Chồng Cặn Bã Ép Sinh Con Cho Đệ Đệ Hắn - Ta Mang Con Về Ngoại Phát Tài - Chương 57

Cập nhật lúc: 2025-12-02 07:59:19
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Một canh, một rau, một thịt

Âm thanh vang vọng khắp thôn Đại Đồng.

Các công nhân ngờ rằng, Chủ gia bao cơm cho họ.

Người lập tức chật kín sân nhà họ Lâm, chỗ nào hết thì ở ngoài cổng .

Cái mùi thịt thơm lừng đó, những kịp sân đều nuốt nước bọt.

Lão Trương đầu bất mãn quát: “Mau xếp hàng ngay ngắn, bộ dạng các ngươi kìa, cứ như tám trăm năm thấy thịt .”

Ai ngờ, hút một tiếng, nước dãi của Lão Trương đầu cũng kìm chảy , ông vội vàng hít ngược trở .

Thơm, quá thơm.

Ông chỉnh giọng, ngượng ngùng sờ trán, “Mau xếp hàng lấy cơm.”

Bàn ăn trong sân bày , Thôn trưởng gọi hai thôn dân khỏe mạnh khiêng nồi canh lớn đặt xuống đất.

Sau đó mang một thau lớn thịt heo xào cải trắng.

Đôi mắt các công nhân sáng rực, nuốt nước bọt.

Người công nhân xếp hàng đầu tiên căng thẳng, lòng bàn tay đổ mồ hôi.

cũng lâu ăn thịt, nhà họ Lâm thật hào phóng.

Mọi cứ nghĩ hôm nay canh xương, thịt heo xào cải trắng, thì bữa trưa chắc chỉ là cháo loãng, hoặc ăn bánh bao bằng bột thô, nhưng ngờ, Trần Hoa và Phương Đại Nương bưng một thùng lớn, mở nắp ...

Thật bất ngờ, bên trong là cơm trắng tinh tươm!

Trong khoảnh khắc, kích động đến mức suýt rơi lệ.

Lão Trương đầu cũng xúc động, ông từng thấy Chủ gia nào hào phóng đến , cho họ ăn cơm trắng, thịt heo béo ngậy, còn canh xương.

“Các , chúng cố gắng việc cho , ? Như mới xứng đáng với tấm lòng chân thành của Chủ gia!”

“Làm việc hết !”

“Cố gắng lên!”

Các công nhân hò reo như tiêm m.á.u gà.

Lâm Tam Nương thực ngờ phản ứng của lớn đến thế.

“Khụ, mỗi hai bát cơm trắng, thức ăn tùy ý, canh uống thoải mái.”

Tứ Tú Thẩm phụ trách múc cơm và thức ăn, bà cũng kích động, đợi bà múc cơm xong, bà cũng thể ăn cơm trắng thơm phức .

Trên gương mặt mỗi đều nở nụ hạnh phúc.

【Đinh, thu hoạch 32 điểm Hạnh phúc.】

Thu hoạch ngoài ý , Lâm Tam Nương mừng rỡ.

Chỉ như thế thu hoạch 32 điểm Hạnh phúc, hì hì, thì nàng đổi cách thức, thường xuyên thêm bữa cho họ mới .

Các công nhân suy nghĩ lúc của Lâm Tam Nương.

Thức ăn quá ngon, cứ như ngày Tết , họ xổm đất vui vẻ dùng bữa.

Ăn no , xếp hàng múc canh, nóng của món canh xương nồng đậm, một ngụm xuống bụng, cảm giác thỏa mãn gì sánh .

Sau khi ăn uống no say, các công nhân tự giác rửa sạch bát đũa trong sân, xếp gọn thành một đống.

Sau đó Lão Trương đầu bảo họ nghỉ ngơi một lát, tiếp tục khai hoang.

Theo tiến độ , hôm nay thể thành việc khai hoang.

Ngày mai là thể đào móng .

Ai nấy đều tràn đầy khí thế.

Lâm Tam Nương xách hai miếng thịt, đến nhà Thôn trưởng.

Vừa bước cửa thấy bức chân dung đen trắng , khóe miệng nàng vẫn nhịn mà co giật.

“Thôn trưởng, bức vẽ của ngài, là treo ở chỗ khác .”

Thật là tạo nghiệt, trông cứ như linh ảnh (ảnh thờ c.h.ế.t) .

Lâm Tam Nương thầm nhủ trong lòng.

“Ê, bức tranh lắm mà, treo ở đây ?” Lâm Trung Hậu ngơ ngác hỏi.

“Ha hả, , ngài thích là .”

Nàng phản bác.

“Thôn trưởng, mang đến cho ngài hai miếng thịt.” Lâm Tam Nương đưa thịt qua, Thôn trưởng vốn định từ chối, nhưng Trần Chiêu Đệ thấy liền nhanh chóng giật lấy miếng thịt trong tay, liên tục cảm ơn.

“Cảm ơn Tam Nương nha, vẫn còn nhớ tới Trung Hậu thúc của con.”

“Đó là điều nên , Thôn trưởng giúp nhiều.” Nàng tháo túi tiền bên hông xuống, bên trong chứa ba trăm văn tiền, đưa tới mặt Trần Chiêu Đệ. “Thẩm thẩm, xin hãy nhận lấy cái nữa.”

Thôn trưởng từ chối, ông cho rằng Lâm Tam Nương đóng góp nhiều cho thôn, ông giúp đỡ nàng là chuyện đương nhiên.

Chưa kịp để ông mở lời, Trần Chiêu Đệ nhanh tay nhận lấy, “Được, còn cần giúp đỡ gì, cứ tìm Trung Hậu thúc con.”

“Vâng! Vậy xin cáo lui, phiền nữa.”

Sau khi Lâm Tam Nương cáo từ.

Lâm Trung Hậu bất mãn , “Chẳng lẽ bà tham tiền đến , Lâm Tam Nương bao đóng góp cho thôn, chúng giúp nàng một tay .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/chong-can-ba-ep-sinh-con-cho-de-de-han-ta-mang-con-ve-ngoai-phat-tai/chuong-57.html.]

“Ông cứ giúp , ngăn cản ông .” Trần Chiêu Đệ tức giận, “ ông giúp nàng, nàng hiếu kính ông, đó chẳng là điều nên ? Hơn nữa, nhà giàu lắm ? Tiền công lao đưa đến tận tay mà ông còn nhận, ông bỏ đói cả nhà chúng ?”

Lâm Trung Hậu rõ gia đình hề dư dả.

Thế nên Trần Chiêu Đệ vặn như , ông lập tức xìu xuống, dám hó hé gì nữa.

Lâm Tam Nương ngân nga ca hát, vui vẻ rời khỏi nhà Thôn trưởng, về đến nhà liền thoải mái ngủ một giấc trưa thật ngon.

Nàng hiếm khi một ngày nhàn rỗi như .

Sáng sớm ngày hôm , nàng đ.á.n.h xe bò huyện thành.

Đến khu Phá miếu, nàng tìm mãi mà thấy tung tích của gia đình Tiểu Hoàn Tử, cuối cùng một nạn dân ở cùng miếu với nàng.

Gia đình Tiểu Hoàn T.ử tống lao ngục.

Lâm Tam Nương tin , như sét đ.á.n.h ngang tai, c.h.ế.t lặng tại chỗ.

Gà Mái Leo Núi

Nàng lập tức vội vã chạy đến lao xá huyện nha, đến cổng ngục, lính gác cho nàng .

Lâm Tam Nương nóng lòng như lửa đốt, nhét một lượng bạc cho lính gác mới phép thăm nom.

Gặp Tiểu Hoàn Tử, khi hỏi thăm mới , hóa Lâm Chân Châu cũng bắt giam, còn lý do bắt, đại khái cũng vì cùng một nguyên nhân.

Lương thực mà họ phát hại , hai tai dân c.h.ế.t.

Lâm Tam Nương tỏ thái độ hoài nghi về việc , bánh quy nén trong cửa hàng hệ thống là đồ cận hạn sử dụng thì đúng, nhưng tuyệt đối thể ăn c.h.ế.t .

Bánh quy đó nàng cũng ăn một ít, hề cảm thấy vấn đề gì.

Gia đình Tiểu Hoàn T.ử vì nàng mà liên lụy ngục.

Lâm Tam Nương thể khoanh tay , nàng nghiến răng, quyết định thẳng đến gặp Khương Vị Minh để rõ lý lẽ.

Nàng sửa sang y phục, mạnh dạn bước huyện nha. Khương Vị Minh đang xét xử một vụ án, thấy Lâm Tam Nương xông , nha dịch định xua đuổi.

Khương Vị Minh khoát tay, hiệu cho nha dịch cần xua đuổi.

Đợi đến khi xử lý xong công việc, mới thản nhiên hỏi.

“Cô nương tìm chuyện gì?”

“Tiểu Hoàn Tử, Chu Đại Nương, Tiểu Đoàn Tử, họ đều vô tội. Số bánh quy nén ở Phá miếu ngoài thành là do sắp xếp cho họ phát, liên quan đến họ. Khương Huyện lệnh vẫn nên thả họ , bắt thì hãy bắt .”

Lời của Lâm Tam Nương mang theo một tia oán khí, nàng căn bản tin bánh quy nén của sẽ ăn c.h.ế.t .

“Ồ? Ngươi chính là vị tiên nữ bịt mặt ?” Khương Vị Minh đ.á.n.h giá Lâm Tam Nương từ xuống , dường như tin lắm.

Nàng liên quan gì đến tiên nữ ?

“Điều đó quan trọng, quan trọng là, Tiểu Hoàn T.ử họ vô tội.” Lâm Tam Nương khẽ ngẩng cằm, ánh mắt lạnh nhạt.

“Ngươi ? Chuyện , nếu thật sự truy cứu tới cùng, thì phi thường nghiêm trọng! Nghiêm trọng đến mức nào? Thậm chí thể c.h.é.m đầu!”

Khương Vị Minh Lâm Tam Nương mặt đầy nghi hoặc, thực sự thể hiểu nổi nàng lấy lá gan lớn đến , dám bất chấp tất cả xông thẳng huyện nha, chỉ để cầu xin cho tên Tiểu Hoàn T.ử .

Hắn thầm suy nghĩ: Rốt cuộc là vì nguyên do gì, mà khiến cô gái vẻ ngoài yếu đuối hành động kinh đến ?

Chẳng lẽ trong đó còn ẩn chứa bí mật gì ai chăng? Nghĩ đến đây, Khương Vị Minh khỏi dành cho Lâm Tam Nương thêm vài phần chú ý và tò mò.

“Bất kể sự việc nghiêm trọng đến , đều thể gánh vác, nhưng tiền đề là, bánh quy do phát, thật sự khiến c.h.ế.t ? Thưa Đại nhân, dám hỏi t.h.i t.h.ể đang ở nơi nào? Ngỗ tác nghiệm minh nguyên nhân t.ử vong đích thực ?”

Lâm Tam Nương , bất kể ở , chuyện đều dựa bằng chứng.

Nàng sẽ lời của lừa gạt.

Khương Vị Minh nhạt, dường như hù dọa nàng tác dụng.

“Ha, do bắt, mà là do Thanh Châu Tri phủ phái đến bắt.”

Khương Kim An há chịu để yên cho những đó tiếp tục phát lương cho tai dân.

Hắn chỉ để khác gặp khó khăn trong chuyện .

“Không Tiểu Hoàn T.ử là gì của ngươi, mà ngươi bảo vệ đến ?”

Khương Vị Minh suy nghĩ hỏi tiếp.

Lâm Tam Nương khẽ nhíu mày, nàng dường như ý ngoài lời, do Khương Vị Minh bắt, tìm cũng vô dụng.

Hơn nữa, tám phần Thanh Châu Tri phủ thù oán với Khương Vị Minh.

Nếu , tại thời điểm then chốt , nghĩ cách giải quyết vấn đề an trí tai dân, thậm chí tiếc g.i.ế.c hại hai tai dân, lớn chuyện, cũng đến bắt giữ Lâm Chân Châu và Tiểu Hoàn Tử?

Nói trắng , Lâm Chân Châu và Tiểu Hoàn T.ử chính là những vô tội liên lụy.

Tâm tư nàng vốn tinh tế, một hồi suy luận, liền rút kết luận .

Tuy nhiên, nàng vẫn xác nhận một chút, bèn hỏi.

“Thanh Châu Tri phủ thù oán với ngài?”

Khương Vị Minh kinh ngạc khả năng phân tích của Lâm Tam Nương, khỏi nàng bằng con mắt khác.

“Quả thật là !”

Lâm Tam Nương nên lời, “Vậy nên nhân cơ hội để sát hại ngài?”

Trời ơi, chuyện đó thì liên quan gì đến nàng.

Liên quan gì đến Tiểu Hoàn Tử.

Nói một câu công bằng, liên quan gì đến Lâm Chân Châu?

Chẳng điều lạnh lòng những ý cứu tế ? Mặc dù tâm ý cứu tế của bọn họ hề thuần khiết.

 

Loading...