Giang Nhu thấy tin tức, buổi chiều ngày đó lập tức ôm An An đến trường học với Lê Hân.
Nhất Trung nghỉ hè nhưng cổng trường học cũng náo nhiệt, xa xa thấy cổng lớn treo biểu ngữ màu đỏ, phía in tên học sinh thi đậu đại học trọng điểm.
Tầm mắt Giang Nhu , thấy thứ hai chính là tên của , xếp hạng nhất là bạn học lớp xã hội, thi đậu đại học đầu cả nước.
Điểm của Giang Nhu thật thể ghi danh trường học hơn, nhưng vì lúc điền ngành đó thành tích, cô dám điền quá , chọn ngành cũng tính là đầu.
với Giang Nhu mà , thể thi đậu là chuyện .
Khi trường học, Giang Nhu thấy vài gương mặt quen thuộc, đều là bạn học , bọn họ thấy cô, mặt đều hiện lên một vẻ phức tạp.
Mặt Giang Nhu đổi sắc về phía văn phòng trường, khi ngang qua dãy nhà dạy học, còn thấy chủ nhiệm lớp Tăng Thiến tủm tỉm chuyện phiếm với một đám thầy cô.
Giang Nhu lên tiếng chào hỏi, "Chào cô."
Tăng Thiến thấy là cô, vẫy tay, "Lại đây."
Sau đó đắc ý giới thiệu với mấy giáo viên bên cạnh, "Đây là học sinh của - Giang Nhu, đều do , lúc khi điền nguyện vọng, bảo em đừng điền quá , bây giờ trễ nải em , nếu thể đậu học học Z và đại học H, bây giờ ngẫm trong lòng khó chịu."
Giang Nhu qua, "Cô đừng như , trình độ của em bày ở đó, cho dù cô bảo em điền trường hơn, em cũng dám điền, là may mắn."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/chong-toi-la-dai-ca-giang-ho-nguy-hiem/chuong-200.html.]
"Hơn nữa, đại học G còn là đại học trong ước mơ của em, em thỏa mãn ."
Cô giáo bên cạnh Tăng Thiến : "Vừa nãy cô thấy em điền ngành Trung y, về học cho , các thầy cô giáo viên, thể hoặc nhiều hoặc ít bệnh nghề nghiệp, học trường cũng khám cho các thầy cô nhé."
Cô giáo hỏi: "Sao đang yên đang lành học ngành Trung y thế, chủ nhiệm lớp của em tiếng Anh của em hả? Sau vẫn là ngành tiếng Anh nổi tiếng, trường cũng tìm công việc ."
Tươi mặt Giang Nhu càng sâu sắc, "Em thực sự thích văn hóa Trung hoa, hiểu thêm về những nội dung liên quan."
Lời cô thật tâm thật lòng, lúc Kim Đại Hữu đến nhà ăn cơm , những bạn học đều khinh thường Trung y, cảm thấy Trung y đều là bã đậu, xong trong lòng vui, mắng bọn họ sính ngoại.
Lúc cô xong trong lòng thoải mái, bởi vì từng tiếp xúc với những ngành nghề như cảnh sát hình sự, cô rõ, sự xâm lược văn hóa vẫn tồn tại, nhất là ngành Trung y, cực kỳ nghiêm trọng, nước ngoài ác ý tuyên truyền Trung y vô dụng, ăn mòn tan rã tín nhiệm của dân chúng với Trung y, lén trộm phương thuốc quý báu.
Trước cô từng bạn học Trung y cũng , mà là nhiều dược liệu đều lưu lạc nước ngoài, hiệu quả thuốc quan hệ với dược liệu, dược liệu mọc ở nơi khác sẽ hiệu quả thuốc lớn, hàng năm nước R tiêu tốn lượng lớn tài chính mua thuốc Trung y nhất, mà trong nước chỉ thể dùng thuốc mọc ở nơi khác.
Thậm chí khi cô học còn từng giáo viên giảng một vụ án, mấy chục năm một lão Trung y vì bảo vệ một phương thuốc Trung y, cả nhà đều hại chết, sự kiện đó cực kỳ tàn nhẫn.
Trung y cũng kém hơn Tây y, hai mươi năm xảy bệnh dịch mang tính cầu, khi quốc gia nghiên cứu chế tạo vắc-xin phòng bệnh, Trung y phát huy tác dụng lớn.
Bản Giang Nhu cũng cảm thấy là một mâu thuẫn, khi từng học trường cảnh sát và thực tập, cảm thấy mệt mỏi quá vất vả quá, cần cù ngoan ngoãn việc luôn nghĩ đổi công việc.
lúc khi điền nguyện vọng, thế nhưng trong lòng cô vẫn điền trường cảnh sát, bởi vì đột nhiên phát hiện lúc tuy rằng quá khổ quá mệt, nhưng bây giờ khi nhớ cảm thấy phong phú, cho hoài niệm.
Chẳng qua cô vẫn lý trí, thể chất hiện tại của cách nào đuổi kịp bản đời , cô ở đời , khi huấn luyện với vẫn luôn trong top, gia thế cũng trong sạch.