Chờ Anh Đến Bên Em - Chương 31
Cập nhật lúc: 2024-10-03 19:33:47
Lượt xem: 115
Thời gian gần đây Quan Oánh rất nỗ lực, Quan Hề cũng vậy.
Quan Oánh nỗ lực học hỏi, Quan Hề nỗ lực chỉ bảo.
Bất kể ở nhà hay ở công ty Quan Hề luôn tận lực giải thích cho Quan Oánh vì sao lại chọn địa điểm như vậy để triển khai dự án, những người tham gia vào dự án này là ai, từng bộ phận quản lý dự án như thế nào, việc này tốn khá nhiều thời gian.
Bình thường mà có người đến hỏi cô những vấn đề cơ bản như thế này, cô không mắng té tát người ta thì cũng sẽ đưa người có não để trang trí này cho cấp dưới xử lý.
Nhưng lần này người hỏi lại là Quan Oánh, là chị gái mềm mại dịu dàng nói câu “Chị rất thích em.”
Theo lời Lãng Ninh Y, Quan Oánh là nữ chính trong bộ truyện “Tổng tài bá đạo yêu tôi”, còn cô cùng lắm chỉ là nữ phụ ác độc giấu kim dưới ống tay áo mà thôi.
Vậy nên bây giờ chỉ cần cô để lộ một biểu cảm không kiên nhẫn, đó chính là đang bắt nạt người ta.
Cô không thể làm người xấu ra mặt được.
Hôm nay cả đoàn đội của Quan Hề đến “Du lịch YouTu” họp bàn về hạng mục Du lịch Nam Sơn.
Công ty trách nhiệm hữu hạn Du lịch YouTu là công ty con dưới trướng của tập đoàn Quang Dịch của Giang thị, do Giang Tùy Châu phụ trách, mà hạng mục Nam Sơn lần này cũng do YouTu kết hợp với Quan thị khai phá ra.
Thời gian địa điểm đã được thống nhất, hôm nay đoàn người mới đến YouTu.
Lúc Quan Hề đến nơi vẫn còn sớm, buổi họp còn chưa bắt đầu nên cô ngồi một bên xem lại những nội dung cần thuyết trình.
Trong phòng họp đã lác đác có vài nhân viên của hạng mục, bọn họ đều biết vị tiểu thư họ Quan này chính là bạn gái của sếp nhà mình.
Tin đồn cho hay tính tình của vị tiểu thư này không được tốt lắm.
Nhưng chỉ là tin đồn thôi, vì hôm nay lần đầu tiên được gặp cô, trước kia chỉ được nhìn thấy trên ảnh.
Còn về vấn đề sao lại thấy trên ảnh, vì Quan Hề là blogger có tiếng trên diễn đàn YouTu, mấy bài cô đăng đều lên top tìm kiếm, người trong công ty không ai không biết đến tên cô.
“Bài đăng về chuyến du lịch nước Pháp lần trước của Quan tiểu thư đứng đầu trong bảng xếp hạng của trang web chúng tôi, quả là lợi hại.” Trong phòng họp bỗng có người mặc áo sơ mi xám cười nói.
Khó khăn lắm cậu ta mới gặp được vị chính chủ của sếp, tất nhiên phải nịnh nọt vài câu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/cho-anh-den-ben-em/chuong-31.html.]
Quan Hề uống thử một ngụm cà phê, cô khẽ nhíu mi, đắng quá… không thích cà phê kiểu này.
Sơ mi xám thấy cô nhíu mi tim liền nhói một cái, căng thẳng cầu cứu.
Đồng nghiệp ngồi cạnh liền kéo áo cậu ta, chữa lời: “Giám đốc Quan, tôi là trưởng bộ phận Truyền thông của hạng mục Nam Sơn, Lâm Hào. Mấy ngày trước tôi đã gửi bản thảo qua bên đó, không biết cô có muốn thay đổi gì không.”
Cậu áo sơ mi xám vừa rồi bắt đầu đổ mồ hôi, lúc này mới nhớ ra mình vừa lỡ miệng gọi là Quan tiểu thư mà không phải Giám đốc Quan.
Trong trường hợp này mà gọi như vậy, nghe có vẻ hơi coi thường năng lực của cô… Không biết vị đại tiểu thư này có bất mãn không...
Thế mà, Quan Hề đang phải phỉ nhổ cốc cà phê đắng ngòm kia không hề hay biết một cái nhíu mày vô tình của mình đã dẫn đến bao suy nghĩ sai lệch. Cô hồi thần nghiêng đầu nhìn người vừa nói: “À, là anh sao, tôi thấy khá ổn, những chi tiết cần thay đổi lát tôi sẽ nói cụ thể hơn.”
“Vâng, được.”
“Đúng rồi, vừa anh nói gì? Bài đăng trên web à?”
Sơ mi xám cứng đờ người, chợt nhận ra là Quan Hề đang nói chuyện với mình: “Đúng… Tôi đang nói về bài viết du lịch nước Pháp lần trước cô đăng lên được mọi người nhiệt tình ủng hộ, viết rất tuyệt.”
“Ừm, tàm tạm thôi.” Quan Hề cười tươi, “Cảm ơn anh.”
Sơ mi xám bị nụ cười của Quan Hề làm cho nội tâm muôn hoa đua nở.
Phủi phui, ai dám bảo tính tình Quan tiểu thư không được tốt làm anh ta lo sợ một hồi. Tin đồn quả là tin đồn, tiểu thư người ta nói chuyện dịu dàng thế kia mà.
Vừa nghĩ như vậy, anh ta đột nhiên nghe thấy giọng nói ngập mùi ghét bỏ của Quan Hề vang lên trong phòng họp: “Giang Tùy Châu, khẩu vị của anh đúng là khác người, cà phê khó uống thế là để ngược đãi nhân viên à?!”
Sơ mi xám bị dọa vội ngẩng đầu lên xem, năm chữ “Quan tiểu thư dịu dàng” kia tắc ngang cổ họng…
“…”
Nhưng may là cô đang gọi điện thoại, không phải mắng cậu ta.
Sơ mi xám trộm nhìn cô, người ở trong điện thoại là sếp nhà cậu đấy… Chuyện này mới mẻ đây, lần đầu tiên cậu thấy có người dám dùng giọng điệu này nói chuyện với ông sếp m.á.u lạnh nhà mình.
“Đắng, cực kỳ đắng luôn... Vốn dĩ cà phê đã đắng rồi? Em biết, nhưng cái vị đắng của anh khó uống c.h.ế.t đi được.” Quan Hề vuốt cằm, lười biếng sai sử, “Anh đang trên đường đến đúng không, em thấy gần công ty anh có tiệm cà phê khá ổn đó. Ừm… anh mua cho em ly Mocha nha. Uống lạnh, ừ, thêm đá… Không cần đâu… Không được, anh đi mua đi… Ai da, anh lắm chuyện quá…”