Phải rằng, nếu Thẩm Tùy bỏ qua tiếng , quả thật là một nam tử hán, tiểu cô nương đều sẽ động lòng.
“Đó việc ngươi lo, còn dám một câu nàng nữa, cẩn thận nhổ lưỡi ngươi.”
Thẩm Tùy Giang Viên đầy ác ý, xa.
Hắn ở kinh thành xưa nay tai tiếng lan xa, là kẻ .
Giang Viên sợ đến sắc mặt trắng bệch, liên tục lùi về , để nha đỡ về phòng.
Thẩm Tùy , phụ và kế mẫu trút giận lên : “Súc sinh, dám tìm nam nhân bên ngoài về nhục nhã phụ mẫu! Ta cho ngươi , chúng tìm cho ngươi , cái tên Thẩm công tử gì ?!”
“Người ? Lão hoá vợ lớn tuổi hơn cả phụ đó ? Thẩm Tùy , phụ mặt ?”
Phụ năng lực tầm thường, dựa dư âm của tổ phụ mới lăn lộn chức tòng* ngũ phẩm, mãi lên , liền tính toán bán nữ cầu vinh.
*(thấp hơn một nửa bậc so với “chính phẩm”)
Kế mẫu giả vờ khuyên nhủ: “Trần đại nhân tuy lớn tuổi một chút, nhưng quyền cao chức trọng, ngươi gả qua đó là chính thê, là hưởng phúc.”
Ta tranh cãi: “Vậy kế mẫu với Thẩm Tùy từ hôn .”
Phụ tức run cả , mắng: “Nghiệt chướng, xem ngươi tạo phản!”
Ta bình tĩnh ông : “Phụ đây là dạy dỗ nữ nhi ?”
Ông ôm ngực, trừng mắt , cuối cùng một câu.
“Nếu việc gì, nữ nhi cáo lui.”
08
Hôn sự của chúng nhanh định xuống.
Đến tháng rằm tháng Giêng âm lịch, nhà họ Thẩm đó là ngày hoàng đạo, chỉ còn đầy hai tháng.
Hôn sự gấp, nhưng hợp ý .
Ta sốt ruột thoát khỏi sự khống chế của phụ và kế mẫu, nhà họ Thẩm quyền thế, thể bảo hộ .
Về phần Thẩm Tùy, tổ mẫu từng , nam nhân hổ tất sẽ xa tới .
Hiện giờ chịu đưa tay kéo khỏi hố lửa, cũng nguyện cùng sống qua ngày.
Từ đó bận rộn thêu giá y, chuẩn đồ cưới.
Thẩm Tùy hình như cũng bận, khi đính hôn còn gặp nữa, chỉ thỉnh thoảng nhờ mang chút đồ tới.
Cận kề Tết, kinh thành trang hoàng mới mẻ, năm nay sứ đoàn phiên bang cùng các vương gia của các phong địa đều mang theo gia quyến kinh chúc Tết.
Xe ngựa chạy đến đại phố Chu Tước thì phía chặn, hỏi mới phiên bang và dân chúng xảy xung đột.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cho-nguoi/4.html.]
Bọn họ thấy đông thế mạnh, kiêng dè, để Đại Chiêu tới tỷ thí, thắng thì xin .
Người dẫn đầu quanh: “Cứ so tài b.ắ.n tên, các ngươi Đại Chiêu ai dám ứng chiến ?”
Mọi , ai lên tiếng, dân chúng mấy ai b.ắ.n tên?
Thấy ai đáp, nữ nhân cầm roi quát lên: “Nghe Tống Tri Bạch văn võ song , thấy? Chẳng lẽ trốn con rùa? Xem Đại Chiêu thật là !”
Nàng dùng tiếng phiên bang với bên cạnh vài câu, nàng tên là Ô Nha, bên cạnh nàng là Ô Mông – ca ca nàng, bọn họ là Bắc Nhung.
Có đáp: “Tống Thế tử ở đây, nhưng chúng mời .”
🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺
Ô Nha chỉ đứa trẻ bên cạnh: “Ồn c.h.ế.t , cái gì!”
Nói quất một roi về phía đứa trẻ đất, chắn mặt đứa bé, roi sắp quất lên vai thì chụp lấy, kéo mạnh, nàng “bịch” một tiếng rơi khỏi ngựa.
Ta xoay mấy phiên bang ngựa: “Giết gà cần d.a.o mổ trâu? Tiểu nữ tử xin lãnh giáo.”
09
Phố Chu Tước bên đường trồng nhiều cây, hai bên ước định lấy lá cây b.ắ.n rụng chuẩn, một mũi tên định thắng thua.
Người tỷ thí với là Ô Mông, nóng lòng báo thù cho , liền b.ắ.n một mũi tên tiên.
Tên “vút” một tiếng sượt qua cây bay , gió mang theo mũi tên rung cây rụng lá, chỉ còn vài chiếc lá lẻ loi bám cành.
Cuối cùng tên dừng ở cây cuối phố, mũi tên xâu đầy lá vàng.
“Các ngươi gian lận!”
Dân chúng tức giận.
Trên tầng hai cửa hàng bên đường, tiểu nhị cành cây trụi lá, thần sắc tức giận, bên cạnh là một nam tử áo đỏ ánh mắt sâu thẳm xuống cửa sổ, ngón tay thon dài gõ nhẹ lên bàn.
Người Bắc Nhung sắc mặt đắc ý, khuyên sớm nhận thua.
Ta quanh đám đông: “Xin hỏi, ai cho mượn cung tên?”
Sau lưng truyền đến một giọng quen thuộc: “Dùng của .”
Ta đầu , thấy Tống Tri Bạch cầm cung tên và ống tên tới, đến từ lúc nào.
Ta nhận cung, lấy ba mũi tên.
Ta giương cung nhắm chuẩn, ba mũi tên cùng phát, một b.ắ.n .
Trong ánh mắt , mũi thứ nhất lao vút đến cây ở xa nhất, sát cạnh mũi tên của U Mông mà ghim cây. Mũi thứ hai chẻ đôi mũi tên của U Mông, lực va chạm quá lớn khiến tên rơi xuống đất, lá cây ban đầu còn xâu tên hai mũi tên giữ chặt . Mũi thứ ba xuyên qua những chiếc lá còn sót cây, cuối cùng cắm đuôi mũi tên thứ nhất.
“Hay quá!”