Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Chồng Tôi Là Kẻ Thù - Chương 160

Cập nhật lúc: 2025-02-04 20:39:06
Lượt xem: 5

Lý Thiến Vi: [Cụ thể như thế nào thì tôi không biết rõ. Dù sao thì tôi nghe nói trợ lý Dương hỏi tổng giám đốc Lương rằng vị trí thư ký còn trống nên chọn trực tiếp trong công ty hay tuyển người mới. Tổng giám đốc Lương nói rằng vị trí này tạm thời không tuyển người.]

Nói đến đây, Lý Thiến Vi bùi ngùi nói: [Sau khi cô từ chức rời đi, tôi luôn cảm thấy bên cạnh rất vắng vẻ, tôi rất nhớ cô.]

Thi Hảo cười khổ, gõ chữ trả lời: [Tôi cũng rất nhớ mọi người.]

Lý Thiến Vi: [Vậy thì khi nào có thời gian cô nhớ phải quay lại thăm chúng tôi đấy. Cô đã tìm được công việc mới chưa?]

Thi Hảo: [Chờ tôi về mang quà cho mọi người nha, còn chuyện tìm việc thì tôi tính để một thời gian nữa rồi suy nghĩ sau.]

Lý Thiến Vi: [Cũng đúng, vậy cô cứ chơi thật vui đi đã, tuần trước tôi ngủ không ngon nên giờ có hơi buồn ngủ.]

Thi Hảo: [Được, cô đi ngủ trước đi. Chúc ngủ ngon nha.]

Lý Thiên Vi: [Ngủ ngon.]

Sau khi kết thúc cuộc trò chuyện với Lý Thiến Vi, Thi Hảo nhìn chằm chằm vào điện thoại mất nửa phút.

Cô cố nhịn nhưng cuối cùng vẫn không kìm được mà tìm kiếm cái avatar quen thuộc rồi nhấn vào.

Cuộc trò chuyện giữa hai người dừng lại ở lúc Lương Tây Kinh còn đang ở Đức, anh nói với cô rằng anh muốn đưa cô đến đó chơi, cô trả lời là đến lúc đó rồi nói sau và anh nói được.

Nhìn thấy hai câu này, Thi Hảo cố nén sự xúc động. Cô đi đến ban công, nhìn ánh trăng sáng trong bên ngoài cửa sổ và đường chân trời biển đen kịt ở cách đó không xa.

Khách sạn của cô và Ôn Ỷ thuê ở gần biển, khi mở cửa sổ có thể nghe thấy tiếng sóng biển vỗ rì rào.

Thi Hảo nhìn về phía xa, lắng nghe, nghĩ đến lúc chiều đứng bên bờ biển với Ôn Ỷ, bàn chân đạp trên cát mềm, Ôn Ỷ hỏi cô có cảm thấy vui hơn không.

Thi Hảo nói có.

Nhưng cô còn một câu chưa nói là, dường như cô nhớ Lương Tây Kinh nhiều hơn cô nghĩ.

Khuôn mặt của Lương Tây Kinh thoáng chốc hiện lên trong tâm trí cô, cô nghe thấy rõ tiếng tim mình đập.

Ôn Ỷ bước từ trong buồng tắm ra, nhìn bóng lưng cô độc lẻ loi của cô: “Hảo Hảo, cậu đang làm gì vậy?”

Thi Hảo xoay người, nhìn cô ấy nói: “Ôn Ỷ, không có sau đó nữa rồi.”

Ôn Ỷ sửng sốt, mặc dù nghe không hiểu ngữ cảnh và trọng điểm của câu này là gì nhưng cô ấy biết cô đang ám chỉ điều gì.

Cô ấy tiến đến ôm lấy cô: “Không sao đâu, còn có tớ ở bên cậu mà.”

Thi Hảo cúi đầu dựa vào vai cô ấy, rầu rĩ đáp lại.

Sau khi ra biển chơi bốn ngày, Thi Hảo và Ôn Ỷ trở về thành phố Giang.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/chong-toi-la-ke-thu/chuong-160.html.]

Sau khi trở lại thành phố Giang, Thi Hảo đã nhân cơ hội đi làm giấy tờ cho căn nhà mà lúc trước cô nhìn trúng. Sau khi mua nhà xong, cô bắt đầu tập trung tìm kiếm công việc.

Về phương diện này, Thi Hảo còn rất bỡ ngỡ.

Thi Hảo chỉ làm ở tập đoàn Lương thị và chưa từng phỏng vấn ở chỗ khác bao giờ, vừa nghĩ đến chuyện phải đi phỏng vấn là cô lại cảm thấy hơi lo lắng.

Còn may là cô đã làm thư ký của Lương Tây Kinh trong rất nhiều năm nên cho dù cô có lo lắng thì cũng sẽ không thể hiện điều đó ra ngoài. Thi Hảo vẫn là có cái bản lĩnh “cố làm ra vẻ”.

Sau đó suốt một khoảng thời gian, Thi Hảo bận rộn đi tìm việc làm.

Sau gần nửa tháng tìm kiếm, Thi Hảo vẫn chưa thể tìm được một công việc tử tế.

Hôm nay ngay sau khi phỏng vấn xong, Thi Hảo đã tình cờ gặp Dương Văn Tuấn.

Nhìn thấy cô, Dương Văn Tuấn vô cùng kinh ngạc: “Thi Hảo, sao em lại ở đây?”

Thi Hảo bất đắc dĩ cười cười, hướng về phía trên tầng chỉ chỉ: “Em tới đây phỏng vấn.”

Dương Văn Tuấn ngạc nhiên: “Phỏng vấn?”

Thi Hảo gật đầu.

Dương Văn Tuấn hiểu rõ, anh ấy liếc nhìn thời gian trên đồng hồ: “Sắp đến bữa trưa rồi, có tiện để đàn anh mời em một bữa hay không?”

Thi Hảo mỉm cười: “Được.”

Gần đó có vài nhà hàng khá ngon, sau khi hỏi khẩu vị của Thi Hảo, Dương Văn Tuấn đã cùng cô đến đó.

Sau khi đến nhà hàng ngồi xuống bàn, Dương Văn Tuấn đưa thực đơn cho cô: “Em cứ tùy ý gọi.”

Thi Hảo cười nói: “Vậy em không khách sáo với anh đâu nha.”

Dương Văn Tuấn làm một tư thế xin mời.

Sau khi gọi món xong, Dương Văn Tuấn trò chuyện với cô: “Em tìm việc có thuận lợi hay không?”

Anh ấy không hỏi Thi Hảo tại sao lại từ chức.

Thi Hảo nhướng mắt: “Em muốn thử chuyển qua một ngành nghề mới.”

Dương Văn Tuấn hiểu ra: “Mục tiêu phương hướng của em là gì?”

Thi Hảo: “Em muốn thử làm chiến lược tiếp thị.”

Đây là một trong những chuyên ngành của cô, đồng thời cũng là phương hướng cô quan tâm.

Lúc trước cô đã từng là một ngày nào đó sau khi cô từ chức, cô sẽ chuyển công việc và đi theo hướng chiến lược tiếp thị.

Loading...