Nghe  thừa nhận, Lương Đình Sinh sững sờ, trợn mắt  .
 
“Không thể nào! Sao  thể chứ?” — Anh  vẫn cố tìm cách giải thích, trốn tránh trách nhiệm:
 
“Gia Ninh,  cũng là bất đắc dĩ thôi. Người  yêu là em! Anh  bao giờ  đăng ký kết hôn với Cố Dĩnh.
 
“Chính Cố Dĩnh  ép  lén  tên em thành tên cô , nếu  thì sẽ tố cáo  cưỡng h.i.ế.p cô . Anh  còn cách nào khác mới   , em tha thứ cho  !”
 
“Anh    khi  chết, Cố Dĩnh  mất hết nhân tính mà đối xử với em như , thật sự   , Gia Ninh,  sai !”
 
“Tha thứ là chuyện  thể nào! Lương Đình Sinh,  và Cố Dĩnh các  cấu kết với ,  chuyện đồi bại, đáng đời các    vợ chồng!”
 
Thấy   chịu tha thứ, Lương Đình Sinh cũng trở nên hung hăng: “Gia Ninh, một  đàn bà  sinh  con như em, rời khỏi  thì  thể   gì? Nói cho em , vì  thích em nên  mới nhẫn nhịn chuyện em  sinh  con. Nếu đổi là  đàn bà khác thì   đánh c.h.ế.t và vứt bỏ từ lâu !”
 
“Vậy ? Thế   cảm ơn  vì  lãng phí cả đời  ?”
 
“Anh chỉ   cho em   yêu em đến nhường nào. Gia Ninh, nể tình chúng  từng là vợ chồng, em giúp  một  . Em hãy tìm lãnh đạo đơn vị của  để  rõ rằng chúng    là vợ chồng hợp pháp, rằng  và Cố Dĩnh   ngoại tình, mà  và cô  mới là vợ chồng thật sự. Như   sẽ   đuổi việc. Chỉ cần giữ  công việc,  sẽ nuôi em,  hứa sẽ nuôi em cả đời!”
 
“Tại    để  nuôi?   tay  chân, tự  sống   ? Tại   dựa  một kẻ lừa đảo  mồm dối trá như ?”
 
“ em   sinh con, một  đàn bà   sinh con thì định sẵn sẽ    chán ghét…”
 
“ thế nào thì  cần  lo! Lương Đình Sinh,  cho   một tin vui lớn của  —  sắp  học đại học !”
 
21
 
“Cái gì? Em  học đại học? Chẳng  em thi  cho Cố Dĩnh ? Chẳng lẽ… em… em vẫn luôn lừa ?”
 
“ , chuyện ngu xuẩn như thế kiếp    một  là đủ ,   thể lặp   nữa? Ngay khoảnh khắc   và Cố Dĩnh cấu kết với ,   quyết định . Lương Đình Sinh, mong  và Cố Dĩnh mang theo đứa con tàn tật của các  mà sống cho . Trước khi ,  sẽ tặng  một món quà lớn! Hy vọng  sẽ thích!”
 
Bị  thẳng thừng từ chối, Lương Đình Sinh phía  gào lên nguyền rủa , lời lẽ dơ bẩn chẳng kém gì   .
 
 thu dọn đồ đạc chuẩn  rời .
 
Khi  bước  cửa, Cố Dĩnh chặn : “Dương Gia Ninh, cô dám tính kế ! Con tiện nhân !”
 
Câu trả lời của  là hai cái tát giòn giã. Cố Dĩnh  đánh ngã xuống đất.
 
 đạp lên n.g.ự.c cô , cúi đầu, từng chữ rõ ràng mà : “Tốt nhất cô đừng chọc , nếu  bí mật của cô sẽ  giữ nổi !”
 
Cố Dĩnh ôm mặt,  dám tin  : “Cô… cô  ý gì?”
 
“  ý gì trong lòng cô  rõ ? Thằng con trai Tiểu Bảo của cô từ  mà , cô rõ hơn ai hết chứ? Mang giống của đàn ông khác giả  con của Lương Đình Sinh. Hai kiếp  , cô  quá thành thục,  từng lo  lộ ?”
 
Trên mặt Cố Dĩnh thoáng hiện vẻ hoảng hốt, khí thế lập tức biến mất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/chong-len-lut-ket-hon-voi-qua-phu-cua-ban/13-end.html.]
 
Vốn dĩ  cũng  dám chắc Lương Đình Sinh vô sinh, chỉ  thử dò xem Cố Dĩnh.
 
Không ngờ cô   sụp đổ nhanh như , sự hoảng loạn và yếu thế    lên tất cả.
 
Thật là thú vị!
 
 đá văng Cố Dĩnh,   bỏ .
 
Cố Dĩnh đuổi theo phía : “Cô định  cho Lương Đình Sinh  ? Dương Gia Ninh,  cảnh cáo cô, nếu cô dám mách lẻo,  sẽ  tha cho cô !”
 
Đến nước  mà cô  vẫn còn dám mạnh miệng uy h.i.ế.p , đúng là bản tính khó đổi!
 
Vốn dĩ  định để cô  và Lương Đình Sinh buộc chặt cả đời, nhưng lời đe dọa của Cố Dĩnh  khiến  đổi ý.
 
Hai kiếp oán hận, cớ gì   bỏ qua cho cô ?
 
Đến đất sét cũng  lúc nổi giận,   cho Cố Dĩnh  hậu quả của sự ngông cuồng là gì.
 
Mẹ con Lương Đình Sinh đang giãy giụa trong tuyệt vọng, mong giữ  công việc của , nhưng     một bước,  đơn tố cáo gửi lên Ủy ban Kỷ luật.
 
Trong thư,  liệt kê rõ ràng việc Lương Đình Sinh bại hoại đạo đức, lừa gạt và đùa giỡn phụ nữ.
 
Ủy ban Kỷ luật  coi trọng, lập tức cử  xuống điều tra.
 
Nhất Phiến Băng Tâm
Sự thật rành rành  mắt, đơn vị của Lương Đình Sinh dù  giữ  cũng  thể, cuối cùng   đuổi việc một cách  thương tiếc.
 
Một tuần , giấy báo trúng tuyển của  đến.  cầm nó bước lên chuyến tàu hướng về kinh thành.
 
Trước khi ,  tặng Lương Đình Sinh một “món quà” mà   chuẩn  từ lâu.
 
  cho   ,    thể  con, còn Tiểu Bảo mà   gọi là con ruột thật  là con hoang của Cố Dĩnh và gã đàn ông khác.
 
Anh  sẽ  gì tiếp theo  còn là chuyện  bận tâm.
 
Với sự hiểu  của  về tên đàn ông hèn hạ vô liêm sỉ ,  đoán Cố Dĩnh và đứa con tàn tật Tiểu Bảo sẽ chẳng  kết cục  .
 
Quả nhiên,  lâu  khi  nhập học ở kinh thành,    một  đồng hương kể  rành mạch một vụ án mạng chấn động.
 
Nhân vật chính là Lương Đình Sinh, nữ chính là Cố Dĩnh, còn một đứa con tàn tật tên Tiểu Bảo chỉ là vai phụ!
 
Lương Đình Sinh vì cố ý g.i.ế.c    tuyên án tử hình và lập tức thi hành.
 
Nghe tin ,  khẽ mỉm !
 
(End)