dẫn con gái và Hứa Thố ngoài.
Quả nhiên, qua camera, bao lâu khi chúng rời …
Vương Tuyết bước phòng của chồng .
Rồi hai bắt đầu những chuyện thể miêu tả bằng lời…
há hốc mồm .
Thậm chí che điện thoại , sợ khác tưởng đang xem phim lớn nơi công cộng.
Không xa đó, Hứa Thố đang chơi đùa với con gái .
Vương Tuyết nịnh nọt chồng hết mức.
Giọng ngọt ngào, thái độ khúm núm.
Giữa chừng, chồng đang tận hưởng, lẽ khát nước, liền cầm ly sữa tủ uống một cạn sạch.
Rồi hai tiếp tục “vận động”.
Vài tiếng , chồng đột nhiên ngã vật xuống giường, sùi bọt mép…
Xe cứu thương đến.
Rồi rời .
Khi đến bệnh viện, bác sĩ : “Lạm dụng quá mức, sẽ… còn khả năng nữa.”
Chồng tái nhợt như xác c.h.ế.t.
Vương Tuyết như điên, nước mắt giàn giụa.
Thấy , cô quỳ sụp xuống: “Niên Niên, là dụ dỗ Chí! Nếu chị trách, hãy trách ! Chúng thật lòng yêu , xin chị hãy chúc phúc cho chúng !”
chồng.
Anh yếu ớt phản bác: “Cô bậy! với cô chẳng gì hết!”
Vương Tuyết uất ức : “Anh đến bệnh viện , ai mà chẳng chúng gì. Anh Chí, em cưới , em ngại … còn như nữa.”
thất vọng chồng.
Anh cuống cuồng: “Vợ , là bạn em hại ! Cô bỏ t.h.u.ố.c , hại thành thế ! Em tin ! Con điên cố tình phá nhà ! Em nghĩ cho con gái , nó thể ba!”
Vương Tuyết : “Anh Chí, chiếm em thì chịu trách nhiệm! Em thể ngủ trắng tay như ! Em , em sẵn lòng hầu hạ , chăm sóc , em còn chê nữa cơ mà!”
Rồi cô sang : “Niên Niên, chị thương con gái nhất. Chị chắc cũng ngày nào cũng đến nhà quấy rối, khiến con bé chịu ảnh hưởng chứ?”
lạnh lùng hỏi: “Cô ý gì?”
Vương Tuyết đáp: “Ý là, chị và Chí ngoan ngoãn ly hôn, sẽ phiền con gái chị, cũng đến mặt nó bậy nữa.”
tức đến phát run.
Con đàn bà điên !
trừng mắt chồng và Vương Tuyết, xoay bỏ .
Hứa Thố đang cùng con gái đợi ở sảnh bệnh viện.
Khi đến, hai đang chuyện vui vẻ.
Con gái khanh khách, Hứa Thố : “Con , mau gọi là ba , mà.”
Con gái: “Ba.”
: ……
Sau đó chúng đưa con công viên chơi cát.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/chong-len-ngoai-tinh-cung-ban-than-toi-cuoi-con-trai-co-ay/5.html.]
Con chơi ở chỗ xa.
và Hứa Thố trông con, chuyện.
kể lời đe dọa của Vương Tuyết.
Hứa Thố : “Chị, chị ly hôn ! Hôn nhân như thế còn ý nghĩa gì nữa .”
“Em chị lo cho con. chị thể ly hôn mà cần tách nhà. Như , những quanh con đổi, nó sẽ cảm thấy bỏ rơi.”
“Chị, chị kết hôn với em . Em sẽ tròn trách nhiệm của một cha. Cuộc đời em đổi nhờ chị. Hãy để em cơ hội báo đáp. Tất cả đều là vì con gái chị.”
Theo lời Hứa Thố, và chồng ly hôn.
Chồng cưới Vương Tuyết.
cưới Hứa Thố.
Chúng vẫn ở cùng một mái nhà, môi trường sống của con gái hề đổi.
Hứa Thố cũng sẽ gánh vác vai trò cha.
suy nghĩ lâu.
Dù chồng phản bội, giờ cũng chẳng còn khả năng, mà Vương Tuyết thì vẫn bám lấy buông — chỉ sợ cô ảnh hưởng đến con gái .
quyết định chuyện với chồng .
Anh tỏ hối , đây là đầu lầm lỡ, nay bao giờ phản bội .
Nếu tra hồ sơ khách sạn, lẽ tin màn nước mắt .
chỉ thể nhẹ giọng: “Em chuyện do . chuyện xảy , tìm cách giải quyết thôi. Nếu Vương Tuyết ầm lên, ảnh hưởng đến con thì ? Con bé vốn nhạy cảm.”
Chồng chán nản: “Anh gì…”
: “Bây giờ chỉ còn cách định cô , cho cô đến phiền con nữa. Cô là loại chẳng sợ gì cả, nên chúng chỉ thể theo ý cô .”
Chồng phản ứng dữ dội: “Em bắt cưới loại đàn bà chợ búa như thế ? Không đời nào!”
Đấy, khinh thường Vương Tuyết, nhưng vẫn ngủ với cô đấy thôi.
Khuyên , tát cho một cái, mắng cho một trận.
Anh ngoan hẳn, tội, chẳng còn lựa chọn.
tìm gặp Vương Tuyết.
Chúng chuyện trong quán cà phê.
Cô định .
: “Đừng diễn nữa. với Lý Chí là sẽ ly hôn để cưới cô.”
Vương Tuyết ngây .
thở dài: “ cô chỉ tìm một chỗ dựa. Hứa Thố thể, nên cô nhắm Lý Chí.”
Lần nước mắt cô thật sự rơi xuống: “Niên Niên, tha cho . còn cách nào khác. già , còn thanh xuân, việc khổ cực mà chẳng kiếm bao nhiêu, chỉ bấu víu ai đó.”
“ như chị — học vấn, công việc định, con gái ngoan, ngay cả con trai cũng gần gũi chị. Chị mất Lý Chí, cuộc sống chị chẳng ảnh hưởng mấy, còn thì . hối hận vì hồi trẻ chịu học, chỉ vì ‘ngầu’ mà yêu đương, càng hối hận vì ham chơi, tiết kiệm, việc tử tế. Giờ chỉ cố bám lấy những gì còn.”
: “ hiểu cảnh của cô. thể giúp. Dù chúng cũng lớn lên cùng , vẫn mong cô sống . cô cưới Lý Chí thì đừng phiền nữa, càng ảnh hưởng đến con gái .”
Cô vội vàng gật đầu: “ sẽ phiền . chị , sẽ lấy oán báo ơn.”
Không thấy dáng vẻ tàn tạ của bạn cũ thêm nữa, nhanh chóng rời .
và chồng bàn bạc: “Con gái và căn nhà thuộc về . Anh giữ định với Vương Tuyết. Anh cần dọn ngoài. Để tránh cô moi tiền, lương hàng tháng vẫn gửi cho một phần, giữ 5.000 tệ tiêu.”
May là giờ lương của vốn chuyển cho .