Chồng Quân Nhân Siêu Cưng Vợ, Kết Hôn Ba Năm Sinh Hai Bé - Chương 169: Thịt khô, vịt khô, gà khô, lạp xưởng khô...
Cập nhật lúc: 2025-10-02 06:02:46
Lượt xem: 14
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sau một lúc, Giang Niệm cùng đến căn nhà nhỏ nơi Giang Chấn Sơn và Hà Lệ Mai bốn đang ở.
Tình trạng ngôi nhà hơn Giang Niệm tưởng tượng một chút, là nhà đất kết cấu gỗ, hai gian phòng bên trái và bên , còn một cái sân nhỏ. Hà Lệ Mai là ưa sạch sẽ, dù đến nông trường vẫn dọn dẹp căn nhà sơ sài gọn gàng.
Chỉ là vị trí hẻo lánh, ở cuối thôn, mặt nhà tựa núi. Nếu trời mưa lớn, nước mưa ào ào sẽ dội nhà gỗ, trong phòng sẽ ẩm ướt một mảng, e rằng dễ chịu lắm.
Có lẽ là con tâm linh tương thông, Giang Niệm chỉ khẽ nhíu mày, Hà Lệ Mai chuyện gì xảy .
Bà vỗ vỗ tay Giang Niệm, nhẹ giọng : “Không cần lo cho và ba con, chúng ở đây cũng khá , mỗi ngày khỏi cửa còn thể tiếng chim hót, cũng hàng xóm ồn ào, cái thanh tịnh.”
Thấy Hà Lệ Mai tâm thái như , lòng Giang Niệm cũng an ủi đôi chút.
Trong lúc chuyện, Giang Ngân Hoa và Tần Tam Dã thấy tiếng động, bước .
Tần Tam Dã gọi Giang Chấn Sơn và Hà Lệ Mai: “Ba, .”
Giang Chấn Sơn và Hà Lệ Mai Tần Tam Dã, cũng kích động như khi thấy Giang Niệm, vui mừng , đỏ hốc mắt ôm lấy Tần Tam Dã.
“Đường xa tới đây dễ dàng ? Vất vả dọc đường , đừng ngoài nữa, mau phòng .”
Giang Chấn Sơn và Hà Lệ Mai định nhà, Giang Ngân Hoa ở một bên kích động lên tiếng:
“Ba, , chỉ chị và rể tới, họ còn dẫn An An đến nữa, là cháu gái nhỏ của con! Con !”
Giang Ngân Hoa nhã nhặn nội liễm, hiếm khi nào phấn khích đến thế.
Giang Chấn Sơn và Hà Lệ Mai xong, kinh ngạc hỏi : “Thật ? Cháu ngoại của cũng tới ? Thật là... Đường xa như , thể mang một đứa bé nhỏ thế ngoài, dọc đường vất vả bao, trẻ con sẽ chịu tội mất.”
Vân Vũ
Hà Lệ Mai miệng thì cằn nhằn, nhưng mặt là nụ kìm , còn vui vẻ hơn cả khi thấy Giang Niệm.
Bà tăng nhanh bước chân phòng, cửa, liền thấy Tiểu An Bảo giường đệm.
Nhà nhỏ, bàn ăn và giường đệm đều ở gần , hôm nay đột nhiên đông , trong phòng suýt nữa chen .
Giang Chấn Sơn và Hà Lệ Mai Giang Niệm sinh từ sớm, nhưng vì lý do thực tế, hai ông bà từng thấy cháu ngoại, đây là đầu tiên gặp mặt.
Một bé con bụ bẫm như tượng ngọc, cứ thế xuất hiện mắt.
Tiểu An Bảo ngoài ý hề sợ lạ, tò mò xung quanh, mở to đôi mắt to tròn như hạt nhãn, đảo một vòng thì thấy Hà Lệ Mai và Giang Chấn Sơn.
Là hai ông bà xa lạ, nhưng cũng thiết.
Cô bé chớp chớp mắt, nghiêng đầu đ.á.n.h giá.
Hà Lệ Mai vẻ đáng yêu của Tiểu An Bảo, lòng bà như tan chảy, nhưng bà cũng thấy vết bớt rõ ràng mặt Tiểu An Bảo.
Khiến lòng căng thẳng.
Vết bớt , Tần Tam Dã bao giờ nhắc đến trong nhiều lá thư gửi về.
Hà Lệ Mai lộ vẻ lo lắng, theo bản năng về phía Giang Chấn Sơn.
Sắc mặt Giang Chấn Sơn cũng , vết bớt đỏ sậm mặt Tiểu An Bảo, nhíu mày.
Họ ghét bỏ, mà là lo lắng.
Lo lắng chỉ cho Tiểu An Bảo, mà còn cho Giang Niệm.
Một đứa bé như , nếu Tần Tam Dã bận tâm, Giang Niệm đây...
Giang Niệm hiểu rõ nỗi lo lắng trong lòng hai ông bà.
Cô tới, nhẹ nhàng nắm tay Hà Lệ Mai, đó xuống bên cạnh Tiểu An Bảo, nắm tay cô bé, chào hỏi:
“An An, đây là ông ngoại, đây là bà ngoại. Họ là ba của đó.”
Tiểu An Bảo lẩm bẩm tự : “Mẹ... Ba...”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/chong-quan-nhan-sieu-cung-vo-ket-hon-ba-nam-sinh-hai-be/chuong-169-thit-kho-vit-kho-ga-kho-lap-xuong-kho.html.]
Cô bé gọi ông ngoại bà ngoại, chỉ gọi ba , đó đưa đôi mắt to tròn về phía Tần Tam Dã.
Tần Tam Dã đến bên cạnh hai ông bà: “Ba, , An An như là , dù con bé thế nào cũng là con gái con.”
Giang Chấn Sơn và Hà Lệ Mai Tần Tam Dã , tảng đá đè nặng trong lòng đặt xuống, mặt nữa lộ nụ .
“Vậy là ... Vậy là ... Con khỏe mạnh là ... An An, ... Ài, bẩn quá, cũng thể ôm con bé ... Ta quần áo . Chấn Sơn, ông cũng , mau quần áo rửa tay ...”
Tiểu An Bảo Hà Lệ Mai cằn nhằn Giang Chấn Sơn, dường như thấy thú vị, khúc khích lên tiếng.
Có tiếng của trẻ con, căn phòng sơ sài lập tức trở nên náo nhiệt.
“Mẹ, xem! An An con bé kìa!”
“Con bé còn lúm đồng tiền, hai bên má đều ... Là một bé gái ngọt ngào...”
“Cái khuôn mặt nhỏ , giống hệt Niệm Niệm hồi nhỏ...”
Giang Chấn Sơn và Hà Lệ Mai một bộ quần áo khác, rửa sạch bụi bẩn , lấy hai quả quýt bóc vỏ cho Tiểu An Bảo ăn, bồi bé con một lát thì theo trời tối bắt đầu vội vàng nấu cơm.
“Mẹ, để con nấu cơm cho.” Giang Niệm chủ động .
Hà Lệ Mai chút sốt ruột : “Sao thể để con nấu cơm, với Mạch Miêu là , vả , con cũng nấu cơm.”
Ký ức của Hà Lệ Mai vẫn dừng ở lúc họ chia xa hai năm . Bà từ nhỏ cưng chiều Giang Niệm, đừng nấu cơm, Giang Niệm ngay cả rửa bát cũng .
Bà hiện giờ Giang Niệm, vẫn yêu thương như , chỉ là thêm một chút ngượng ngùng.
“Trong nhà gì đồ , nơi cũng mua thịt, tối nay thiệt thòi cho các con ăn đơn giản một chút, đợi mai tìm nhà khác trong thôn mượn một ít, đến lúc đó sẽ ăn ngon hơn.”
Nói đến đây, thể mang hành lý mà Giang Niệm và Tần Tam Dã mang đến.
“Mẹ, con với Tam Dã đều mang theo , ít đồ , chọn lựa xem, tối nay chúng nấu ăn.”
Giang Niệm lấy những bao lớn bao nhỏ , mở khóa kéo, mở bọc.
Có thịt khô, vịt khô, gà khô, lạp xưởng khô...
Vì thịt heo tươi bảo quản , thịt khô chế biến thể gửi một hai năm, đủ cho Giang Chấn Sơn và Hà Lệ Mai ăn trong thời gian lâu.
Có trứng gà, trứng vịt, trứng vịt muối...
Từng quả đặt trong túi gạo, như dù đường xóc nảy cũng lo va chạm vỡ.
Ngoài , bột mì, bột ngô, bột cao lương đều là cần thiết, đường đỏ, đường trắng, đường phèn thể thiếu.
Còn từng vại sữa mạch nha, từng viên kẹo trái cây, từng phần bánh hạnh nhân.
Giang Niệm chuẩn nhiều, nhiều vô kể, chỉ riêng sản phẩm thịt hơn 100 cân, những thứ khác lấy đó càng nhiều rực rỡ muôn màu.
Thoạt qua, cứ như quầy hàng của Cung Tiêu Xã chuyển đến .
Vừa lấy , chỉ Giang Mạch Miêu và Giang Ngân Hoa xem mắt choáng váng, ngay cả Giang Chấn Sơn và Hà Lệ Mai từng trải cũng sững sờ.
Nhiều đồ như , ngay cả lúc nhà họ xảy chuyện hai năm , cũng từng nhiều đến thế.
“Sao nhiều đồ thế , tốn bao nhiêu tiền chứ...” Hà Lệ Mai sự kinh ngạc ban đầu, lập tức nghiêm túc liên tục xua tay, từ chối : “Không , những thứ chúng thể nhận, đợi các con về thì mang hết . Niệm Niệm, con thể tiêu tiền như chứ!”