Mẹ    ăn với  khác, thua lỗ sạch tiền,  lóc bảo Triệu Hành nghĩ cách.
 
Chị gái    con bé chơi pháo nổ  cháy chiếc xe sang trọng trong khu dân cư, cuống quýt hỏi Triệu Hành   .
 
 lúc , tin nhắn điện thoại vang lên, là lời nhắc trả nợ thẻ tín dụng đến hạn.
 
Triệu Hành tối sầm mắt, ngất lịm .
 
Hai ngày , chị giúp việc gọi điện cho ,  Triệu Hành  tự xuất viện và  .
 
Chị  la làng: "Là   tự  đấy nhé,    chăm sóc   , tiền  trả  !"
 
 : "Không , cứ coi như đó là tiền công của chị."
 
Để tránh Triệu Hành tiếp tục gây chuyện,  đặc biệt tìm  âm thầm theo tung tích  .
 
 sự thật chứng minh, Triệu Hành bây giờ tự lo  còn  xong, căn bản   thời gian tìm  gây sự.
 
Anh  vốn  nợ nần chồng chất, nay    nhà kéo chân , tình hình kinh tế  thể  là t.h.ả.m hại đến cùng cực.
 
Bất đắc dĩ,   đành  thế chấp bất động sản, vay nặng lãi từ bọn xã hội đen địa phương.
 
   vay    trả nổi, bọn xã hội đen trực tiếp tìm  đ.á.n.h gãy một chân của  , còn  đe dọa   cứ thấy mặt là đánh.
 
Triệu Hành như ch.ó mất nhà, dắt díu cả gia đình bỏ trốn trong đêm, từ đó  còn tin tức gì nữa.
 
Lần nữa gặp  Triệu Hành,  là sáu năm .
 
Lúc đó,  đang đưa con gái nhỏ Tiêu Tiêu tham gia trại hè.
 
Các bé  sự dẫn dắt của giáo viên phụ trách, vui vẻ tham quan bảo tàng.
 
Tại hiện trường  mấy nhân viên duy trì trật tự,  nhận  một trong  đó chính là Triệu Hành.
 
Anh  mặc đồng phục  việc, mặt hóp , râu ria lồm xồm, cả  gầy rộc,   trở thành một  khác so với .
 
Triệu Hành rõ ràng cũng nhận  ,    chút ngỡ ngàng: "Tô Hiểu Vân?!"
 
 lùi  một bước, bình tĩnh : "Anh nhận nhầm  ."
 
Triệu Hành kích động : "Cô  hóa thành tro  cũng nhận ! Cô chính là Tô Hiểu Vân!"
 
 lúc  con gái nhảy nhót chạy tới, ánh mắt Triệu Hành lập tức trở nên càng thêm nóng bỏng.
 
"Đây là con gái chúng  đúng ? Đã lớn đến  !
 
Hiểu Vân, chúng   lành ! Hãy để con bé  một gia đình trọn vẹn!
 
Sau  chúng  sinh thêm một bé trai, cả nhà sống cuộc sống  !"
 
Trong tình cảnh ,   vạn câu c.h.ử.i thề   , nhưng cuối cùng vẫn nén nhịn nuốt  bụng.
 
Con gái vẫn còn ở đây,   thể để con bé gặp nguy hiểm.
 
Con gái tò mò  , hỏi  đây là ai.
 
Triệu Hành hấp tấp mở miệng: "Bố là bố của con!"
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/chong-luon-noi-me-anh-ta-khong-no-toi/chuong-7.html.]
Con gái chớp chớp mắt, nghiêm túc .
 
"Nói dối, chú   bố của con!
 
Bố con cao ráo  trai, chú giống như một ông lão ."
 
Triệu Hành lập tức nổi điên,   giận dữ  : "Cô dám cắm sừng !"
 
Anh  vẫn nóng nảy dễ cáu như  .
 
 che chở con gái lùi , nhanh trí .
 
"Triệu Hành, Vương Đại Bảo chắc vẫn    ở đây nhỉ?
 
Anh  tin  sẽ báo tin cho  ?!"
 
Vương Đại Bảo là tên của kẻ xã hội đen năm đó.
 
Ngay khi  thấy cái tên , vẻ mặt Triệu Hành hiện lên sự sợ hãi.
 
 thầm thở phào nhẹ nhõm,    thắng cược.
 
Triệu Hành từ  đến nay vẫn luôn là một kẻ bắt nạt kẻ yếu, sợ kẻ mạnh, những năm qua quả thật  từng  đổi.
 
Sau khi nguy hiểm  hóa giải,  gọi điện đến bảo tàng để khiếu nại.
 
Người quản lý mắng xối xả.
 
"Anh còn dám quấy rối khách hàng ? Lúc đào tạo  khi nhận việc,  học  cái gì hả? Tháng  đừng mơ  tiền thưởng nữa!
 
Không   thì cút ,    thì  cả đống  khác  !"
 
Triệu Hành cúi đầu khom lưng, khép nép,  còn vẻ kiêu ngạo như  nữa.
 
Vô Hoan 🌙
 cùng con gái  từ xa, lặng lẽ quan sát.
 
Con gái ngước khuôn mặt ngây thơ lên: "Ông  là bố con ?"
 
Con gái từ nhỏ   thông minh, thà thẳng thắn với con bé ngay từ đầu còn hơn là đợi con bé tự  phát hiện.
 
Vì , từ khi con bé hiểu chuyện, về  chuyện  qua,   bao giờ giấu giếm.
 
Con bé   và bố của   chia tay từ  lâu .
 
 con bé  bao giờ vì thế mà cảm thấy tự ti, bởi vì con bé nhận   nhiều tình yêu, điều đó cho con bé sự tự tin để đối mặt với  thứ một cách thẳng thắn.
 
 bất lực : "Mẹ xin , bảo bối,  đây tầm  của     lắm."
 
Con gái gật đầu.
 
"Không   ,    sửa là  mà.
 
 con thật sự   một  bố  trai.
 
Mẹ ơi,   cố lên nhé.
 
Con  thể giúp  kiểm tra đấy."
 
- Hết -