CHỒNG MUỐN LY HÔN, NHƯNG KHÔNG CHO TÔI RỜI NHÀ, Ở LẠI LÀM GIÚP VIỆC - 5
Cập nhật lúc: 2025-10-19 14:44:02
Lượt xem: 1,265
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
nhổ toẹt:
“Ông mắt nhỏ, mũi nhỏ, lòng nhỏ, gì cũng nhỏ; chỉ cái bụng là càng ngày càng to, to đến mức còn mơ chứa luôn ‘phúc tề nhân’!”
Ông bỗng bật , ôm đầu sụp xuống đất.
“ đúng là nên lời .
Lúc cô sinh con gái, đáng lẽ đổi cô .
“Nhà ba đời đầu tiên sinh con trai,
đến lượt cô thì sinh con gái — phá vỡ long mạch nhà !
“Thầy bói là tướng đại phú đại quý,
chỉ vì cô – cái thứ đàn bà khắc chồng khắc con –
tiêu hết vận khí,
tám đời xui xẻo mới cưới cô!”
Mười phút khoác, xóa sạch mười tháng mang nặng đẻ đau.
Đứa con gái liều mạng sinh , kịp mặt, bà đỡ bế .
Họ bảo , “nó sinh còn thở”.
Mà giờ đây, dù chính ông tham lam gây họa, vẫn đổ cho khác.
Đàn ông đến c.h.ế.t vẫn là trẻ con —
bởi chỉ trẻ con sai mới tha thứ.
Ông cả đời đều để đổ tội ,
nên dù sai đến mấy cũng luôn lý do để “tha thứ”.
Ông bỗng ngẩng đầu , mắt đỏ ngầu,
nhảy bổ tới đè ngã xuống đất.
Người đường hoảng sợ chạy kéo , báo cảnh sát.
ly hôn — tòa tuyên ông mắc bệnh tâm thần, thể xử ly.
Con trai gọi điện tới:
“Mẹ, tố cáo gì! Giờ bố điên,
con còn , chăm con, lo cho lão già đó.
Mẹ gây chuyện thì giải quyết, mau về chăm ông !”
“Tờ sổ tiết kiệm ghi tên Tô Tú Thanh, trách ?”
Nó im lặng một lát :
“Mẹ, ghi tên ai chẳng ,
chúng thể xin mật khẩu, rút tiền , trả nợ nhà.
Ai bảo báo cho đơn vị, tiền phong tỏa,
thì con lấy !”
Cha ruột điên, mà điều đầu tiên nó nghĩ đến là… trả nợ.
Nó chỉ vô cảm với ,
mà là vô cảm với tất cả .
“Ông còn tiền tiết kiệm khác, đừng tìm .”
“Mẹ, tiền ông tiêu gần hết ,
vài sổ tiết kiệm còn mỗi cái hơn chục nghìn,
đủ sống mấy năm .”
thêm, liền tắt máy.
bao giờ lo cho Giang Tổ Lâm nữa,
cũng chẳng buồn hỏi thăm.
là con gái duy nhất của ,
khi mất, chỉ dặn:
“Đừng với ai về tiền để cho con.”
Ai cũng nghĩ con gái lấy chồng thì hưởng gia sản,
nhưng vẫn để phần cho .
Nhờ , thể sống yên,
và… tìm .
Khi in kê của Giang Tổ Lâm,
phát hiện mấy năm qua,
ông liên tục nhận tiền chuyển khoản từ một tên “Vệ Cẩn Du” —
mỗi năm hai, ba vạn.
Không hiểu , cái tên đó khiến tim –
nguội lạnh như nước –
bỗng nhen lên một tia lửa nhỏ.
tra hỏi khắp nơi,
bảo thử tìm mạng doanh nghiệp.
theo — và tìm cô ở thành phố bên,
đang cùng chồng mở một công ty nhỏ.
đến xem từ xa.
Cô 37 tuổi, một bé gái hai tuổi,
chồng tuy trai, nhưng nho nhã,
luôn cùng vợ con.
Ba rạng rỡ — trông thật hạnh phúc.
xin tạp vụ vệ sinh ở công ty cô ,
ngờ nhận.
Cô bảo quen quen.
Sau hơn, cô kể về gia đình ruột thịt:
Cô cha ruột bán ,
nhà mua nuôi một thời gian con trai,
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/chong-muon-ly-hon-nhung-khong-cho-toi-roi-nha-o-lai-lam-giup-viec/5.html.]
liền bỏ cô giữa trời tuyết.
May mắn, vợ chồng khác ngang nhặt về nuôi,
cho cô học hành tử tế, yêu thương như con đẻ.
Mấy năm , cô tình cờ gặp cha ruột.
Ông :
“Mẹ con sợ sinh con gái chồng coi thường nên bỏ con.”
“Lúc đó cũng từng nghi ngờ,
nhưng thấy ông , tin,
thỉnh thoảng còn gửi tiền cho ông , coi như chút lòng hiếu.”
“Sau khi con gái,
mới ông dối.
Đứa con gái giống thiên thần cứu rỗi —
mười tháng mang thai,
thể nào nỡ bỏ nó ?”
mà tim như d.a.o cứa,
nước mắt chảy mãi dừng.
Trong nhà họ Giang, cô thể chỉ là Chiêu Đệ Lai Đệ,
một đứa con gái xem nhẹ.
trong nhà cha nuôi,
cô là Cẩn Du — nghĩa là “quý như ngọc, trong như ngọc”.
nhận tin qua cuộc gọi của con dâu – Hứa Nghệ Nùng.
Buổi sáng, bản tin tỉnh chiếu:
“Một vụ hỏa hoạn do chăn điện quá nhiệt,
thiêu rụi cả nhà – từ ông nội đến cháu trai, ai sống sót.”
Đêm hôm đó phát hiện muộn,
ngọn lửa cháy lan lên tầng .
May mà tầng về quê nghỉ Tết,
nếu hậu quả còn nặng hơn.
Hứa Nghệ Nùng nấc qua điện thoại —
dù đó cũng là chồng và con ruột cô .
Cô đang công tác ở tỉnh khác nên thoát nạn.
“Bố đến mùa đông là dùng chăn điện,
con dặn Giang Thành chỉnh chế độ hẹn giờ,
đừng để quá nóng, nguy hiểm lắm.
Anh thì hứa quên, mải chơi game…
Mẹ, con thế ,
nhưng con công tác, thể bỏ việc .”
an ủi cô:
“Mẹ . Con còn trẻ, sự nghiệp,
phía là tương lai .
Họ… chỉ là những qua đường trong đời con,
cũng thôi.”
học sự lạnh lùng đó từ ai.
Buồn ư? Có chứ.
đau khổ ư? Không nhiều.
Vì trái tim c.h.ế.t từ lâu.
Cái chăn điện đó thật hỏng,
từng nhắc Giang Tổ Lâm mua cái mới.
Ông sắp sang xuân, cần, để sang năm.
Ai ngờ năm hóa điên,
con trai ông cũng chẳng kiểm tra,
và tai họa xảy .
Cách đây lâu, Giang Thành còn gọi mời về ăn Tết:
“Cả nhà sum họp, vui vẻ bao.”
dứt khoát từ chối:
“Các cứ vui , đừng để ‘ xui xẻo’ như bẩn mắt.”
Nó :
“Chỉ ăn bữa cơm thôi mà, .”
Cái sự ngu dại đó,
mà vẫn đời đ.á.n.h gục,
đúng là mạng lớn.
Nó còn :
“Mẹ ơi, con thuê cho căn phòng chung cư gần nhà,
trông Tiểu Bảo giúp con,
tiện thể dọn dẹp nhà,
việc chẳng nhiều ,
với con cùng sống, con sẽ ‘cho hưởng phúc’.”
“rầm” một tiếng cúp máy.
Giờ tạp vụ,
trong nhà vệ sinh hết giấy, mang giấy ,
các cô gái trẻ đều : “Cảm ơn chị, vất vả quá, cô Tạ.”
Mà còn trả lương.
Con sống cả đời,
quan trọng nhất là vui vẻ.
bước nửa chân xuống mồ,
chuyện buồn, đừng để trong lòng.
Có rượu hôm nay thì say hôm nay.
Hết.