Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Chờ Anh Đến Bên Em - Chương 97

Cập nhật lúc: 2024-10-15 11:15:43
Lượt xem: 104

Giang Tùy Châu sửng sốt: “Sao trước kia không điều tra được gì.”

 

Chu Hạo: “Tư liệu ở bên Viện Phúc lợi đã bị người khác động tay động chân, nên ban đầu chúng ta điều tra tài liệu liên quan đến Quan tiểu thư mới đơn giản sạch sẽ đến vậy.”

 

“Tin này nghe được ở đâu.”

 

Chu Hạo: “Một tiếng trước hình như người của nhà họ Quan truyền ra. Em vừa hỏi nhân viên của Quan thị, điều tra một hồi mới biết hóa ra Quan tiểu thư định rút lui khỏi Quan thị, giao hết các công việc trên tay đi. Nguyên nhân vì sao thì không rõ lắm, có người nói mấy ngày trước Quan Hưng Hào và Ngụy Chiêu Mai cãi nhau một trận lớn trong phòng làm v

 

iệc, có thể Quan tiểu thư vì chuyện này nên mới rút lui…”

 

“Nhưng không ngờ hành động lần này của Quan tiểu thư lại khiến Quan Hưng Hào lộ ra bí mật “con gái ruột”, dù sao bây giờ đã có không ít người biết chuyện, dự là không bao lâu nữa sẽ công khai luôn. Anh còn cần em báo cụ thể hơn không.”

 

Chu Hạo nói đến đây liền nhớ ra không phải Giang Tùy Châu đến tìm Quan Hề hay sao, nên vội nói: “Em suýt quên bây giờ anh đang ở bên Quan tiểu thư, không bằng anh hỏi thẳng chị ấy xem?”

 

Lúc này Quan Hề đã không đủ tỉnh táo để nói chuyện nữa, Lãng Ninh Y mà không được cô đồng ý thì cũng không dám tiết lộ gì.

 

Giang Tùy Châu siết chặt điện thoại trong tay: “Bây giờ tôi xuống đó, cậu qua đón tôi.”

 

“À… vâng.”

 

**

 

Quan Hưng Hào và Ngụy Chiêu Mai quả thực vì Quan Hề và Quan Oánh mà cãi nhau, thật ra Giang Tùy Châu cũng từng nghĩ đến trường hợp này, âu cũng là điều bình thường, dù sao ai cũng vì lợi ích của con gái mình mà suy nghĩ.

 

Nhưng Quan Hề yêu quý Ngụy Chiêu Mai đến mức cô chấp nhận từ bỏ Quan thị. Cô làm bao nhiêu việc như vậy mà không nói với anh.

 

Sau khi lên xe, Giang Tùy Châu lại được Chu Hạo kể cho một loạt chuyện liên quan đến Quan Hưng Hào và Quan Hề, đến lúc này cuối cùng anh cũng hiểu vì sao Quan Hề phải bỏ nhà ra đi… Nếu chỉ có một chuyện của Ngụy Chiêu Mai, cô sẽ không kích động đến mức nói không cần về nhà nữa. Nhưng lần này lại liên quan đến cả Quan Hưng Hào, với tính cách của Quan Hề, nhận ra mình bị che giấu suốt bao nhiêu năm trời chắc chắn cô sẽ không thể nào ngoan ngoãn chấp nhận được.

 

Giang Tùy Châu ngồi ở ghế sau, im lặng nhìn bên ngoài cửa sổ xe.

 

Anh vẫn chưa nói gì, Chu Hạo nói xong cũng đành ngồi im, cậu ta có thể nhìn ra cuộc nói chuyện hôm nay của sếp và Quan Hề không thuận lợi.

 

“Giang tổng, giờ em đưa anh về nhà nhé, chân anh không tiện đi lại nhiều.”

 

Giang Tùy Châu không đáp lời, chuyện của Quan Hề và lời chia tay cô nói với anh như mớ dây tơ quấn chặt não anh.

 

Trước giờ Giang Tùy Châu luôn là người sáng suốt, ban đầu chuyện Quan Hề là con nuôi anh vẫn có thể bình tĩnh phân tích, nhưng hiện giờ thân thế của cô vòng đi vòng lại lại về nhà họ Quan khiến đầu óc anh hỗn loạn.

 

Điện thoại trong tay anh rung lên, trong nhà gọi đến.

 

Giang Tùy Châu nhận máy, anh nghe thấy giọng bà Lý Nguyên Anh vang lên: “Tùy Châu, chuyện của Quan Hề con biết từ trước rồi à.”

 

Giang Tùy Châu lạnh nhạt đáp: “Con mới biết.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/cho-anh-den-ben-em/chuong-97.html.]

“Về nhà một chuyến.”

 

 

Giang Tùy Châu cúp điện thoại.

 

Chu Hạo nhìn qua kính chiếu hậu, đợi Giang Tùy Châu ra lệnh. Nhưng cậu chỉ thấy Giang Tùy Châu ngồi yên một chỗ, anh lại cầm điện thoại lên gọi một cuộc điện thoại khác.

 

Lúc Lãng Ninh Y nhận được điện thoại của Giang Tùy Châu cô đang ngồi trong phòng mình, vừa khẩn trương nhận điện thoại vừa nghĩ không biết hai người ngoài kia nói đến đâu rồi.

 

“Alo?”

 

Giang Tùy Châu: “Phiền cô qua xem Quan Hề chút, cô ấy đang ngủ trong phòng.”

 

Lãng Ninh Y bật dậy: “Hả? Hai người nói xong rồi hả? Anh đi rồi à?”

 

Lúc này Giang Tùy Châu mới tin hiệu quả cách âm trong nhà Lãng Ninh Y tốt thật: “Ừ, cô ấy say rồi không được tỉnh táo lắm. Ngày mai tôi lại đến, phiền cô chăm sóc cô ấy một đêm.”

 

“À à, được.”

 

Phân phó Lãng Ninh Y xong Giang Tùy Châu mới nói: “Lái xe đi.”

 

Chu Hạo: “Vâng.”

 

Một đêm này Quan Hề ngủ chẳng ngon giấc, cô mơ thấy rất nhiều giấc mơ khác nhau.

 

Có một giấc mộng cô trở về thuở nhỏ, Quan Hưng Hào ngồi trước mặt cô cùng cô chơi búp bê Barbie. Chớp mắt cái đã đến lễ trưởng thành của cô, Quan Hưng Hào chuẩn bị cho cô cực kỳ nhiều quà, ông ưng thuận đủ mọi yêu cầu của cô, quả là đặt trong tay sợ vỡ, ngậm trong miệng sợ tan.

 

Có một giấc mơ khác cô nhìn thấy một bóng người lạ lẫm, cô không nhìn rõ gương mặt người đó, nhưng lại cảm nhận được người đó nắm tay cô, bà ấy hỏi cô có sống tốt không… rất mơ hồ nhưng trong mộng cô có thể chắc chắn người đó chính là mẹ cô, bà là Thẩm Nguyệt Sam.

 

Cô còn mơ thấy Giang Tùy Châu, mơ thấy anh chia tay cô, anh nói, trong nhà anh không cho phép hai người ở bên nhau, vì cô đã bỏ nhà ra đi…

 

Giấc mơ thấy Giang Tùy Châu là giấc mơ gần nhất trước lúc tỉnh, lúc cô vừa giật mỉnh tỉnh dậy trên trán toàn mồ hôi lạnh.

 

Quan Hề vừa bước xuống giường, nhìn lại cái chăn mình đắp tối qua, trong đầu toàn là hình ảnh trong mơ Giang Tùy Châu lạnh lùng nói với cô “Chúng ta không hợp nhau”.

 

Chúng ta không hợp nhau? Chúng ta chia tay đi?

 

Khoan đã? Đây không phải là lời thoại của cô hay sao! Sao anh dám chạy vào trong giấc mơ đạo lời của cô!

 

Quan Hề vuốt mồ hôi trên trán… Đúng là đạo lời thật, thực tế có phải vậy đâu.

 

Cô nhăn mày nhớ lại tình cảnh tối qua, tối qua Giang Tùy Châu đến đây, anh nói gì với cô nhỉ?

 

Quan Hề cứng đờ người… Có phải anh nói là, cho dù em trắng tay đi chăng nữa anh vẫn không chia tay em…?

Loading...