Chồng Quân Nhân Siêu Cưng Vợ, Kết Hôn Ba Năm Sinh Hai Bé - Chương 148: Trong núi, tìm bảo

Cập nhật lúc: 2025-09-29 08:27:05
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Giang Niệm mặc chỉnh tề, đeo giỏ tre lưng, trang xẻng nhỏ, cuốc nhỏ, chuẩn xuất phát.

đến mặt Tống Oánh Oánh, cúi đầu hôn lên má Tiểu An Bảo, dặn dò dịu dàng.

“An An, ngoan ngoãn ở nhà Dì, Mẹ ngoài, con lời nha ~”

“Ngô ngô... Ân ân...”

Tiểu An Bảo cầm nắm tay nhỏ, hừ hừ tỏ vẻ hiểu, dường như đang đáp lời.

Tống Oánh Oánh và Tiểu An Bảo cứ thế theo Giang Niệm khỏi cửa.

Giang Niệm ngoài sân, gặp ngay Hoàng Quế Hương tới.

Hoàng Quế Hương vẻ mặt hưng phấn kích động, còn vui hơn Giang Niệm, gặp mặt lập tức chào hỏi nhiệt tình.

“Em Niệm! Đồ ăn thức uống mang đầy đủ ? Lên núi dễ xuống . Em thật sự xa ? Nếu chỉ để đào Nấm Rừng, chúng thể ngọn núi gần hơn.”

“Lần để đào Nấm Rừng, ngọn núi gần hơn thứ cần, vẫn là chỗ . Chị Quế Hương, phiền chị cùng , còn dẫn đường cho .”

“Phiền phức gì mà phiền phức, em cần khách sáo với như . em , thật thích chạy lên núi, rộng lớn, thể đào đồ vật. Chỉ là những khác trong đại viện đều cùng , đàn ông nhà cũng cho một , là sợ lạc núi. Em xem buồn , một nhà quê như , thể lạc núi? Chỉ là họ quá lo lắng. May mà em cùng, đàn ông nhà mới đồng ý...”

Hoàng Quế Hương sóng vai cùng Giang Niệm, hai trò chuyện, khỏi đại viện.

Ra khỏi cửa, qua con mương ruộng, nhanh liền lên đến đường núi.

Hoàng Quế Hương quen thuộc với xung quanh, dẫn Giang Niệm đường nhỏ mà chỉ trong núi mới .

Lúc đầu cô cũng lo lắng, dù trong mắt cô Giang Niệm cũng giống như những khác, đều là cô gái thành phố, ít nhiều chút yếu đuối.

Huống chi Giang Niệm còn đang mang thai, chỉ sợ xảy chuyện bất trắc.

Cho nên Hoàng Quế Hương luôn liên tục đầu , chỉ sợ Giang Niệm mệt mỏi, vấp ngã, té ngã...

Cứ thế một tiếng.

Giữa chừng xảy một sự cố nhỏ.

Trên một con đường nhỏ trong núi, Hoàng Quế Hương ở phía , đầu nhắc nhở Giang Niệm.

“Em Niệm, con đường nhiều lá rụng, râm mát đón ánh nắng, sương sớm mặt đất nhiều, em tuyệt đối cẩn thận chân — A —”

Vân Vũ

Người mới cẩn thận một khắc , ngay đó chân trượt một cái, mất thăng bằng.

Hoàng Quế Hương hoảng sợ, vội vàng kêu lên một tiếng.

Các cô suốt là những con đường núi nhỏ, hẻo lánh gập ghềnh, bên cạnh đường núi là sườn núi cheo leo, nếu Hoàng Quế Hương cú ngã ngã xuống, thể sẽ lăn dài theo sườn núi.

Sự nguy hiểm thể tưởng tượng.

Cho nên khoảnh khắc lòng bàn chân trượt, tim Hoàng Quế Hương như nhảy lên cổ họng.

Chỉ thiếu nhắm mắt , chờ đợi cơn đau ập đến.

Trong cái rủi cái may — Giang Niệm đưa tay đúng lúc .

chộp cánh tay Hoàng Quế Hương, kéo mạnh hình mất thăng bằng của Hoàng Quế Hương .

Hoàng Quế Hương nghiêng , xem như vững nữa.

“Nguy hiểm thật nguy hiểm thật! suýt chút nữa ngã xuống! Thật là quá nguy hiểm!”

Hoàng Quế Hương sắc mặt tái nhợt, vỗ ngực, thở dốc liên tục dồn dập.

Chờ khi trấn tĩnh.

Hoàng Quế Hương đầu , mở to mắt, thể tin Giang Niệm, “Em Niệm, ngờ sức em lớn như ? Làm em kéo ?”

Thân hình Hoàng Quế Hương to lớn, vóc dáng cũng cao, bình thường căn bản kéo nổi cô .

ngay , Giang Niệm nhẹ nhàng, kéo cô trở .

“Rõ ràng là chăm sóc em, giờ thành em chăm sóc .” Hoàng Quế Hương chút áy náy, “Nếu còn , em Niệm đừng kéo , lỡ kéo em ngã xuống cùng, thì .”

“Chị Quế Hương, gì là , chẳng lẽ thể trơ mắt chị ngã xuống? Hơn nữa, chỉ là chuyện trong chớp mắt, nghĩ nhiều như . Chị mới là quan trọng nhất.”

Lời Giang Niệm , khiến lòng Hoàng Quế Hương ấm áp.

thể rõ, chỉ là cảm thấy những lời thoải mái, cảm động.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/chong-quan-nhan-sieu-cung-vo-ket-hon-ba-nam-sinh-hai-be/chuong-148-trong-nui-tim-bao.html.]

Giang Niệm , “Chị Quế Hương, chị mở đường, theo , cần , thể . Như chúng thể nhanh hơn một chút.”

“Được! Nghe em!”

Hoàng Quế Hương gật đầu, theo lời Giang Niệm , hai một nữa lên đường.

Không lâu .

Giang Niệm và Hoàng Quế Hương đến gần khu đất tới.

Các cô xem mảnh đất của đại viện, hết những việc vặt thể , căn bản phân biệt đó là đất nhà ai, dù cũng là chuyện nhỏ, coi như giúp đỡ.

Chỉ là lúc , Hoàng Quế Hương thế nào cũng cho Giang Niệm động tay.

Hoàng Quế Hương để Giang Niệm nghỉ ngơi ở một bên, cô động tác nhanh nhẹn nhanh, một lát xong.

Ngay đó.

Hai một nữa sâu trong núi.

Hoàng Quế Hương liếc mắt một cái thấy tảng lớn Nấm Rừng, cô mừng rỡ, hai mắt sáng lên.

Nấm Rừng , nhà cô ăn liên tiếp ba ngày, căn bản ngấy, còn phơi khô ít nấm dại, còn thể hầm canh ăn.

Vương Đại Tráng luôn thèm ăn, thường xuyên la ầm lên ăn Nấm Rừng.

Hoàng Quế Hương hôm nay chuẩn , chỉ đeo giỏ tre, còn mang theo mấy cái túi da rắn, đựng đầy tuyệt đối về nhà.

Theo thời tiết ngày càng nóng, núi chỉ Nấm Rừng nhiều, các loại rau dại cũng nhiều lên.

Như rau sam, dương xỉ, cỏ tro, măng dại...

Những thứ đó đều thể ăn, là tươi mới nhất theo mùa.

Hoàng Quế Hương nhận hết, xổm xuống liền bắt đầu hái.

Giang Niệm cũng hái một ít, thể mang về nhà nếm thử vị tươi mới, một bánh rau dại linh tinh, chỉ Tần Tam Dã thể ăn, ngay cả Tiểu An Bảo cũng thể nếm mấy miếng.

Không lâu .

Giang Niệm ngẩng đầu về phía sườn núi cao, “Chị Quế Hương, lên một chút, xem thử.”

“Được, em đừng xa, chuyện gì thì gọi .”

Hoàng Quế Hương mải mê với rau dại và Nấm Rừng, ngẩng đầu lên lớn.

Giang Niệm từng bước một lên núi, lâu qua một vách đá, lập tức thấy d.ư.ợ.c liệu khiến cô sáng mắt.

Trong khe hở đá của vách núi, một gốc cây leo giống như dây thường xuân, rủ xuống sinh trưởng như thác nước.

Hà Thủ Ô

Đây chính là Hà Thủ Ô, một trong tứ đại tiên thảo cùng tên với Nhân Sâm, Linh Chi, Đông Trùng Hạ Thảo.

Lá của Hà Thủ Ô hình trái tim thon dài, mặt lá bóng loáng lông, dễ phân biệt.

Trong đó bộ phận giá trị cây Hà Thủ Ô, thứ nhất là rễ củ, thứ hai là phần dây leo bên phiến lá, cũng gọi là Dạ Giao Đằng.

Bản Hà Thủ Ô một lượng độc tố vi lượng, nên thể ăn sống.

Cần dùng chín chưng chín phơi, thêm đậu đen để ăn, ngâm rượu vàng, tiến hành xử lý phức tạp.

Sau khi xử lý d.ư.ợ.c tính của Hà Thủ Ô ôn hòa, vị đắng, ngọt, chát, là một d.ư.ợ.c liệu .

Hà Thủ Ô đủ năm tuổi, thường bò mặt đất, lan rộng phiến lá và rễ cây.

Như loại mọc vách đá, giống như thác nước nhỏ , ít nhất cũng là 5 năm tuổi, vẫn là hoang dại thuần túy!

Giang Niệm gặp kho báu!

Phiến lá hình trái tim

 

 

 

 

 

Loading...