Sáng nay từ miệng Lê Tiêu là con gái, sợ thích, còn lấy con gái khuyên , con gái gì , về cũng thể thi đại học tiền đồ.
Lê Tiêu như hình như cũng cần bà khuyên, mở miệng là trái một câu An An một câu An An, trông còn thích hơn bất kỳ ai khác.
Lê Tiêu ở nơi , hơn nữa thím Vương là kinh nghiệm, khi Giang Nhu đang ăn cơm sẽ nhịn chuyện sữa với bà , xong nhỏ giọng lo lắng : "Sữa bột nào bằng sữa , ăn một hai bữa còn , ăn nhiều cháu sợ đủ dinh dưỡng."
Thím Vương xong nhíu mày, nhịn hỏi: "Mẹ chồng cháu tới ?"
Giang Nhu nhún vai, "Đến ."
Vừa tới ghét bỏ là con gái.
Giang Nhu thêm gì, nhưng dáng vẻ của cô, thím Vương cũng Lâm Mỹ Như là hạng gì, nhịn phi một tiếng, "Thím thật xem bà già thể hưởng cái phúc của đứa con riêng đó ?"
Giang Nhu phụ họa gật đầu, cô đang chờ xem kịch vui.
Thím Vương cũng hỏi tới Giang Nhu, dù hai đứa nhỏ đều đáng thương, "Cũng do thím nghĩ tới, vội, sáng mai thím tới mở sữa cho cháu, thể đau, cháu chuẩn sẵn sàng, đêm nay cháu rãnh thì xoa nơi đó nhiều một chút."
Nghe thấy lời của thím Vương, Giang Nhu an tâm, cảm kích thím Vương, "Cám ơn thím."
Lời là thực tâm thực lòng, cô xuyên qua đây tuy rằng gặp nhiều kỳ lạ, nhưng đồng thời, cũng nhiều cho cô cảm thấy ấm áp.
Thím Vương lắc đầu, "Khách sáo gì, thím thích như cháu, với ai cũng so đo, việc còn rộng rãi."
Tươi mặt Giang Nhu càng sâu.
Lê Tiêu ăn xong đó rửa sạch hũ sứ, khi thím Vương , Giang Nhu bảo tiễn , khi trở về với cô, năm con cá trích tặng thím Vương một con, còn chia một ít hoa quả khô cho bà , cái khác thì nhờ thím Vương thuận đường mang về nhà.
Giang Nhu gật đầu, khen một câu, "Bây giờ việc càng ngày càng chừng mực, chính là như , thím Vương đối xử với chúng là do con thím , chúng cũng thể chỉ chiếm lợi."
Lê Tiêu khẽ ừ, và mấy Chu Kiến từ nhỏ cùng lớn lên, ở chung luôn luôn chẳng phân biệt , những điều là học từ Giang Nhu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/chong-toi-la-dai-ca-giang-ho-nguy-hiem/chuong-85.html.]
Sắc trời dần tối, bà già ở giường giữa sớm rời , đổi thành đứa nhỏ lớn tới lúc ban ngày, khi còn hung dữ cảnh cáo cô, bảo cô gái buổi tối đừng ngủ, trông chừng em trai.
Giống như ai cũng thèm cháu trai bà .
Cô gái cúi đầu dám lời nào.
Đợi , cô thật sự chuyển ghế ở bên giường sơ sinh, tựa như trông chừng em trai cả đêm.
Mà phụ nữ ở giường đầu tiên, cả một ngày cũng nhà tới, cơm trưa và cơm chiều vẫn là do y tá mua giúp.
Giang Nhu cũng tiện hỏi nhiều lắm, chỉ bảo Lê Tiêu khi lấy nước ấm cũng lấy một bình giúp cô .
Buổi tối Giang Nhu tắm rửa cũng do Lê Tiêu giúp đỡ, thím Vương sản phụ rửa mặt dùng lá ngải, cho nên mang theo nhiều lá ngải khô từ trong nhà dẫn, đều là nhờ kiếm ở cuối thôn, dùng nước sôi ngâm, khi ngâm lá ngải nước màu đen thì dùng rửa mặt đánh răng.
Cũng chà một chút, khi Giang Nhu sinh, đều đau đến mức đổ mồ hôi.
thể hiện tại của cô vẫn yếu ớt, động tác mạnh một chút cũng sức .
Lúc cô cũng khách sáo với Lê Tiêu, bảo ngoài, cứ ở trong phòng tắm vắt khăn mặt cho cô.
Lê Tiêu sợ cô cảm lạnh, nước còn nóng, ánh cứ vắt nước khăn mặt như , khi Giang Nhu bắt đầu lau cổ, nóng tới run lên, miệng còn phát một tiếng "hít".
Xoay đầu tay , đỡ cô dậy, hai tay chống ở bên bồn, thể thấy hai tay đỏ bừng.
Anh rên một tiếng.
Nghe thấy âm thanh, còn thêm câu, "Nóng chút mới , thím Vương thể cảm lạnh."
Bây giờ sắp coi lời của thím Vương như thánh chỉ.
Giang Nhu cũng hiểu, đành ngoan ngoãn dùng khăn mặt lau.
Lau xong đưa cho , đổi một bộ quần áo rộng rãi sạch sẽ.