“Chị dâu nấu đó.”
Tạ Tiểu Ngọc đỡ hơn nhiều, đường đỏ và long nhãn quý lắm, là phần chị dâu để dành cho lúc ở cữ. Tạ Tiểu Ngọc dự định đợi bố gửi phiếu đường tới, sẽ mua nửa cân đường đỏ tặng chị dâu để trả nghĩa.
Đã nấu thì nên lãng phí, cô cũng thích uống loại nước đường đỏ ngọt ngào . Uống xong, cô với Phúc Sinh:
“Phúc Sinh, với chị dâu là em đỡ đau , bảo chị đừng nấu nước đường nữa.”
Phúc Sinh bưng bát ngoài. Tối đến, khi ngủ, nhớ tới lời chị dâu dặn là đắp ấm tay chân cho Tiểu Ngọc. Phúc Sinh thích khác chạm , cũng tuyệt đối sẽ chủ động chạm khác, nhất là phụ nữ.
Tiểu Ngọc thì khác, hôm nay cô đau đến mức tưởng cô sẽ c.h.ế.t vì đau.
Phúc Sinh đặt đôi bàn chân lạnh toát của Tạ Tiểu Ngọc giữa hai chân rắn chắc của , nắm lấy bàn tay nhỏ lạnh lẽo của cô trong bàn tay to ấm áp.
Tạ Tiểu Ngọc ngạc nhiên vô cùng, Phúc Sinh để cô chạm , còn là chủ động nữa, đây đúng là một bước tiến lớn! Trên Phúc Sinh thật sự ấm, tay chân cô nhanh chóng ấm lên, ngủ cũng ngon giấc.
Khi ngủ say, cô bước giấc mơ của Phúc Sinh. Trong giấc mơ là cảnh Phúc Sinh mới xuyên đến đây, lúc đang gánh nước thì phát hiện Vương Nhị Lại đang bò rạp cửa sổ bếp nhà thím Liêu, lén phụ nữ tắm.
Tạ Tiểu Ngọc nghiến răng tức giận, tên Vương Nhị Lại đúng là đồ cặn bã. Phúc Sinh nhặt một cục đá ném vỡ đầu , khiến đến trạm y tế băng bó, mà Phúc Sinh thím Liêu hiểu nhầm là tên lưu manh rình trộm tắm.
Thời gian chuyển, đến cảnh sắp xảy : thím Liêu vì chuyện con trâu, vì chuyện Phúc Sinh con rể, liền đến công xã tố cáo Phúc Sinh là lưu manh. Con gái bà cũng giải thích. Tạ Tiểu Ngọc tức đến phát run.
Cô giận quá mà tỉnh giấc, bật dậy gõ cửa phòng chồng Cao Phân:
“Mẹ ơi, con chuyện gấp với !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/chong-toi-la-nguoi-co-dai/chuong-29.html.]
Tạ Tiểu Ngọc nàng mơ, mơ thấy Phúc Sinh dùng đá ném Vương Nhị Lai – kẻ lén phụ nữ tắm – thím Liêu vu cho tội giở trò đồi bại, thậm chí còn tố cáo lên công xã.
Cao Phân tức đến sôi máu, Liêu Hồng Trà cũng từng vu oan cho Phúc Sinh, còn ép Phúc Sinh con rể ở rể trong nhà bà . Cao Phân tin tưởng nhân phẩm của Phúc Sinh, Tiểu Ngọc ngủ chung giường với mỗi ngày mà còn thành thực sự, thể giống như lời thím Liêu là chẳng gì.
Bà gọi Phúc Sinh đến, hỏi:
“Chuyện trong giấc mơ vợ con kể thật ? Con từng dùng đá ném Vương Nhị Lai ?”
Gần đây Phúc Sinh mơ, luôn cảm thấy bên cạnh một luồng sức mạnh dẫn dắt, khiến lang thang trong giấc mơ. Lần còn mơ thấy đứa con của Diệp Tứ, nhăn nhúm, dễ , nhưng vẫn mỉm .
Đêm qua mơ thấy chuyện khi mới đến đây, dùng đá ném đầu Vương Nhị Lai. Không ngờ Tiểu Ngọc cũng mơ thấy. Tuy hiểu rõ ngọn ngành, vẫn gật đầu.
Dù tin giấc mơ của Tiểu Ngọc, nhưng Phúc Sinh dối. Cao Phân lập tức mặc áo, gọi con trai cả, sang gõ cửa nhà chị Hoa hàng xóm, gọi Đội trưởng Giang bàn chuyện.
Dĩ nhiên, Cao Phân nhắc gì đến chuyện giấc mơ của Tiểu Ngọc. Bà với của Đội trưởng Giang – bà Trần đại nương – rằng Phúc Sinh khi gánh nước ngang nhà thím Liêu, thấy Vương Nhị Lai đang rình mò bên cửa sổ nhà bếp, trộm phụ nữ tắm. Phúc Sinh bèn dùng đá đuổi gã , ai ngờ thím Liêu vu oan là trộm, còn bắt con rể ở rể, mắng đuổi nên ghi hận trong lòng.
Dạo Phúc Sinh còn cứu trâu cày của đội sản xuất, càng khiến thím Liêu thêm thù oán.
“ , Liêu Hồng Trà chạy lên công xã tố cáo Phúc Sinh giở trò đồi bại. Phúc Sinh nhà thật oan uổng quá .”
Bà Trần đại nương dám tin:
“Lại còn vô lương tâm như thế ? A Phân, chị từ ? Có nhầm lẫn gì ?”
“Mai lên công xã hỏi một cái là ngay thôi.”