Chờ Anh Đến Bên Em - Chương 154
Cập nhật lúc: 2024-10-24 21:32:00
Lượt xem: 74
Lý Thiến: “Cô nói người đàn ông mặc tây trang đen ngồi hàng ghế đầu hả.”
Tề Phi Phi: “Phải phải phải.”
Lý Thiến cười sâu xa: “Tôi biết ngay cô nói đến anh ấy mà, lúc tôi vừa đi qua cũng nhìn thấy, đẹp trai c.h.ế.t người. Boss đảm đương làm mặt tiền đấy.”
“Ha ha ha chuẩn, ông chủ công ty nào vậy?”
Lý Thiến nghĩ ngợi: “Chắc là phú nhị đại nào đó thôi, làm gì có sếp lớn nào mà trẻ như vậy.”
“Ông chủ đứng sau Youtu, Giang Tùy Châu, phú nhị đại cái gì... Người ta là phú “n” đại rồi.” Đúng lúc này, Triệu Hiểu Nhu ngồi cạnh bỗng xen vào câu.
Quan Hề nghe thấy tên Giang Tùy Châu bèn ngẩng đầu lên nhìn cô ta, lúc này mới nhận ra ba người này đang bàn về Nhị cẩu.
Lý Thiến là người rất nhạy cảm với trai đẹp, thấy Triệu Hiểu Nhu hiểu biết tình huống phía sau bèn nhanh chóng hỏi dò: “Thật hay giả đấy? Ông chủ của Youtu?? Nhưng ông chủ của Youtu tên là Trần Phàm cơ mà?”
Triệu Hiểu Nhu: “Trần Phàm chỉ là trên danh nghĩa thôi, không phải Youtu là công ty dưới trướng tập đoàn Quang Dịch hay sao, Giang Tùy Châu là người thừa kế của tập đoàn Quang Dịch, nên người ta mới tính là ông chủ thật sự.”
Lý Thiến sực tỉnh: “Hóa ra là vậy, Hiểu Nhu cô biết nhiều thật.”
Triệu Hiểu Nhu hơi đắc ý: “Tất nhiên.”
Nhưng thật ra, cô ta chẳng biết được bao nhiêu, trước giờ cô ta còn chưa nhìn thấy Giang Tùy Châu. Lần này có thể nói đôi câu chẳng qua do hôm nay cô ra phía sau hậu trường vô tình nhìn thấy Giang Tùy Châu với mấy vị lãnh đạo cấp cao, sau đó mới tò mò hỏi vài người bạn trong giới.
Mấy chuyện kia đều do người khác kể cho cô ta...
Tề Phi Phi: “Trời ơi, Quang Dịch ấy hả.”
Đầu năm nay chắc chả mấy người không biết đến tập đoàn Quang Dịch.
Lý Thiến: “Đây chính là người vừa có sắc vừa có tiền trong truyền thuyết, là kim cương vương lão ngũ xịn sò nhất.”
Quan Hề im lặng ngồi nghịch móng tay.
Vương lão ngũ cái gì, rõ ràng là Giang Nhị cẩu.
Lý Thiến: “Ôi, anh ấy bao nhiêu tuổi rồi, đã kết hôn chưa?”
Triệu Hiểu Nhu: “Chưa đến ba mươi tuổi, nghe nói chưa kết hôn.”
Tề Phi Phi: “Mẹ nó! Chất lượng!”
Lý Thiến cười: “Chất lượng thì cũng không liên quan đến cậu! Cho dù có chưa kết hôn, nhưng đẹp trai thế này lại không có cả dàn bạn gái hay sao.”
Quan Hề: “...”
Tề Phi Phi pha trò: “Cậu không hiểu cái này rồi, chính vì có cả dàn bạn gái nên mới liên quan đến cậu đó. Nếu người ta đã có vợ hoặc chỉ có một người bạn gái mới không liên quan gì đến cậu.”
“Oa ha ha ha... Suy nghĩ này của cậu hiểm thật.”
Tề Phi Phi vội đáp: “Aizzz, tôi đùa thôi, đùa vui thôi, tôi có bạn trai rồi!”
“Ha ha ha ha.”
“Quan Hề, sao cô không nói câu nào thế, vừa rồi cô có nhìn thấy Giang Tùy Châu không, người ngồi chính giữa kia ấy.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/cho-anh-den-ben-em/chuong-154.html.]
Trên sân khấu bắt đầu biểu diễn, Quan Hề nhìn tiết mục trước mặt, ừ một tiếng, “Nhìn thấy rồi.”
“Sao nào, đẹp trai không đẹp trai không?”
Quan Hề: “Tàm tạm.”
“Mới tàm tạm thôi hả? Không thể nào, tôi thấy đẹp trai ngút trời luôn.” Lý Thiến nói, “Sao cô lại không thấy hứng thú chút nào vậy!”
Quan Hề: “Tôi...”
“Đúng rồi, sao em lại không cảm thấy hứng thú nhỉ.” Triệu Hiểu Nhu nhìn cô nói, “Không phải em nên là người thấy hứng thú nhất sao.”
Lời Quan Hề định nói lại phải nuốt trở về trong nháy mắt, cô lấy làm lạ hỏi: “Lời này của chị có ý gì, sao tôi lại phải thấy hứng thú nhất?”
Triệu Hiểu Nhu làm bộ vô tội nói: “Chị cũng chẳng có ý gì khác nha, chỉ muốn bảo em lớn lên xinh thế này, đàn ông nào nhìn thấy cũng thích, cơ hội của em nhiều hơn bọn chị là cái chắc.”
Lại chơi trò nói bóng nói gió với cô hả???
Lần này Quan Hề cũng không thong dong nữa, cô mở miệng nói luôn: “Thế thì đã sao nào, tôi chẳng như một số ai kia, thấy lợi ích cái là trèo lên người đàn ông.”
Tin đầu trang liên quan đến chuyện của Triệu Hiểu Nhu và đàn ông không phải bảy thì cũng đến tám cái, người ở đây ai cũng hiểu rõ.
Sắc mặt Triệu Hiểu Nhu thoắt biến: “Quan Hề cô có ý gì đấy hả.”
“Chị có ý gì thì tôi có ý đó.’
“Cô…”
“Ai dào ôi, đừng cãi nhau nữa, Hiểu Nhu đừng nói nữa.” Lý Thiến vội khuyên can, “Chỗ này đang có người, không thích hợp.”
Vốn dĩ Lý Thiến và Tề Phi Phi chỉ đùa vui mới nhắc đến chuyện này, bây giờ chợt thấy Triệu Hiểu Nhu với Quan Hề bỗng nhiên chĩa mũi nhọn vào nhau thế này cũng hơi bất ngờ.
Mà Triệu Hiểu Nhu bị lời này chặn ngang cũng chỉ đành nuốt ngược lời lại. Cô ta tức giận quay ngoắt đi, không nói một lời nào.
Quan Hề nhìn cô ta với ánh mắt như nhìn kẻ thần kinh… Sao người này lúc nào cũng động kinh lên thế.
**
Buổi lễ du lịch Youtu được phát sóng trực tiếp, tiết mục diễn ra được một nửa sẽ bắt đầu đến phần trao giải.
Trừ lúc trao thưởng Quan Hề lên sân khấu một lần, cô còn có một lần lên sân khấu để chia sẻ cảm nhận về du lịch trong mười phút.
Lúc đang đợi nghi lễ trao giải bắt đầu, Uông Thanh bỗng nhiên từ sau khán đài bước ra, cả quãng đường khom người đi đến bên cô.
“Quan Hề này, Quan Hề.”
“Sao vậy chị?”
Sắc mặt Uông Thanh hơi khó coi: “Em qua đây với chị một lát.”
Quan Hề không hiểu gì cả, nhưng nhìn dáng vẻ nghiêm túc này của Uông Thanh cô cũng đứng dậy đi đến bên chị ấy.
Uông Thanh vội vã lôi điện thoại ra: “Cái này là làm sao vậy.”
“Cái gì?”