Tần Lan cố gắng hết sức đuổi theo Cảnh Thần nhưng thành công. Khi cuối cùng bà đến căn phòng, cửa mở và bên trong vang lên một tiếng hét chói tai. Nghe giống như tiếng lợn g.i.ế.c mổ, nhưng còn t.h.ả.m thiết hơn cả tiếng lợn kêu.
Những qua đường đều Tần Lan. Họ lập tức nhận phận của bà, nhưng ai lên tiếng.
Sau khi Tần Lan bước , bà đóng cửa và gọi bảo vệ!
Sau khi Cảnh Thần đ.ấ.m đá, Vương Uyên kêu lên đầy oán hận.
- Cảnh thiếu gia, dừng ! Dừng ! gì cả! Thật đấy! thực sự gì cả! Cho dù cho trăm lá gan, cũng dám gì với Cảnh phu nhân!
Cảnh Thần quan tâm. Sắc mặt âm trầm, nghiến răng nghiến lợi tấn công Vương Uyên.
Một gã béo nặng 180 kg đ.á.n.h đến mức ngã gục xuống đất, biến thành một đống thịt bầy nhầy. Hắn chỉ thể rên rỉ.
- Cảnh thiếu gia! Tất cả chỉ là hiểu lầm! Anh thể xem thử ? Cảnh phu nhân thực sự cả. Hức… Cứu với, ơi, con sắp c.h.ế.t …
- Cứu mạng!!!
Bất kể thế nào, Cảnh Thần cũng dừng .
Tần Lan bên cạnh cũng sợ hãi cảnh tượng . Dù thế nào nữa, bà cũng con trai mang tội g.i.ế.c !
Và đúng ngày sinh nhật của ông nội Cảnh!
Không chút do dự, Tần Lan lao tới, nắm lấy một cánh tay của Cảnh Thần, kéo ngoài!
Cảnh Thần đột nhiên ngẩng đầu lên, bà chằm chằm với ánh mắt u ám.
- Buông !
- Cảnh Thần! Bình tĩnh ! Đưa đến đồn cảnh sát còn hơn là g.i.ế.c . Con chịu trách nhiệm nếu g.i.ế.c . Con Tô Uyển trở thành góa phụ ?
Lời của Tần Lan luôn thẳng thắn, khiến nên lời!
Cảnh Thần đá mặt gã béo một cái nữa mới dừng .
Anh nhổ nước bọt xuống đất, hất Tần Lan và chạy đến bên giường trong phòng. Tô Uyển đang đó yên lặng, bất tỉnh.
Anh run rẩy!
Anh siết chặt nắm đ.ấ.m hơn nữa. Anh ước gì thể đ.á.n.h c.h.ế.t tên khốn kiếp táo tợn !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/chong-cu-them-khat-toi-den-vay-sau-khi-ly-hon/chuong-40-cuoc-chien-sinh-tu.html.]
Nước mắt chảy dài má Vương Uyên, hoảng hốt hét lên.
- Là Cảnh Tình hại ! Chính cô đưa cô đến đây! Không ! dừng khi nhận đó là Cảnh phu nhân. thậm chí còn dám động cô !
- Thật đấy, hãy tin ! Đừng đưa đến đồn cảnh sát! ! gì cả! Tại các đưa đến đồn cảnh sát…
Tiếng lóc của Vương Uyên nhận bất kỳ sự thương hại nào từ họ. Ngược , khi đối diện với ánh mắt lạnh lùng vô tình của Tần Lan, bà lạnh .
- Cậu , thì ai thể đưa lên giường. Kẻ nào dám gây rối trong lãnh địa Cảnh gia, tuyệt đối kết cục !
Có tiếng gõ cửa.
Tần Lan mở cửa, sắc mặt lạnh lùng, hiệu cho tất cả vệ sĩ . Sau đó, bà kéo Vương Uyên, thậm chí còn thể cử động, ngoài.
Cái bi t.h.ả.m đó khiến Cảnh Tình đang ngoài cửa xem kịch rùng sợ hãi. Đồng thời, cô cũng vui mừng vì chuyện thành công! Cô nở một nụ nhạt. Cô vui mừng, phấn khích, lo lắng.
Cảnh Tình suy nghĩ một lúc. Dù nữa, khi chuyện liên quan đến , cô thà c.h.ế.t chứ chịu thừa nhận!
Vương Uyên bằng chứng! Cô sợ gì chứ?!
Chắc chắn là nhà họ Cảnh! Họ quá tàn nhẫn! Thật hả hê! Một con lợn béo như đáng nhận sự trừng phạt như !
Sau khi Tần Lan xử lý xong chuyện bên ngoài, bước . Thấy Cảnh Thần đang Tô Uyển với vẻ mặt u ám, bà tức giận quát.
- Mau đưa Uyển Uyển về phòng! Mẹ sắp xếp bác sĩ đến kiểm tra Uyển Uyển ngay !
Cảnh Thần vẫn nhúc nhích. Anh chằm chằm vết bầm tím rõ ràng cổ tay Tô Uyển. Ánh mắt khó đoán, như thể đang tự với chính hoặc đưa lời cảnh báo cho ai đó.
- Bất cứ ai chạm cô đều sẽ c.h.ế.t, bất kể lý do là gì.
Tần Lan thì hoảng hốt, vội vàng tiến gần xem xét. Khi thấy quần áo của Tô Uyển vẫn gọn gàng, bà mới thở phào nhẹ nhõm. Bà cẩn thận cổ tay của Tô Uyển thở dài.
- Cảnh Thần! Bởi vì Tô Uyển , con xử lý thế nào cũng . nếu con bé xảy chuyện gì, chịu thiệt chỉ con!
Tần Lan hừ lạnh một tiếng, đá Cảnh Thần một cái, thúc giục nhanh chóng rời cùng Tô Uyển!
Tuy nhiên, điều mà Tần Lan là Cảnh Thần vô cùng chán ghét chuyện .
Anh hít thở sâu vài khi bế Tô Uyển lên.
Tô Uyển bất tỉnh. Làm thể trách cô ?
Cảnh Thần rằng đó của cô… Càng nghĩ, vẻ mặt càng lạnh lùng…