CHỒNG MUỐN LY HÔN, NHƯNG KHÔNG CHO TÔI RỜI NHÀ, Ở LẠI LÀM GIÚP VIỆC - 3

Cập nhật lúc: 2025-10-19 14:43:24
Lượt xem: 904

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ông lẩm bẩm:

“Cái đó… mà giống …”

 

trợ lý quản đốc xưởng khi ông còn đang thợ điện đấy!”

 

Nghe nhắc chuyện xưa, ông lập tức gào lên cắt lời :

“Cô nhắc chuyện mấy chục năm gì? Là cô tự nguyện nghỉ việc, bắt?

thì nuôi cô cả đời, thế đủ ?”

 

“Nuôi?” – đàn ông chữ đó mà chẳng hổ.

Phụ nữ nấu ăn, giặt giũ, dọn dẹp, nhưng chẳng bao giờ phép cũng đang nuôi bằng công sức của ”.

 

“Ông hút thuốc, uống rượu, câu cá mỗi tháng tiêu hơn hai nghìn tệ,

mà còn dám ‘nuôi’ cái nhà ? Nuôi ?”

 

Cơn giận xộc thẳng lên đầu:

“Ông ăn cơm nấu, mặc quần áo giặt,

ông đủ tư cách nuôi !

Không , ông chỉ là một thằng vô dụng:

cơm nóng, áo sạch,

con trai, con dâu khinh bỉ.

Giang Tổ Lâm, xem ai t.h.ả.m hơn!”

 

Ông lẩm bẩm:

“Cô nhiều , chẳng ly hôn …”

 

Lần đến lượt cắt ngang:

“Không, ly hôn. Từ nay, c.h.ế.t cũng còn liên quan đến nữa!”

 

Nửa đêm, đang ngủ thì con trai gọi điện tới.

 

“Mẹ, t.h.u.ố.c để ? Tiểu Bảo ói với tiêu chảy suốt, con tìm !”

 

mơ màng bắt máy, định ngay chỗ để thuốc,

sực nhớ — mang bộ theo .

 

Đứa cháu đó từ nhỏ dày yếu,

vì thế cấm nó ăn đồ chiên rán,

đổi chỉ nhận sự ghét bỏ.

 

Trẻ con thích gì nấy, trách,

nhưng phần trách nhiệm lẽ thuộc về cha nó —

bây giờ, nên trả cho chúng.

 

“Bệnh thì bác sĩ, gọi gì.”

 

“Giữa đêm mà viện tốn cả ngàn tệ,

đừng bướng bỉnh nữa, con t.h.u.ố.c ở !”

 

Bên vọng tiếng cháu gào t.h.ả.m thiết.

 

lạnh lùng đáp: “ .”

 

“Mẹ, mấy việc đó lo mà. Sao ?

Chỉ vì cho ăn cùng thôi mà giận thế ?

Mẹ, lớn tuổi , đừng trẻ con nữa, con t.h.u.ố.c ở .”

 

cho , cũng già ,

đừng như đứa b.ú sữa, cái gì cũng gọi .”

 

cúp máy.

Nếu thêm vài câu, sẽ chỉ thấy rõ thất bại thế nào —

nuôi một thằng con ích kỷ, lười biếng, vô cảm.

 

Nếu vì con trai nó bệnh,

chắc nó còn chẳng buồn hỏi đang ở .

 

chặn liên lạc của cả hai cha con ngủ tiếp.

 

Không bao lâu , con dâu gọi tới, giọng nghẹn ngào:

“Mẹ… Tiểu Bảo uống t.h.u.ố.c bột đỡ,

giúp con, bình thường cháu uống loại nào hiệu quả nhất?”

 

hiểu nỗi lo của ,

bèn tên thuốc, cô lập tức hối Giang Thành mua.

 

Chưa kịp cúp, điện thoại giật lấy, giọng Giang Tổ Lâm vang lên:

“Bộ đồ ngủ của bà để ? Tiểu Bảo ói ướt hết , tìm !”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/chong-muon-ly-hon-nhung-khong-cho-toi-roi-nha-o-lai-lam-giup-viec/3.html.]

dứt khoát cúp máy, chặn luôn cả con dâu.

 

Trước đây mỗi cháu bệnh, lo từ đầu đến cuối.

Giờ nhà đó chẳng còn liên quan gì tới ,

đừng hòng quấy rầy giấc ngủ của nữa.

 

Còn Giang Tổ Lâm – đến áo của cũng tìm nổi,

đúng là loại vô dụng.

 

Chính vì quá bao dung,

mới khiến họ chẳng còn tự lo cho .

 

Sáng hôm , mang theo chứng minh và thẻ ngân hàng của ông đến ngân hàng kiểm tra kê.

 

Hai năm gần đây, trong nhóm câu cá của ông một bà tên Tô Tú Thanh –

một “nữ đồng chí nghỉ hưu” thường xuyên câu cùng ông .

 

Mấy hôm họ rủ ,

ảnh chụp chung, ảnh hai riêng.

 

Dĩ nhiên, ông chặn xem bạn bè,

là hàng xóm đưa cho xem.

 

Bác hàng xóm nheo mắt, giơ điện thoại xa :

“Chị Tạ, trong ảnh chị.

Ông Giang nhà chị thật gì, dính dáng đàn bà khác !”

 

 

Ông còn bình luận:

“Giờ gọi kiểu là… ờ, ‘ ranh giới’ đó!”

 

Câu cá thì bắt cá,

nhưng ‘câu’ lên giường.

 

tra tất cả các ngân hàng, cuối cùng tìm thấy tên “Tô Tú Thanh”

trong kê chuyển khoản —

chỉ năm nay, mà suốt 5 năm qua.

 

Tổng cộng gần 100.000 tệ.

 

Còn tiền ông chi cho gia đình cũng chỉ chừng

năn nỉ từng đồng.

 

đúng là sống quá nhục nhã.

 

Đã ly hôn thì chia đôi —

phần đó nhất định đòi .

 

Đến ngân hàng cuối, gặp cô em dâu họ của ông .

 

tin “bỏ nhà ”, chạy khuyên:

“Chị dâu , hồi trẻ bố chồng chị với chị lắm,

Giang cũng chẳng đ.á.n.h c.h.ử.i chị,

giờ lớn tuổi , sống yên vui ?

Con trai trưởng thành, chồng về hưu —

đang lúc hưởng phúc mà.”

 

liếc xéo:

“Hưởng phúc ? Hưởng cái gì?

Hưởng việc giặt giũ, nấu nướng?

Hưởng cảnh con, cháu chê bai?

Hay hưởng việc đổ tiếng ‘khắc chồng khắc con’ đòi ly hôn?”

 

Mặt cô cứng , nhưng vẫn cố khuyên:

“Dù chị cũng con trai.

thì sinh con gái, nhà chồng ghét mặt,

đến ở cữ cũng tự giặt đồ.

Nếu cấm, cũng sinh thêm đứa con trai .

Như chị , thông minh thật — hồi đó bỏ đứa con gái đầu, mới sinh con trai…”

 

nổi thêm một chữ nào.

 

 

treo một tấm băng-rôn dài giữa hai cây trong khu,

kể hết chuyện “câu cá lên giường” của họ.

 

còn in bộ kê chuyển tiền của ông cho Tô Tú Thanh,

bảng tổng hợp, dựng biển giữa sân.

 

Loading...