tranh thủ gọi Trần Quế Thanh  gặp mặt.
 
“Chị Dung.”
 
Cô  mặc sườn xám vàng nhạt, dáng  uyển chuyển nổi bật giữa đám đông.
 
“Chị  sợi tóc dính  áo.”
 
 giúp cô  phủi .
 
“Cảm ơn chị Dung.”
 
“Muốn uống cà phê ?”
 
“Không,    Văn thì em  bỏ đường. Chị cũng   đấy,  như    cầu , bỏ đường cũng  chuẩn gram, nên   bảo cà phê ở phòng thí nghiệm bọn em là ngon nhất.”
 
“Vậy ?”
 
 nhấp một ngụm Americano đá, để vị đắng lan tỏa khắp miệng.
 
Sau khi  xuống, cô  ngắm nghía mặt  đầy tò mò.
 
“Chị Dung hôm nay trang điểm  ? Là  Văn kêu chị trang điểm ? Nhìn  thật!”
 
“Không, là chị thích thôi.”
 
Nhiều năm qua   bỏ bê việc   để tiện chăm con, chăm cháu.
 
 nhớ thời trẻ, lương tháng nào cũng để dành mua vài bộ mỹ phẩm mini,  tự thấy  xinh  vài ngày liền.
 
Bây giờ  tiệm lớn, mắt kém, tóc bạc, chẳng phân biệt nổi màu son — chỉ còn   với nhân viên: "Cho chị loại đắt nhất."
 
“Ồ? Cái túi …”
 
Trần Quế Thanh chú ý đến chiếc túi của .
 
“Túi  là phiên bản giới hạn, đắt lắm đấy. Em nhớ em giới thiệu cho  Văn, ảnh  chịu, nhất định dùng hết tiền thưởng để mua cho chị. Nhớ giữ kỹ nhé,   cho Hoan Hoan cũng .”
 
“Đừng vòng vo nữa.”
 
 lấy  một xấp ảnh từ túi.
 
Đó là những tấm  lựa kỹ — ảnh chụp cô  và Khương Văn tay trong tay, tựa   chụp khắp các địa danh nổi tiếng. Thân mật như một cặp vợ chồng thực sự.
 
“Nếu hai  ở bên , chắc giờ con trai cũng lớn cỡ Gia Kiệt  nhỉ?”
 
 từng thấy ảnh cô  chụp chung với viện trưởng trung tâm giám định ADN.
 
Chút thủ thuật trong xét nghiệm — chẳng khó gì.
 
Mặt cô  biến sắc, lưng đang thẳng cũng khụy xuống.
 
“Em với  Văn   gì . Du lịch là sở thích chung, tiện công tác thì  thôi. Ở nước ngoài, khoác tay  là phép lịch sự giữa bạn bè mà. Nếu chị thấy khó chịu, em xin .”
 
“Có    quan trọng. Nếu cô   đàn ông ,  tặng luôn.”
 
Từ  khi ly hôn, cô   tái hôn. Mỗi  gặp mặt, ánh mắt đều dính chặt  Khương Văn.
 
Là phụ nữ,  hiểu  rõ cô   gì.
 
Chỉ là  đây  quá ngây ngô, bận rộn với chuyện nhà đến mức đánh mất khả năng suy xét.
 
  dậy, :
“ định ly hôn với Khương Văn. Cô chờ , ba mươi năm  tiểu tam sắp kết thúc .”
 
“Những năm khỏe mạnh, kiếm tiền giỏi nhất của   là  giữ. Giờ giao  cho cô lo phần còn . Chúc hai  trăm năm hạnh phúc… À mà chắc cũng chẳng còn trăm năm nữa .”
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/chong-cung-nhan-tinh-song-tu-do-giau-toi-nuoi-con-cho-ho/6.html.]
“Chị!”
 
Trần Quế Thanh   đuối lý,  phản bác .
 
   bỏ .
 
Sau khi vạch mặt Trần Quế Thanh,  vẫn giả vờ như   chuyện gì.
 
Ban ngày ở nhà một ,  âm thầm thu thập tóc của Gia Kiệt và Khương Văn gửi  giám định. Cả sợi tóc Trần Quế Thanh rơi hôm đó cũng mang theo.
 
Trong hai tuần chờ đợi, cuộc sống  vẫn bình thường.
 
Khương Văn  hề  , chỉ  điều dạo gần đây   về nhà sớm hơn .
 
 đang đan áo trong phòng khách,  thấy con trai  ban công gọi điện.
 
“Dì Quế Thanh, ngại quá, con cũng    phiền dì… Chỉ là con hết cách …”
 
“À , mười lăm vạn đủ  ạ! Cảm ơn dì!”
 
“Dì còn giới thiệu cả Chủ tịch Trương cho con nữa hả? Trời ơi, cảm ơn dì nhiều lắm!”
 
“Dạ , cảm ơn dì. Hoan Hoan cứ đòi gặp bà Quế Thanh ăn cơm đó, hẹn dịp khác nhé!”
 
Nhận  tiền xong, nó chẳng thèm   lấy một cái, mặt mũi phấn khích chạy  phòng.
 
Hôm nay là ngày lấy kết quả giám định.
 
Nghĩ đến khuôn mặt vui vẻ của Hoan Hoan,  suýt  dám mở phong bì.
 
Về đến nhà, phát hiện cửa  vây kín .
 
“Mẹ về !”
 
Gia Kiệt vui vẻ đỡ :
“Mọi  đến đủ , chuẩn   hình thôi.”
 
Nhà  chật kín  cầm máy .
 
“Chị Dung, thành quả nghiên cứu của  Khương gây chấn động giới học thuật, đài truyền hình đến phỏng vấn đó!”
 
“ , chị . Loại thuốc mới mà  Khương phát minh đang gây tiếng vang quốc tế. Hôm nay bọn em đến  buổi phỏng vấn trực tiếp để phát sóng truyền hình.”
 
Buổi livestream bắt đầu.
 
Ban đầu là đoạn tổng kết tiểu sử của ,  lời khuyên cho thế hệ trẻ.
 
Trước máy , Khương Văn vẫn nắm tay , thỉnh thoảng xoa đầu Hoan Hoan đầy yêu thương.
 
“Giáo sư Khương,   vợ chồng  yêu  hơn ba mươi năm. Là  phụ nữ   thành công của chồng, xin chị Dung chia sẻ với khán giả bí quyết   vợ hiền nhé?”
 
 mỉm , lấy  một cuốn album.
 
“Tất nhiên .”
 
“ từng là giáo viên âm nhạc tiểu học. Sau khi kết hôn với Khương Văn,  trở thành nội trợ  thời gian.”
 
“Sau đó con trai chúng   đời. Vì  con lớn lên khỏe mạnh, Khương Văn  việc chăm chỉ, còn  ngày đêm học cách nuôi dạy con.”
 
“Đây, mấy năm nay    bao nhiêu nơi vì công việc.”
 
 đưa album   máy , lật từng trang,  bỏ sót chi tiết nào.
 
“Ơ, đây chẳng  giáo sư Trần Quế Thanh ?”
 
“Chính là cô .”