, khóe môi giương lên một nụ cười như gió xuân. Cô y tá chợt thẫn thờ, người đàn ông trên tạp chí nói là lạnh lùng âm lãnh giờ đây lại có thể mỉm cười rạng rỡ đến như thế.

 

Cậu bé như có thần giao cách cảm, vừa được bố ôm thì lập tức nín khóc, mồm ê a cáu kỉnh phun một ít nước bọt ra khỏi mồm.

 

"Nhìn xem, đứa nhóc này giống Phong Dực như đúc."

 

"Nào có, em thấy chân mày rất giống chị."

 

"Đúng là phép cộng giữa Phong Dực và Lạc Lạc, đứa nhóc này, lớn lên sẽ là một nam nhân yêu nghiệt như bố nó."

 

Trầm Giai Lạc được đưa vào phòng hồi sức, Phong Dực ôm tiểu bảo bối đến bên giường cô, nhẹ nhàng vuốt vài sợi tóc rơi tán loạn trên trán cô.

 

"Cho em xem con."

 

Hắn đặt tiểu bảo bối đang say ngủ lại cạnh cô, hành động tuy có lóng ngóng nhưng tràn đầy tình yêu. Cô khẽ vuốt ve đứa trẻ, mỉm cười dịu dàng.

 

"Bà xã, cảm ơn em."

 

\*\*\*\*\*\*\*\*\*\*\*\*\*\*\*\*\*\*\*\*\*\*\*\*\*\*\*\*

 

Bảo bối nhà Phong Dực được ông bố mình đặt cho cái tên oai phong \- Phong Minh Triết. Đứa nhóc này đích thực là một ranh con ngay từ khi còn chưa biết đi.

 

"Bảo bối lại đây với bố nào."

 

Có trời mới biết hắn ở công ty mà lòng như lửa đốt, chỉ chực chờ tan ca mà quay về với hai mẹ con nhà cô. Hắn vứt tập tài liệu xuống sofa, vào phòng nhìn cậu quý tử đang nghịch đồ chơi trên giường. Nhưng đứa trẻ này với hắn đến nửa phần quan tâm cũng không, mặc kệ hắn dỗ dành vẫn cứ nghịch đồ chơi phần mình.

 

"Bảo bối ơi, lại uống sữa nào."

 

Nghe tiếng của mẹ thân yêu, cậu nhóc liền vứt đồ chơi trên tay xuống, ánh mắt long lanh giơ hai tay về phía mẹ đòi bế bỏ mặc ông bố nào đó đang đen mặt.

 

Cậu nhóc còn đang phải b.ú mẹ, ngước lên nhìn Phong Dực bằng ánh mắt.

 

"Con cướp người phụ nữ của bố này, bố có giỏi đến đây giành đi."

Loading...