Chờ Anh Đến Bên Em - Chương 58
Cập nhật lúc: 2024-10-08 18:22:47
Lượt xem: 115
Quan Hề đã đến đây rồi tất nhiên không thể dễ dàng bỏ về được.
Những người quen biết cô ở đây cũng tinh mắt hơn, không còn để ý việc cô là con nuôi nữa.
Con nuôi thì đã sao… Tạ Diên người ta cũng là con nuôi, nhưng vẫn sống tốt, ai dám kinh thường anh ta. Càng không nói đến Quan Hề còn có vị tôn đại phật như Giang Tùy Châu yểm hộ.
Ngay sau đó ai cũng mời Quan Hề nhập cuộc, sau khi trò chơi bắt đầu không khí cũng sôi động hẳn lên.
Nhưng hôm nay Quan Hề cũng không bị trò chơi này cuốn, mọi người lại quay kim la bàn rất hăng hái, chơi rất cuồng nhiệt.
Cô không tập trung, câu được câu chăng nói chuyện với người ngồi cạnh, thi thoảng lại uống thêm ngụm rượu.
“3, 2, 1…” Kim la bàn đã dừng, Quan Hề nhìn xuống, nhận ra đầu kim đang chỉ vào người ngồi cạnh cô, Tạ Diên.
Mà đuôi kim lại chính là cô gái vừa ngồi chỗ của cô, em gái “lớn” tóc ngắn.
Quan Hề cười tươi nhìn một màn này, hóng xem hôm nay Tạ Diên sẽ bị bắt hoàn thành trò mạo hiểm gì.
“Tạ Diên… Ha ha ha, cuối cùng cậu cũng dính đòn.” Người xung quanh hào hứng.
“Xem ra vận khí tôi hết rồi.” Tạ Diên cười nhìn cô gái kia, “Cô nói đi.”
Cô gái tóc ngắn nghĩ ngợi một hồi, trước ánh mắt kích động của mọi người xung quanh, cô ta nhìn Quan Hề nói: “Vậy anh hãy cùng người khác giới gần mình nhất uống một ly rượu giao bôi đi!”
“…”
“……”
Bỗng thế giới trở nên an tĩnh.
Vốn dĩ Quan Hề còn đang cao hứng xem kịch vui, nhưng đến lúc Tạ Diên nhìn sang cô cô mới hoảng hốt nhận ra mình chính là người khác giới ngồi gần anh nhất.
Một ly rượu? Giao bôi?
Cùng Tạ Diên?
Quan Hề đen mặt nhìn cô gái tóc ngắn kia, cái chủ ý này… đủ độc nha.
“Sao nào? Tạ Diên anh không chơi nổi hả ~” Cô gái tóc ngắn không quen Quan Hề nên vẫn chưa nhận ra bầu không khí kỳ lạ này. Thậm chí cô ta còn cố ý, vừa rồi Quan Hề cướp chỗ ngồi của cô ta, còn nói chuyện vui vẻ với Giang Tùy Châu như vậy khiến cô ta không tài nào vui nổi.
Vì không vui nổi nên giờ này cô ta mới không chú ý đến những ánh mắt quái dị lại đầy vẻ hóng hớt của những người xung quanh.
Những người quen biết Quan Hề ở đó tuy không dám biểu hiện ra ngoài nhưng nội tâm ai cũng gào thét: Phen này là công khai đội nón xanh cho Giang Tùy Châu đây! Kích thích! Thật mẹ nó kích thích!
“Tôi uống rượu phạt.”
Tiếc là, nằm trong dự liệu của mọi người nhưng cũng khiến vô số người thầm than tiếc hận, Tạ Diên lại chọn hình phạt khi không thực hiện được mạo hiểm: Uống bảy cốc rượu đầy.
Cô gái tóc ngắn không ngờ tới loại việc có tầm khiêu chiến thấp như uống rượu giao bôi mà Tạ Diên cũng không làm, không vui nói: “Cái này dễ lắm mà, sao anh lại chọn uống rượu phạt, chơi kiểu này mất hứng quá.”
Tạ Diên chỉ cười mà không đáp lời, anh vẫn chọn uống rượu phạt.
Quy tắc trò chơi chính là như vậy, nếu cảm thấy mạo hiểm nằm ngoài khả năng thực hiện của mình, không muốn thực hiện thì phải uống rượu phạt. Cô gái kia bĩu môi, tuy không thoải mái nhưng cũng không có cách nào ép Tạ Diên, chỉ đành tiếc nuối mà nhìn Giang Tùy Châu.
Mà vừa nhìn cô lại sững sờ một phen.
Vừa hay Giang Tùy Châu cũng đang nhìn cô, thế mà anh lại nhìn cô…
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/cho-anh-den-ben-em/chuong-58.html.]
Chẳng qua ánh mắt kia… lạnh như băng, dưới ánh đèn mờ ảo càng khiến người ta sợ hãi.
Uống bảy cốc rượu quả không phải chuyện đùa, thấy Tạ Diên uống xong Quan Hề liền giơ ngón cái với anh, ý muốn nói, “Cảm ơn”.
Tạ Diên nhỏ giọng đáp: “Không có gì.”
Tạ Diên uống rượu phạt xong trò chơi lại tiếp tục, lượt quay chuyển đến người khác.
Tạ Diên được buông tha, đột nhiên nhớ lại một chuyện anh liền hỏi Quan Hề: “Đúng rồi, lần trước cô đề cập đến hạng mục khu du lịch Nam Sơn, hình như tôi vẫn chưa nhận được tài liệu.”
Quan Hề ngẩn người, cũng nhớ có việc này, lần trước ở quán bar nói chuyện với Tạ Diên xong lại bị chuyện “bại lộ thân thế” làm cho ảnh hưởng, mấy ngày sau đầu óc cô vẫn mơ hồ quên luôn việc này.
“À, ngại quá, gần đây đầu óc hơi loạn…”
“Tôi hiểu.” Tạ Diên nói, “Không sao, lúc nào đấy cô gửi sau cũng được.”
Quan Hề hơi lúng túng, rõ ràng cô có việc nhờ người ta mà lại để đối phương nhắc mới nhớ.
Nhưng câu “Tôi hiểu” kia của anh cũng đủ nói lên tất cả. Ngày hôm đó mọi người đều biết rõ thân thế của cô, anh cũng ở đó nên anh cũng biết cô giống anh, cùng có thân phận khá xấu hổ.
Quan Hề: “Không có gì, bây giờ tôi nhắn luôn cho trợ lý để cô ấy gửi tài liệu cho anh.”
Tạ Diên: “Hạng mục này của cô cần gấp không.”
“Cũng tạm, trước mắt đang ở giai đoạn khởi động.”
…..
Trò chơi vẫn đang tiếp tục, đoạn nhạc đệm vừa rồi trôi qua mọi người cũng bắt đầu sôi động lên. Trong không gian ồn ào náo nhiệt như thế này Giang Tùy Châu lại vô thức nhìn sang Quan Hề bên cạnh, cô đang quay đầu sang bên kia nói chuyện cùng Tạ Diên.
Xung quanh rất ồn, anh không nghe được hai người đang nói cái gì, chỉ thấy dường như Quan Hề đang rất hào hứng.
Giang Tùy Châu uống một ngụm rượu, ánh mắt trở nên thâm trầm.
“Nhanh lên! Quay tiếp đi!”
“Xoay liền đây….”
Kim la bàn quay chậm dần rồi đầu kim chỉ đúng vào Giang Tùy Châu.
“Ái chà…” Mọi người đều phấn khích.
Tống Lê: “Nhanh nhanh! Cơ hội ngàn năm có một! Ra đề hiểm vào!”
Người được ra lệnh ngẫm nghĩ một hồi, “Cái nào mới hiểm nhỉ?”
“Ui dào kích thích một chút!”
“Vậy, thế này đi, anh Tùy Châu dùng miệng ngậm một loại trái cây, sau đó mớm cho một người phái nữ!”
Nhất thời không khí xôn xao hẳn lên, ai ai cũng kích động nhưng dường như đã đoán được việc sắp xảy ra. Người như Giang Tùy Châu còn lâu mới chơi loại mạo hiểm này, chắc anh cũng giống Tạ Diên sẽ chọn uống rượu phạt.
Nhưng không ai ngờ tới, Giang Tùy Châu lại ngẩng đầu bình tĩnh hỏi người kia: “Loại trái cây nào.”
“……”
“Ha ha dưa lê?”